Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Ngân Hồ (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 1: Mở đầu

Ngân Hồ (Dịch) (Đã Full)

  • 718 lượt xem
  • 1633 chữ
  • 2023-01-14 21:59:43

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sa mạc được cơn mưa gột rửa sống dậy một vẻ đẹp mê đắm.

Dưới vầng dương rực rỡ những tầng lá hồ dương vàng úa, những bụi đậu alhagi khô cằn cũng trở nên tươi nhuận mát lành.

Cảnh đẹp sa mạc sau mưa mang đến cảm giác sảng khoái trong lành, khiến người ta chỉ muốn biếng nhác, sải dài trên tảng đá ấm áp, say ngắm mặt trời dần lặn nơi chân trời, ở đó chừng như dấy lên một lớp bụi mù và cuối cùng nuốt chửng màn trời đỏ ối, một ngày cứ thế qua đi.

Một ngôi sao cố chấp xuất hiện kề bên vầng thái dương chói chang cuối cùng cũng chờ được đến lúc mặt trời dần lui nhường chỗ cho nó bùng cháy hào quang rực rỡ lóa mắt của mình, và khi vầng trăng còn khuất, nó chính là sự tồn tại vĩ đại nhất giữa bầu trời ngút ngàn.

Màn đêm bao trùm đại địa, là thời điểm ngàn sao lấp lánh chi chít che lấp bầu không, chúng đắc ý hấp dẫn biết bao ánh mắt chiêm ngưỡng mê say, còn vì sao sáng rỡ nhất ấy lại không nấn ná quá lâu sau khi mặt trời xuống núi, theo quả đất xoay vòng nó cũng dần mất hút khỏi tầm mắt của mọi người. Một ngôi sao cùng mọc cùng lặn với mặt trời sẽ là nỗi bi ai nhường nào.

Mặt trời cũng có nhiều dạng, có những sự hiện hữu tuy không thể gọi là mặt trời, nhưng sự tồn tại của họ lại giống như mặt trời, khi họ bắt đầu tỏa sáng, kẻ khác chỉ biết lặng câm.

Cách khiến người ta ngậm miệng có nhiều lắm, ví như bây giờ đi đánh thuốc mê một người sau đó vứt lại trên sa mạc mênh mang, đó cũng là một cách bịt miệng.

Có gì mà phải oán giận, thắng làm vua thua làm giặc, đạo lý này vĩnh cửu không đổi.

Tuy nhiên, những con người đó sống quá mức căng thẳng, nhịp điệu quá mức dồn dập... rất nhiều năm sau nhìn lại mới nhận ra cuộc đời mình thật tối nghĩa, không chút niềm vui, thậm chí một ngày thảnh thơi ngắm sao cũng hầu như chưa từng.

Giờ đây, có thể chiêm ngưỡng thỏa thuê rồi...

Ánh sao sáng ngời trong trẻo nhưng lạnh lùng, những khối đá tắm trong ánh sao cũng trở nên lạnh tanh, cuối cùng ngay cả tư duy con người chừng như cũng bị xiềng xích trong cái lạnh thê lương của tinh quang.

Sao trời, thật ra cách chúng ta rất xa, xa đến mức phải dùng năm ánh sáng để đo đạc khoảng cách. Năm ánh sáng chính là đơn vị khoảng cách, thế nhưng có những lúc chúng ta lại nguyện xem nó như đơn vị thời gian để sử dụng, tuy không hợp kiến thức vật lý phổ thông, nhưng chẳng sao cả, học vấn trên phương diện vật lý luôn có thể sửa cũ thành mới, đúng hay sai ai có thể nói rõ?

Những đoàn ánh sáng sắc lạnh trong mắt chúng ta ấy, chỉ có ông trời biết đó là tin tức của một năm ròng, tuy nhiên đối với chúng ta mà nói thì chúng chẳng khác gì nhau, bởi vì chúng ta không cách nào giải mã được những thông tin hàm chứa trong đó...

Chúng ta chối từ ánh sao sa vào mắt mình, vì nó quá lạnh lẽo, quá lãnh đạm, quá chân thật, cũng quá vô tình.

Nguyện dùng đôi mắt nóng cháy của mình ngắm nhìn thế giới tương lai, thế nhưng chẳng ai muốn ánh sao kéo theo dòng lịch sử giá lạnh len lỏi vào đầu mình cả, dẫu rất phấn khích, thế nhưng chính luồng sáng lạnh buốt xương ấy sẽ tổn thương chúng ta sâu sắc.

Nếu để chúng ta tỉ mỉ tự thuật quá trình tử vong, không nghi ngờ gì nữa, tướng sĩ chết trận lạnh như băng chính là từ ngữ hình dung chân thật nhất...

Tin tức do ánh sao truyền đến đều giá lạnh rét căm như dòng nước đóng băng ngày đông, khi nó tắt lịm, cũng chỉ có thể được ghi chép vào những trang sử để chúng ta tôn thờ một thời huy hoàng rực rỡ.

Nếu có thể, chúng ta càng muốn biết vận mệnh trên đường dài đằng đẵng phía trước, chứ không phải hồi tưởng về những gì đã qua. Nhưng nếu đã sai rồi, vậy thì hình ảnh nên dừng lại nơi nào mới tốt? Mặc kệ là bị ngũ đỉnh nung nấu hay là Vạn hộ hầu đều không quan trọng, quan trọng nhất chính là... họ đều đã từng tồn tại trên thế gian này.

Những thứ mốc meo, bốc mùi quan tài không hợp với người trẻ tuổi. Họ càng ưa thích những cái mới, từ người vợ mới cưới cho đến bé con mới chào đời.

Giữa dòng sông thời gian thênh thang có một chùm sáng lạc lõng, không biết nó đã trôi nổi qua bao lâu, lạ ở chỗ, nó không giá lạnh, mà lại ấm áp, sưởi ấm lòng chúng ta, cho chúng ta niềm vui sướng hân hoan...

Ánh mắt theo đuổi luồng sáng ấm áp này một cách tự nhiên truy đến đầu nguồn hồi tưởng, những tia sáng va chạm vào nhau, bắn tóe ra vô số tia lửa, nóng cháy rừng rực...

Ấm áp là điều tuyệt vời nhất, chúng ta tựa như trẻ thơ nhào vào lồng ngực ấm áp thoang thoảng hương sữa của mẹ...

Mượn sức mạnh ánh sáng, chúng ta bắt đầu chuyến lữ hành giữa thời không...

Mặt trời ấm áp, ánh sáng khúc xạ, xẹt ngang qua sao thủy, né qua sao kim nóng cháy, lao thẳng vào một tinh cầu sắc xanh thăm thẳm...

Có ánh sáng, bầu trời bừng lên.

Ánh sáng chậm rãi phủ kín mặt biển, bò trườn lên đỉnh núi cao chót vót, thắp sáng cả mảng trời và đất!

Tiếc thay, ánh mặt trời vàng chói vẫn không thể nào xuyên thấu những tầng mây trùng trùng...

Mây đen như mực, nước mưa trắng trời, tuy giữa ban ngày mà trời âm u chẳng khác gì hoàng hôn, mưa như trút, cả thế giới bị nước mưa rưới ướt sũng.

Đây là loại thời tiết tai họa, tia chớp chiếu rọi bầu trời, sấm sét đì đùng trên đầu.

Mưa bão hoành hành tòa thành lớn nhất Đại Tống, bao chùm lấy tất cả, thiên nhiên như đang ra uy trước con người, chứng minh mình mới là chúa tể, trên đê đoàn người chen vai thích cánh, dài như đàn kiến dùng bùn, dùng bao cỏ, dùng đá, dùng thân thế, thậm chí dùng cả thuyền lớn hòng lấp kín lỗ hổng khủng khiếp giữa đê.

Một chiếc thuyền ba tầng chao đảo trên Hoàng Hà đi xuống, lão thuyền công lớn tuổi đi chân đất đứng ở mũi thuyền, mặt mày hung tợn, quát tháo đưa ra các loại mệnh lệnh, hơn mười sợi dây thừng to bằng quả trứng gà thít sâu vào da thịt của cả trăm tráng hán, hô khẩu hiệu gian nan kéo chiếc thuyền hoa đó về phía đê hổng.

Ông là vị thuyền trưởng giỏi nhất ở vùng này, chỉ ông mới có thể điều khiển được thuyền đi đúng hướng trong hoàn cảnh khắc nghiệt như thế.

Lão thuyền công thấy thuyền hoa đã tới nơi, dùng toàn lực bám lấy bánh lái rung bần bật liên hồi, quát hai nhi tử: “Nguyên Nhất, Nguyên Vũ, đập vỡ ván, mau lên!”

Hai đại hán trung niên cường tráng đi tới khoảng trống dự phòng ở đáy thuyền, giơ búa lớn, đập vỡ lớp ván cuối cùng.

Chỉ một búa thôi ván thuyền dày đã xuất hiện khe hở, nước sống đục ngầu sủi bọt rồi tràn vào, đồng thời toàn bộ khoang thuyền phát ra tiếng động rợn người.

Chuyện đã thành, thời gian không còn lại bao nhiêu nữa, hai tráng hán xoay người chạy ngay, dưới sự thúc giục của lão thuyền công tung người lao vào dòng Hoàng Hà, người trẻ tuổi hơn trồi lên mặt nước nhìn chiếc thuyền đang chìm nhanh, không thấy cha rời thuyền, kinh hoàng hét lớn.

“Cha ơi!”

Lão thuyền công quyết hi sinh rồi, nếu ông không ở lại điều khiển rất có thể công sức của mọi người sẽ trôi theo dòng nước, từ từ cùng thuyền chìm xuống nhưng nhìn thấy hai nhi tử nổi lên, khuôn mặt căng thẳng liền giãn ra, phất tay rống: “Đi mau! Mau lên!”

Chiếc thuyền hoa chở đầy cát xoay ngang bít lấy lỗ hổng lớn, sóng đánh rơi hết đồ đạc trên sàn thuyền, chỉ chớp mắt đã không thấy bóng dáng lão thuyền công đâu nữa.

Người trên đê không bỏ lỡ cơ hội, những ao cát ném ầm ầm xuống nước, sọt trúc chất đá tảng được các tráng hán đẩy xuống chỗ đê vỡ chảy siết, dần dần nước chảy chậm lại, toàn bộ quan viên dân phu đứng trên đê không kìm được tiếng reo hò, làm việc càng thêm nhanh nhẹn.

"Uỳnh!”

Tia chớp hình mũi đinh ba bổ xuống cây liễu, như một thanh kiếm sắc bén bửa nó làm hai, làm mấy người tránh mưa dưới cây thoáng cái biến thành quả cầu lửa.

Đê lớn rung chuyển, lặng lẽ nứt ra từng khe nhỏ, khi chưa ai kip phản ứng một tiếng động lớn phát ra, từng mảng đất cát sụp xuống, nước sông đục ngầu không khác gì đàn ngựa hoang phá ra một lỗ hổng còn lớn hơn trước, đám đông đang bận bịu phía dưới đê chỉ chạy được vài bước đã bị nước lũ nuốt chửng.

“Aaaaaaaa ...! Trời cao ơi ...”

Quan viên lục bào bi phẫn giơ hai tay hướng lên trời quát tháo, sau đó thả người xuống dòng nước dữ, dòng nước xoay một vòng, dễ dàng nuốt chửng cống phẩm nhỏ bé ấy.

Mặt đất thành sông, mặt đất thành sông rồi! Đê Hoàng Hà đã vỡ! ….

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top