Thứ tư, 8: 15 PM
Olly: tôi định viết mail lại, nhưng thấy cậu đang online. công thức của cậu làm tôi chết cười. trong lịch sử do thám có tên gián điệp nào tự nhận mình là gián điệp không? tôi nghĩ là không. tôi là olly và rất vui được biết cậu
Olly: chữ "f" viết tắt của cái gì?
Madeline: Furukawa. Mẹ tôi là người Mỹ lai Nhật đời thứ ba. Tôi mang nửa dòng máu Nhật.
Olly: nửa còn lại là gì?
Madeline: Mỹ Phi.
Olly: cậu có nickname không madeline furukawa whittier hay là tôi phải gọi cậu là madeline furukawa whittier?
Madeline: Tôi không có nickname.
Mọi người thỉnh thoảng gọi tôi là Madeline. Thỉnh thoảng mẹ gọi tôi là con cưng hay con gái yêu. Thế có được tính không?
Olly: không, dĩ nhiên là không tính. không ai gọi cậu là m hay maddy hay maddy-mad-mad à? để tôi chọn cho cậu một cái tên
Olly: chúng ta sẽ là bạn
Thứ năm, 8: 19 PM
Madeline: Vì chúng ta sẽ trở thành bạn, nên tôi có điều cần hỏi: Cậu từ đâu đến? Sao lúc nào cậu cũng sùm sụp cái mũ trên đầu? Đầu cậu bị dị dạng à? Sao lúc nào cậu cũng mặc toàn màu đen thế? Câu hỏi liên quan: Cậu có biết quần áo có những màu khác không? Tôi có thể cho cậu lời khuyên nếu cậu cần. Cậu làm gì ở trên mái nhà? Hình xăm trên tay phải cậu là hình gì?
Olly: Đáp án: bọn tôi đến từ khắp mọi nơi, nhưng chủ yếu là bờ đông. tôi cạo trọc đầu trước khi chuyển tới đây (sai lầm nghiêm trọng). phải. màu đen khiến tôi quyến rũ chết người. có. không cần, cảm ơn. chẳng làm gì. mã vạch
Madeline: Cậu bị dị ứng với chữ viết hoa và dấu chấm câu à?
Olly: Ai nói vậy?
Madeline: Tôi phải đi rồi. Xin lỗi!
Thứ sáu 8: 34 PM
Olly: cậu bị cấm túc tới mức nào?
Madeline: Tôi không bị cấm túc. Sao cậu lại nghĩ là tôi bị cấm túc?
Olly: à tối qua có chuyện gì đó khiến cậu vội vàng thoát ra. tớ đoán là do mẹ cậu. tin tớ đi tớ rành vụ cấm túc quá mà. và cậu không bao giờ ra khỏi nhà. từ khi chuyển tới đây tớ chưa từng nhìn thấy cậu ra ngoài
Madeline: Xin lỗi. Tớ không biết phải nói sao. Tớ không bị cấm túc, nhưng tớ không thể ra khỏi nhà.
Olly: bí ẩn thật đấy. cậu là ma à? tớ đã nghĩ đến hôm bọn tớ dọn tới đây và tớ nhìn thấy cậu đứng bên cửa sổ. nếu cô bé hàng xóm xinh đẹp không còn sống thật thì số tớ đúng là quá son
Madeline: Đầu tiên tớ là gián điệp, giờ lại là ma!
Olly: không phải ma à? vậy thì là công chúa trong truyện cổ tích nhé. cậu là cô nào nào? lọ lem? nếu ra khỏi nhà cậu sẽ biến thành bí ngô ư?
Olly: hay là rapunzel? tóc cậu dài phết. thả tóc xuống đi và tớ sẽ trèo lên cứu cậu
Madeline: Cậu có thấy chuyện đó nghe thật phi lý và đau đớn không?
Olly: có. vậy là không phải lọ lem hay rapunzel. bạch tuyết đi vậy. bà mẹ kế độc ác buông một lời nguyền khiến cậu không bao giờ được ra khỏi nhà và thế giới sẽ không bao giờ biết tới vẻ đẹp của cậu
Madeline: Chuyện không phải như thế. Cậu có biết trong phiên bản gốc đó không phải là một bà mẹ kế độc ác, mà là bà mẹ đẻ độc ác? Cậu có tin được không? Ngoài ra, chẳng có chú lùn nào sất. Thú vị chứ, không à?
Olly: chắc chắn là không
Madeline: Tớ không phải công chúa.
Madeline: Và tớ chẳng cần ai cứu.
Olly: tốt thôi. tớ chả phải hoàng tử
Madeline: Cậu nghĩ là tớ xinh à?
Olly: với một cô công chúa gián điệp ma cổ tích á? đương nhiên rồi
Thứ bảy, 8:01 PM
Olly: sao phải đợi sau 8 giờ cậu mới vào mạng?
Madeline: Thường thì tới lúc ấy tớ mới ở một mình.
Olly: có người ở bên cạnh cậu suốt cả ngày à?
Madeline: Chúng ta có thể đừng nói về chuyện này được không?
Olly: kỳ lạ và ngày càng kỳ lạ hơn(1) madeline whirrier
Chủ nhật, 8:22 PM
Olly: trò chơi đây. kể nhanh năm thứ ưa thích. sách từ màu tật xấu người
Olly: mau mau. gõ nhanh lên người ơi. không được nghĩ chỉ gõ thôi
Madeline: Yên nào. Hoàng tử bé. Cuồng vợ. Xanh ngọc. Tớ không có tật xấu. Mẹ.
Olly: ai mà chẳng có tật xấu
Madeline: Không phải tớ. Tại sao phải thế? Cậu có bao nhiêu?
Olly: đủ để chọn ra một cái ưa thích
Madeline: Thôi được, tới lượt cậu.
Olly: giống vậy à?
Madeline: Ừ.
Olly: Chúa Ruồi, rùng rợn, đen, ăn trộm dao nĩa, em gái.
Madeline: Hừm. Chúa Ruồi? Tớ không nghĩ chúng ta có thể tiếp tục làm bạn. Cuốn sách đó thật kinh khủng.
Olly: quyển đấy thì có gì kinh khủng?
Madeline: Tất cả!
Olly: cậu chỉ không thích vì nó thật thôi
Madeline: Cái gì thật cơ? Nếu cứ phó mặc theo bản năng thì chúng ta sẽ giết lẫn nhau á?
Olly: phải
Madeline: Chà, tớ thì không. Chắc chắn tớ sẽ không làm thế.
Madeline: Cậu ăn cắp dao nĩa thật à?
Olly: cậu phải thấy bộ sưu tập thìa của tớ
Thứ hai, 8: 07 PM
Olly: cậu đã làm gà mà bị cấm túc?
Madeline: Tớ không bị cấm túc và tớ không muốn nói về chuyện này.
Olly: có liên quan tới thằng nào không?
Olly: cậu dính bầu à? cậu có bạn trai không?
Madeline: Chúa ơi, cậu khùng quá đi mất! Tớ không có bầu và tớ không có bạn trai! Cậu nghĩ tớ là loại con gái kiểu gì thế hả?
Olly: loại bí ẩn
Madeline: Suốt ngày cậu chỉ nghĩ là tớ có bầu đấy à?
Madeline: Có đúng thế không hả?
Olly: thỉnh thoảng mới lóe lên trong đầu một hai lần hay mười lần gì đấy thôi mà
Madeline: Không thể tin được.
Olly: cậu có muốn biết tớ có bạn gái hay không không?
Madeline: Không.
Thứ ba, 8:18 PM
Madeline: Chào.
Olly: chào
Madeline: Tớ không biết tối nay cậu có lên mạng không. Cậu ổn chứ?
Olly: ổn
Madeline: Có chuyện gì vậy? Sao ông ấy lại nổi điên lên thế?
Olly: chẳng biết cậu đang nói về chuyện gì cả
Madeline: Bố cậu ấy, Olly. Sao ông ấy lại nổi điên?
Olly: cậu có bí mật của riêng cậu, tớ cũng có bí mật của riêng tớ
Madeline: OK.
Olly: ok
Thứ tư, 3: 31 AM
Olly: không ngủ được à?
Madeline: Không.
Olly: Tớ cũng thế. Nêu nhanh năm thứ ưa thích phim thức ăn bộ phận cơ thể môn học
Madeline: Mới có bốn. Hơn nữa bây giờ quá muộn để chơi trò này. Đầu tớ đặc quánh rồi.
Olly: đang đợi
Madeline: Kiêu hãnh và định kiến - bản của đài BBC, bánh mì nướng, tay, kiến trúc.
Olly: giời ạ. có cô nàng nào trên cái hành tinh này không thích cái gã darcy đó không hả giời
Madeline: Tất cả các cô gái đều thích Ngài Darcy(2) sao?
Olly: cậu đùa chắc? đến con em gái tớ còn mê mẩn gã nữa là, mà nó thì không yêu quý ai bao giờ
Madeline: Cô bé đó phải yêu ai đó chứ. Tớ dám chắc là cô ấy yêu cậu.
Olly: darcy thì có gì hay?
Madeline: Đây không phải là một câu hỏi nghiêm túc.
Olly: hắn là một tay vênh váo
Madeline: Nhưng anh ấy đã vượt qua điều đó và cuối cùng nhận ra rằng nhân cách quan trọng hơn địa vị xã hội! Anh ấy sẵn sàng mở lòng đón nhận những bài học của cuộc sống! Thêm nữa, anh ấy đẹp toàn diện và cao quý và u tối và trầm mặc và đầy chất thơ. Tớ đã nhắc tới nét hào hoa chưa nhỉ? Và còn nữa, anh ấy yêu Elizabeth(3) bất chấp tất cả.
Olly: hừ
Madeline: Vậy đó.
Olly: tới lượt tớ hả?
Madeline: Bắt đầu.
Olly: Godzilla, bánh mì nướng, toán học. đợi tí, bộ phận cơ thể là tính trên cơ thể mình hay của người khác?
Madeline: Tớ không biết! Cậu đưa danh sách mà.
Olly: ồ yeah. thôi được. tớ mê mẩn mắt
Madeline: Mắt cậu màu gì?
Olly: xanh
Madeline: Cụ thể hơn đi, làm ơn.
Olly: lạy chúa. đúng là phụ nữ. xanh dương
Madeline: Đại Tây Dương hay Thái Bình Dương?
Olly: đại tây dương. Còn mắt cậu?
Madeline: Nâu sô- cô- la.
Olly: cụ thể hơn đi làm ơn
Madeline: Màu nâu của loại sô-cô-la đen với 75% bơ cacao.
Olly: hehe. đẹp đấy.
Madeline: Mới chỉ có bốn thứ ưa thích. Chúng ta cần thêm một nữa.
Olly: cho cậu chọn đấy
Madeline: Thể thơ.
Olly: tức là tớ phải ưa thích một thể thơ
Madeline: Cậu đâu phải kẻ ngốc.
Olly: vè năm câu(4)
Madeline: Cậu đúng là tên ngốc. Tớ sẽ vờ như chưa nghe thấy gì.
Olly: một bài vè năm câu hay thì có gì sai?
Madeline: "bài vè năm câu hay" là một khái niệm mâu thuẫn.
Olly: thế cậu thích gì?
Madeline: Haiku(5).
Olly: haiku dở ẹc. còn chán hơn cả thơ năm câu
Madeline: Cậu đã bị giáng cấp từ kẻ ngốc xuống thành kẻ dị hợm.
Olly: ghi nhận
Madeline: OK. Tớ phải đi ngủ thôi.
Olly: ok tớ cũng thế
Thứ năm, 8: 00 PM
Madeline: Tớ không ngờ cậu thích môn toán đấy.
Olly: tại sao?
Madeline: Tớ không biết. Cậu trèo tường và nhảy vèo vèo qua mọi thứ. Đa phần mọi người giỏi về trí óc hoặc vận động chứ không phải cả hai.
Olly: cậu đang muốn nói tế nhị là cậu nghĩ tớ ngu chứ gì?
Madeline: Không! Ý tớ là... tớ cũng không biết ý tớ là gì nữa.
Olly: ý cậu là tớ quá quyến rũ để giỏi toán. không sao. chuyện này tớ gặp suốt
Madeline:....
Olly: chỉ cần luyện tập như tất cả mọi thứ khác thôi. cho cậu biết nhé, cách đây hai năm tớ là học sinh giỏi toán(6) ở trường đấy. xác suất thống kê hả? vào tay tớ là xong hết
Madeline: Không!
Olly: có chứ!
Madeline: Quyến rũ thật.
Olly: nghe có mùi giả dối đâu đây
Madeline: Không!
Olly: có!
Madeline: :) Vậy là cậu sẽ trở thành học sinh giỏi toán ở trường trung học SFV(7) hả?
Olly: chắc không
Olly: bố tớ bắt bỏ. ông ấy muốn tớ theo thứ gì nam tính hơn, kiểu như bóng bầu dục
Madeline: Cậu chơi bóng bầu dục á?
Olly: không. bố tớ bắt tớ không làm toán thủ gì nữa, nhưng vì không ép được huấn luyện viên nhận tớ giữa mùa giải, nên cuối cùng ông cũng bỏ cuộc.
Madeline: Nếu bây giờ bố cậu khơi lại chuyện đó thì sao?
Olly: so với 2 năm trước thì giờ tớ khó bắt nạt hơn rồi.
Olly: giờ tớ ghê gớm hơn. to hơn nữa
Madeline: Trông cậu chẳng có vẻ gì là ghê gớm cả.
Olly: cậu chưa hiểu tớ đến mức đó đâu
Thứ sáu, 3: 03 AM
Madeline: Cậu lại thức muộn.
Olly: ờ
Madeline: Tớ biết cậu không muốn nói về chuyện này.
Olly: và
Madeline: Tớ đã thấy chuyện xảy ra hôm nay. Mẹ cậu ổn chứ?
Olly: bà ấy ổn. không phải lần đầu. chẳng phải lần cuối.
Madeline: Ôi, Olly.
Olly: làm ơn đừng ôi olly với tớ
Olly: kể chuyện gì đi, gì cũng được. kể cho tớ nghe chuyện gì vui vui đi
Madeline: OK. Sao đứa bé lại ngạc nhiên khi thấy cần tây mọc ra từ tai nó?
Olly: tại sao?
Madeline: Vì nó trồng ngô cơ!
Madeline: A lô?
Olly: ôi trời đất ơi. chuyện gì mà nhạt nhẽo.
Madeline: Cậu vẫn cười còn gì.
Olly: ừ phải
Olly: cảm ơn
Madeline: Luôn sẵn lòng.
Thứ bảy, 8: 01 PM
Olly: chắc là phải đến lúc nhập học tớ mới gặp được cậu nhỉ?
Madeline: Tớ không đến trường.
Olly: ý cậu là cậu không học ở Thung lũng SF hả? thế cậu học ở đâu?
Madeline: Ý tớ là tớ không đi học bình thường. Tớ học trên mạng.
Olly: tại sao?
Madeline: Tớ thật sự không thể nói về chuyện này.
Olly: thôi nào. phải cho tớ biết gì đó chứ
Madeline: Tớ muốn chúng ta là bạn. Tớ không muốn cậu thương hại tớ.
Olly: kể tớ nghe. chúng ta vẫn sẽ là bạn
Madeline: Tớ bị bệnh.
Olly: Bệnh như thế nào?
Madeline: Rất nặng. Bệnh không thể ra khỏi nhà.
Olly: chúa ơi
Olly: cậu sắp chết à?
Madeline: Nếu tớ rời khỏi nhà, thì đúng.
Olly: ok
Olly: chúng ta vẫn là bạn. tớ không thương hại cậu.
Madeline: Cảm ơn.
Olly: cậu học thế nào?
Madeline: Tất cả các môn đều học qua Skype(7). Tớ có bài tập về nhà, thi vấn đáp, cả điểm nữa. Nhiều người cũng học ở nhà mà.
Olly: hừm. xịn thật
Olly: có bao giờ để ý rất nhiều bọn vào chung kết thi đánh vần toàn quốc toàn là tự học ở nhà không?
Madeline: Tớ chưa bao giờ chú ý.
Olly: có chuyện đó đó
Olly: ước gì mình được gặp nhau
Madeline: Tớ cũng muốn vậy.
Madeline: OK, tớ phải đi đây.
Olly: đi đi
Olly: cậu vẫn ở đó chứ?
Madeline: Ừ
Olly: ra cửa sổ
Madeline: Bây giờ á? Tớ đang mặc váy ngủ.
Olly: khoác áo choàng vào. ra cửa sổ để tớ nhìn thấy cậu.
Madeline: Được, tớ ra liền đây. Chúc ngủ ngon, Olly.
Olly: ngủ ngon maddy
___________________________________________________
1. Câu nói nổi tiếng trong tác phẩm Alice ở xứ sở thần tiên của nhà văn Lewis Carrol.
2. Nhân vật nam chính trong cuốn tiểu thuyết Kiêu hãnh và định kiến của nữ văn sĩ Jane Austen.
3. Nhân vật nữ chính trong cuốn tiểu thuyết Kiêu hãnh và định kiến.
4. Nguyên văn: Limerick, là thể thơ vui năm câu vần gần giống với đồng dao, câu thứ ba và thứ tư thường ngắn hơn các câu khác, nội dung thường hài hước.
5. Là một thể thơ độc đáo và nổi tiếng của Nhật Bản, thường chỉ gói gọn trong 17 âm tiết.
6. Người chuyên tham dự các cuộc thi toán, không giới hạn độ tuổi và trình độ.
7. Viết tắt của San Fernando Valley (thung lũng Fernando): vùng thung lũng ở Los Angeles, Canifornia.
8. Tên một phần mềm chat, nhắn tin, gọi điện miễn phí với rất nhiều tính năng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận