Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Năm Tháng Hoa Lệ Của Mỹ Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 17: 17

Năm Tháng Hoa Lệ Của Mỹ Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 140 lượt xem
  • 1363 chữ
  • 2024-01-08 21:27:20

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Kỷ Uyển Diễm không đưa cho Từ ma ma toàn bộ số bạc mà Kỷ Hành cho nàng, thứ nhất là sợ doạ bà hỏng mất, bởi vì Kỷ Hành cho nàng ước chừng ba trăm lượng ngân phiếu, hiện đưa một trăm lượng cho Từ ma ma, còn có thể nói là do bán cầm mà có được, nếu lại nhiều hơn thì nhất định Từ ma ma sẽ hoài nghi.

Bên ngoài truyền đến động tĩnh, Kỷ Uyển Diễm làm cho Từ ma ma thu lại sắc mặt vui mừng. Từ bên ngoài truyền đến thanh âm của Lục Hoàn:

"Tam cô nương, người không thể đi vào, phải chờ ta thông truyền một tiếng."

Giọng nói của Kỷ Uyển Thanh cũng truyền vào: "Đùa gì vậy, ta đi vào gặp nàng ta, còn phải thông truyền? Tránh ra!"

Kỷ Uyển Diễm nhìn Từ ma ma, Từ ma ma liền đi tới bên cạnh cửa hướng phía ngoài nói: "Lục Hoàn, để Tam cô nương tiến vào."

"Hừ." Kỷ Uyển Thanh nặng nề hừ một tiếng.

Tiếp đó nàng ta nghe thấy từng tiếng bước chân đi tới trước cửa, ngẩng mặt nhìn vào trong thì thấy Kỷ Uyển Diễm từ bên trong đi ra, xinh đẹp yêu kiều, trên khóe miệng còn nở nụ cười động lòng người. Kỷ Uyển Thanh đứng thẳng lưng, hôm nay nàng ta mặc áo gấm tơ lụa màu xanh nhạt, trên tay đeo một chiếc vòng tay có tơ vàng tinh xảo, chải búi tóc đơn giản, nhưng trên đầu lại mang mấy thứ đều là đồ quý giá, quý trọng nhất là những bông hoa nhỏ bao toàn bộ tóc, xung quanh khảm đủ loại bảo thạch, mỗi viên đều to bằng móng tay áp út, phú quý bức người.

Chỉ thấy Kỷ Uyển Thanh được nha hoàn của nàng ta là Phấn Đào cùng Phấn Bích đỡ tay, làm bộ làm tịch đi vào phòng của Kỷ Uyển Diễm, từ lần đầu tiên nàng ta gặp Kỷ Uyển Diễm liền cảm thấy không thích nàng, bởi vì nàng ta tự cho là mình xinh đẹp, ở trong phủ này không ai có thể sánh bằng, nhưng không nghĩ đến lại xuất hiện một Kỷ Uyển Diễm, loại đồ vật này thế nhưng cư nhiên càng ngày càng giống người[2]. Mấy ngày qua, mọi người trong phủ luôn miệng bàn tán Kỷ Uyển Diễm xinh như thế nào, đẹp ra sao. Mới mấy ngày trước đây mấy người này vẫn đều là khen nàng ta đấy. Nói thế nào nàng ta cũng không nuốt trôi cục tức này.

[2]loại đồ vật này thế nhưng cư nhiên càng ngày càng giống người: theo mình hiểu là KYT khinh bỉ KYD không xứng là con người chỉ giống đồ vật nhưng giờ lại trưởng thành cư xử giống như loài người.

Sau khi liếc nhìn xung quanh hai ba lần, Kỷ Uyển Thanh mới nói ra ý định hôm nay đến đây.

"Nghe nói ngươi được tặng một cây đàn tốt? Để ở nơi nào ? Lấy ra cho ta xem một chút."

Kỷ Uyển Diễm cười cười, cố tình không để ý tới vẻ mặt khinh miệt của Kỷ Uyển Thanh, đưa tay ra dấu xin mời với nàng ta, ý bảo nàng ta đi vào bên trong. Kỷ Uyển Thanh trông thấy cây cầm để ở đầu giường, không đợi Kỷ Uyển Diễm cho phép, liền tiến lên phía trước, đem cây cầm lật tới lật lui nhìn một hồi, lúc này mới bĩu môi nói ra:

"Hừ, ta còn tưởng là cầm tốt, bất quá cũng chỉ là một cây cầm bình thường không danh không tiếng gì." Để xuống cây cầm, nàng ta lại đưa tay lướt trên dây đàn, âm thanh như nước chảy mây trôi thoát ra, ngược lại khiến người kinh diễm một phen.

Kỷ Uyển Thanh cũng học qua đàn cầm, sở trường của nàng ta là tỳ bà, nhưng cũng không trở ngại cho việc nàng ta nghe hiểu tiếng đàn, nàng ta hiểu cây cầm này của Kỷ Uyển Diễm chính là một cây cầm tốt, con ngươi đảo một vòng, liền xoay người lại nói với Kỷ Uyển Diễm:

"Loại cầm nát như thế này mà ngươi cũng không biết xấu hổ bày ở trong phòng? Chỗ ta có một cây cầm tốt hơn cây cầm này của ngươi rất nhiều. Ta sẽ bảo người mang đến tặng cho ngươi, còn cây cầm này ngươi mau ném đi, ta nhìn thấy cũng thấy phiền lòng."

Nói xong liền liếc nhìn Phấn Bích, Phấn Bích đi theo hầu hạ Kỷ Uyển Thanh cũng được nhiều năm, liền hiêủ ý của cô nương nhà mình, định tiến lên ôm cây cầm, không ngờ bị Kỷ Uyển Diễm cản lại, nàng nói:

"Tam tỷ tỷ cảm thấy nó là cây cầm nát, nhưng ta lại cảm thấy nó là cây cầm tốt, hơn nữa, đây là trong phòng ta, Tam tỷ tỷ nhìn thấy có phiền lòng hay không thì liên quan gì đến ta. Nếu thật sự cảm thấy phiền lòng, vậy ngươi sau này đừng đến trong phòng ta là được. Lục Hoàn, tiễn khách."

Kỷ Uyển Diễm mặc dù ở trước mặt lão thái quân cùng Tam phu nhân là thuận theo, thế nhưng trước mặt những tỷ muội này, lại còn muốn nàng giống như trước đây nhẫn nhục chịu đựng, vì duy trì loại quan hệ tỷ muội nực cười này mà khắp nơi ẩn nhẫn, thì đấy là chuyện không có khả năng .

Huống chi, nàng cũng không có ý định cùng những tỷ muội này bồi đắp tình nghĩa tỷ muội gì, chỉ vì không đáng.

Sắc mặt Kỷ Uyển Thanh một hồi xanh lại một hồi đỏ, trong phủ có nhiều cô nương như vậy, nhưng cũng không có ai giống như Kỷ Uyển Diễm không hề nể mặt như vậy, nàng ta tức giận giậm chân một cái tay chỉ vào Kỷ Uyển Diễm, nói:

"Được ngươi ăn cây táo, rào cây sung, thiệt thòi cho ta lúc trước còn đưa cho ngươi vòng tay để đeo, mà ngươi báo đáp ta như vậy sao? Đồ trong phòng của ngươi, ta nhìn liền thấy phiền lòng thì thế nào? Ta nhìn cây đàn này liền thấy phiền lòng, ngươi có tin hay không ta bây giờ đập hỏng nó, mà ngươi cũng không có biện pháp gây khó dễ với ta! Nhìn xem lão thái quân cùng nương ta sẽ giúp ai."

Kỷ Uyển Diễm không muốn nói nhảm với nàng, hô một tiếng: "Lục Hoàn, Hương Cẩm, còn chờ gì nữa?" Từ ma ma liên tục ở bên cạnh ra dấu với Kỷ Uyển Diễm, ý bảo không cần phải phát sinh xung đột, thế nhưng tựa hồ Kỷ Uyển Diễm cũng không nhìn thấy, vẫn ngẩng đầu hướng phía ngoài kêu to.

Hương Cẩm ở ngoài cửa nhìn, không dám đi vào, Lục Hoàn muốn đi vào lại bị nàng ta kéo lại, Hương Cẩm liên tục lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Đây chính là Tam cô nương a. So với cô nương còn lớn hơn."

Lục Hoàn suy nghĩ một chút, rút tay mình về, nói với Hương Cẩm một câu: "Ngươi là nô tỳ của Tam cô nương hay là Tứ cô nương ? Ngươi không đi, ta đi."

Ở trong phòng tạp dịch làm việc từ nhỏ, Lục Hoàn mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng lực tay vẫn có. Huống chi, Kỷ Uyển Thanh cũng không nghĩ rằng Kỷ Uyển Diễm thật sự cự tuyệt, nha hoàn của nàng cũng thực sự ngốc, mắt thấy các nàng bị đẩy ra cửa, Kỷ Uyển Thanh chỉ cảm thấy tức mà không biết phải làm gì, nhìn khuôn mặt đầy nghiêm túc của Kỷ Uyển Diễm, trong ánh mắt lóe lên u ám, phảng phất chỉ cần Kỷ Uyển Thanh dám động cầm của nàng, thì nàng sẽ liền nhào lên cắn đứt cổ họng của nàng ta.

Kỷ Uyển Thanh thấy chùn chân, hơn nữa hai nha hoàn của nàng ta đều đã bị đuổi ra khỏi cửa, nếu nàng ta ở lại thì nhất định sẽ chịu thua thiệt.

Thối lui đến cạnh cửa, nàng ta càng nghĩ càng không phục, thấy cạnh cửa bày một bình sứ Thanh Hoa lớn, hạ quyết tâm, nhấc chân đạp một phát khiến bình hoa rơi xuống, vỡ tan dưới đất….

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top