Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 7: 7

Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)

  • 376 lượt xem
  • 2363 chữ
  • 2023-01-06 07:55:02

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

An Hạ nói xong điều ước của mình liền buông tay xuống nhìn thiếu gia. Ánh mắt của anh vẫn rơi trên cánh tay cô, hơi ngưng trọng, một lúc lâu sau, anh ngẩng đầu lên liền bắt gặp ánh mắt của cô.

 

Yến Bắc Thần nhìn cô bảo mẫu nhỏ trước mặt, trên môi nở một nụ cười, nói: “Mấy lời này đã không thịnh hành từ lâu rồi.”

 

Anh nói xong, cô bảo mẫu nhỏ sửng sốt một chút, trong mắt tràn đầy lo lắng, cô định giơ tay lên giải thích với anh. Yến Bắc Thần thu hồi ánh mắt, đánh gãy lời cô, nói: “Tôi biết ý của cô, cô muốn tôi đồng ý cho cô làm trợ lý riêng đúng không?”

 

An Hạ nghe thiếu gia diễn đạt đầy đủ ý tứ của mình, ánh mắt căng thẳng buông lỏng, gật đầu.

 

Yến Bắc Thần ngẩng đầu nhìn cô và hỏi: “Tại sao cô lại muốn trở thành trợ lý riêng của tôi đến vậy?” 

 

Lần đầu tiên hai người gặp nhau, cô bảo mẫu nhỏ đã rất lo lắng về việc trở thành trợ lý riêng của anh. Hiện tại anh cho cô cơ hội để thực hiện một điều ước, mà cô cũng chỉ xin anh cho cô ở lại.

 

Sau khi anh hỏi, An Hạ nâng mắt nhìn anh, mím môi giơ tay làm thủ ngữ.

 

An Hạ: Lương cao.

 

Yến Bắc Thẩn: “...” 

 

Cô đúng là ngay thẳng thật thà, nhưng Yến Bắc Thần đã lâu không thấy người thẳng thắn như vậy, nhất thời cảm thấy có chút buồn cười. Yến Bắc Thần nhìn cô bảo mẫu nhỏ, suy nghĩ một chút, hỏi: “Vậy nếu tôi để cô tiếp tục làm một người hầu bình thường nhưng lương bằng với trợ lý riêng, vậy cô có chấp nhận không?”

 

Thiếu gia đã đưa cho cô một lời đề nghị.

 

An Hạ nghe lời đề nghị của anh, giơ cánh tay lên làm thủ ngữ.

 

An Sơ Hạ: Vâng.

 

“Tưởng bở.” Yến Bắc Thần nói.

 

An Hạ: “...”

 

Bảo mẫu nhỏ sững sờ đối với sự lật lọng của anh. Nhìn thấy vẻ mặt ngây ngốc của cô, Yến Bắc Thần bật cười. An Hạ nhìn anh, cảm thấy tâm trạng của anh dường như vui vẻ hơn.

 

Thiếu gia tâm trạng tốt cầm lấy đũa gắp mì, nói với cô: “Tôi đồng ý cho cô làm trợ lý riêng của tôi. Nhưng không biết chúng ta có thích hợp để làm việc chung hay không, cho nên tôi sẽ cho cô một khoảng thời gian để thực tập. Ngày mai tôi sẽ đi công tác ở Hải Thành, cô đi với tôi.”

 

___________

 

 An Hạ giống như được chấp nhận, lại như không được. Thiếu gia đề nghị cho cô một khoảng thời gian để thực tập, nếu đạt tiêu chuẩn cô sẽ được ở lại, còn không đạt thì để cô đi. Nhưng dù sao thì cũng có hy vọng được ở lại.

 

An Hạ rất vui vẻ, sau khi rời khỏi nhà ăn liền nói với mẹ Vương. Mẹ Vương cũng rất mừng cho cô, còn cổ vũ cô. Khi mẹ Vương khích lệ An Hạ, một số người hầu xung quanh lại bày tỏ cái nhìn tiêu cực. An Hạ là một người bị câm, lúc đầu thiếu gia còn cảm thấy mới mẻ, nhưng sau khi làm việc chung, nhược điểm không nói được sẽ càng ngày càng hiện rõ, lúc đó thiếu gia nhất định sẽ không cho cô ta tiếp tục làm việc.

 

Mà có lẽ ngay từ đầu thiếu gia đã không coi trọng cô ta, chỉ cho cô ta một khoảng thời gian để thực tập, thấy An Hạ đáng thương nên không trực tiếp cự tuyệt thôi.

 

An Hạ không để tâm đến lời nói của những người hầu này, cô cười với mọi người. Sau khi nhìn thấy nụ cười của An Hạ, một số người hầu đã thu hồi ánh mắt nhìn cô lại.

 

Công việc thực tập cứ như vậy được quyết định, sáng sớm hôm sau, An Hạ đi theo Yến Bắc Thần lên xe đến Hải Thành.

 

Hải Thành và Nam Thành cách nhau không xa, có một thành phố nằm giữa, so với Nam Thành thì Hải Thành nằm về phía nam nhiều hơn. Hơn nữa, Hải Thành nằm ở rìa bán đảo, đường bờ biển dài hơn Nam Thành, vào mùa này, Hải Thành có khí hậu ẩm ướt và ấm áp, màu sắc tươi tắn, là một thành phố rất thoải mái và đáng sống.

 

Lần này tài xế lái xe đưa Yến Bắc Thần và An Hạ đến Hải Thành, kết thúc chuyến đi dài ba tiếng đồng hồ, xe từ đường ven biển rộng rãi vào một con phố nhỏ, không lâu sau, dừng lại trước một biệt thự đơn lập.

 

Nhà họ Yến làm ăn lớn và có rất nhiều bất động sản trải rộng khắp cả nước, sau khi lão gia tử ở nhà qua đời, những bất động sản này nghiễm nhiên rơi vào tay Yến Bắc Thần.

 

Biệt thự đơn lập này nằm ngay sát biển, mang phong cách wabi-sabi(*) hiện đại và trang nhã, đơn giản nhưng không quê mùa. Biệt thự chỉ có hai tầng, có hồ bơi và sân vườn, tuy không lớn như biệt thự của gia đình nhà họ Yến nhưng vẫn rất to và đẹp.

 

(*) Phong cách wabi-sabi: thể hiện cách sống luôn chấp nhận thực tại và trân quý mọi thứ xung quanh. Dù tàn phai nhưng luôn vẻ đẹp tiềm ẩn luôn được giữ gìn mãi. Nội thất thể hiện vẻ đẹp thô ráp, mộc mạc vì họ không hướng đến sự hoàn hảo mà hướng đến vẻ đẹp ban sơ, bất toàn.

 

Sau khi xe chạy vào sân, những người đã chờ sẵn trong sân bước tới, mở cửa. Cửa xe mở ra, người đàn ông nhìn vào bên trong, cung kính gọi một tiếng.

 

“Yến tổng.”

 

Người đó là trợ lý giám đốc do chi nhánh công ty ở Hải Thành cử đến, phụ trách mọi việc của Yến Bắc Thần trong thời gian ở Hải Thành. Cửa xe mở ra, Yến Bắc Thần xuống xe, hai người cùng nhau bước vào biệt thự.

 

Biệt thự này quanh năm đều có người đến dọn dẹp, từ khi Yến Bắc Thần đột ngột quyết định anh sẽ đến thay cho Uông tổng, căn biệt thự được cho quét dọn sạch sẽ một lần nữa. Bước vào bên trong, ánh nắng bị cản lại, cửa kính trong suốt to rộng, ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách có thể trực tiếp nhìn ra biển xanh ở phía xa.

 

Sau khi Yến Bắc Thần vào biệt thự, anh ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách. Ngay khi anh vừa ngồi xuống, người đàn ông liền đưa các tài liệu liên quan đến chi nhánh công ty ở Hải Thành.

 

“Đây là tổng quan về tình hình hiện tại của công ty.”

 

Khi người đàn ông nọ nói, Yến Bắc Thần đã cầm lấy tài liệu lật xem. Thấy Yến Bắc Thần đang xem tài liệu, người đàn ông tiếp tục nói: “Về phần báo cáo chi tiết tình hình của công ty sẽ được nói cụ thể cho ngài trong cuộc họp chiều nay. Các giám đốc trong công ty đã được thông báo, ngài có thể bắt đầu cuộc họp vào bất cứ lúc nào trong chiều nay…”

 

”Buổi chiều tôi bận rồi.” Yến Bắc Thần nhìn lướt qua tài liệu và đặt sang một bên, nói một câu.

 

Vừa dứt lời, người đàn ông nọ dường như sững sờ, ánh mắt không xác định nhìn về phía anh.

 

“Cậu tên là gì?” Yến Bắc Thần hỏi.

 

Nghe anh hỏi, người đàn ông đáp: “Dương Chiêu.”

 

“Tiểu Dương, tôi đi đường cả buổi sáng, bây giờ cần nghỉ ngơi. Buổi chiều tôi sẽ không đến công ty, cậu trở về kêu bọn họ tan họp đi.” Sau khi Yến Bắc Thần nói xong, anh đứng dậy khỏi ghế sô pha trong phòng khách.

 

Dương Chiêu: “...”

 

“Yến tổng…” Dương Chiêu phản ứng lại, muốn giải thích cho Yến Bắc Thần cuộc họp chiều nay quan trọng như thế nào, anh không thể không đến.

 

Nhưng Yến Bắc Thần đã nhìn lên hướng tầng hai, gọi một tiếng: “An Hạ.”

 

Sau khi Yến Bắc Thần gọi, một cái đầu nhỏ thò ra từ cửa phòng ngủ trên tầng hai.

 

“Đã dọn dẹp giường chưa?” Yến Bắc Thần hỏi.

 

Cái đầu nhỏ gật đầu.

 

Yến Bắc Thần nhìn cái đầu nhỏ gật đầu chắc nịch, sau đó quay sang Dương Chiêu nói: “Sáng mai cậu đến đón tôi”

 

“Nhưng Yến tổng...” Dương Chiêu vội vàng tiến lên, nhưng chưa kịp đi theo thì Yến Bắc Thần đã lên lầu. Người đàn ông thân cao chân dài, đi vài bước đã tới trước cửa phòng ngủ trên tầng hai, rồi lắc mình biến mất sau cánh cửa.

 

Dương Chiêu: “...”

 

Sau khi Yến Bắc Thần bước vào phòng ngủ, An Hạ đang thu dọn hành lý liền rời khỏi, đóng cửa lại. Cô bước xuống lầu, nhìn thoáng qua Dương Chiêu.

 

Cô gái nhìn qua khoảng mười tám mười chín tuổi, mặc một chiếc áo sơ mi dài và quần tây, giản dị và sạch sẽ. Dương Chiêu nhất thời không rõ thân phận của cô, nhìn cô gái hỏi: “Cô là…”

 

An Hạ nhìn anh một cái, lấy điện thoại ra gõ chữ.

 

An Hạ: Tôi là trợ lý riêng của thiếu gia

 

Dương Chiêu giương mắt nhìn An Hạ.

 

Dương Chiêu cũng chỉ là trợ lý giám đốc, mới tốt nghiệp đại học được hai năm, nhìn qua không lớn hơn An Hạ bao nhiêu. Khi ngẩng đầu nhìn An Hạ, trong mắt anh thoáng hiện lên một tia kinh ngạc. Không biết ngạc nhiên vì An Hạ không nói được, hay là ngạc nhiên chủ tịch của tập đoàn bọn họ đi công tác còn đem theo một cô trợ lý bị câm.

 

Có thể là ngạc nhiên vì cả hai.

 

Nhưng cứ nhìn người khác bằng ánh mắt kinh ngạc là không lịch sự, Dương Chiêu nhanh chóng thu hồi tầm mắt. An Hạ vẫn đứng bên cạnh đợi cậu ấy, chờ cậu rời đi.

 

Yến Bắc Thần đã về phòng nghỉ ngơi, không thể trực tiếp gọi anh được. Nghĩ đến đây, Dương Chiêu gật đầu với An Hạ, nói: “Vậy tôi đi trước.”

 

 Sau đó, Dương Chiêu xoay người rời đi.

 

___________

 

Sau khi tiễn Dương Chiêu đi, An Hạ cầm đồ của mình lên phòng bảo mẫu ở tầng một. Biệt thự rất lớn, bố trí phòng bảo mẫu còn tốt hơn người thường. Có cửa sổ đón ánh sáng mặt trời, giường đơn sạch sẽ gọn gàng. Sau khi An Hạ vào đặt đồ đạc xuống, cô rời khỏi phòng và ra ngoài dọn dẹp.

 

Trước khi họ đến, biệt thự rõ ràng đã được quét dọn sạch sẽ. Mặc dù đã được quét dọn qua, nhưng vẫn có những chỗ không lau đến, chẳng hạn như đồ trang trí không sạch sẽ, và đôi khi có những vết bẩn nhỏ trên mặt đất mà mắt thường hầu như không thể nhìn thấy… Là trợ lý riêng của thiếu gia nhất định phải làm những điều mà người hầu bình thường không làm được, An Hạ đã dành một buổi chiều để dọn dẹp lại biệt thự.

 

Sau khi dọn dẹp xong, An Hạ đi vào phòng bếp xem xét một chút. Tủ lạnh trong phòng bếp chứa đầy nguyên liệu nấu ăn, cũng nên sắp xếp một chút. Cô và thiếu gia sẽ sống ở đây trong một khoảng thời gian, hai người sẽ nấu ăn ở nhà.

 

Nghĩ đến nấu cơm, An Hạ liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời nghiêng về phía tây, đã sắp lặn. Thấy vậy, An Hạ thu hồi tầm mắt, đứng dậy đi đến phòng ngủ của thiếu gia trên tầng hai.

 

Cửa phòng ngủ không khóa, An Hạ vặn nhẹ tay nắm cửa, đi qua huyền quan, đến trước cửa phòng ngủ trong cùng. Mặc dù phòng ngủ chính của biệt thự kém xa với biệt thự của nhà họ Yến, nhưng nó vẫn rất lớn. An Hạ đi vào bên trong, trước mặt có một cái giường lớn, trên giường lớn là thiếu gia đang nằm, nhắm mắt ngủ say.

 

Rèm cửa trong phòng được kéo ra, nhưng chỉ kéo một lớp, ánh sáng từ bên ngoài xuyên qua một chút, chiếu rõ đường nét cao thẳng của thiếu gia.

 

Trên người mặc bộ quần áo màu xanh đậm, làn da của thiếu gia vẫn tái nhợt, thậm chí còn trắng hơn bình thường bởi sự tương phản màu sắc này. Dưới ánh đèn trắng, thiếu gia nhắm chặt hai mắt, áp má lên gối.

 

Dù nhìn diện mạo của thiếu gia lúc nào, đều rất nổi bật và xinh đẹp. Ngũ quan thâm thuý và sắc nét, giống như một vết cắt cọ vào chiếc gối mềm. Khi ngủ, anh không thả lỏng như người bình thường, xương hàm căng chặt càng làm cho khuôn mặt anh thêm phần sắc bén. Nối với chiếc cổ thon dài, cùng xương quai xanh rõ ràng và bờ vai đơn bạc.

 

Sau khi An Hạ bước vào phòng ngủ, cô đứng ở mép giường, nhìn thiếu gia trên giường cũng không vươn tay như lần trước.

 

Lúc thiếu gia ngủ say vẫn luôn duy trì cảnh giác cao độ, nếu cô động vào người, nhất định sẽ bị anh đè xuống giường như lần trước. 

 

Nghĩ đến đây, An Hạ lấy điện thoại di động ra.

 

Sau đó, An Hạ nhìn xuống màn hình, mở ứng dụng nghe nhạc. Trên giao diện tìm kiếm của ứng dụng bấm bấm một chút, tìm được giọng nói muốn tìm, An Hạ nhấn play.

 

Phòng ngủ thiếu ánh sáng, không khí sạch sẽ lưu chuyển, tiếng thở nhỏ đều đều.... Tất cả những thứ này vốn dĩ yên tĩnh như một bức tranh. Tuy nhiên, một âm thanh báo thức du dương mang theo chút vụng về cùng mạnh mẽ vang lên, lặng lẽ phá huỷ bức tranh yên tĩnh này.

 

Yến Bắc Thần mở mắt.

 

Sau khi tỉnh dậy khỏi giấc ngủ, ý thức của Yến Bắc Thần dường như nhanh chóng bị rút khỏi hỗn loạn, sắc thái hung ác trên người cũng nhạt dần.

 

Trong tầm mắt của anh, một bóng người mảnh mai đứng trước giường, đôi mắt đen của Yến Bắc Thần rơi trên thân ảnh đó. Hầu kết khẽ nhúc nhích, giọng anh trầm thấp khàn khàn, giống như một con dã thú đang nằm bên tai cô.

 

“Bảo mẫu nhỏ.”

 

“Còn nghĩ làm tôi muốn cô không?”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top