Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Mưu Thiên Hạ (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 22: Nỗi khổ của bách tính.

Mưu Thiên Hạ (Dịch) (Đã Full)

  • 137 lượt xem
  • 976 chữ
  • 2023-11-19 22:50:23

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thật ra trong đêm yến tiệc đó, Liêu đại nhân không hề dán mắt vào Tô Nam Thừa nữa.

 

Suy cho cùng Tô Nam Thừa cũng chỉ là một quan nhỏ mà thôi, luôn dán mắt vào thì còn gì thú vị nữa.

 

Ngày hôm sau, mọi người đều được tiếp thu kiến thức về cách hành sự của Liêu đại nhân.

 

Chỉ một chữ thôi: Lấy quyền đè người.

 

Chức quan của ông ta đủ cao rồi, nhưng rất nhiều chuyện của chính Hiển Châu này, ông ta không hề biết rõ.

 

Ông ta nghiêm lệnh Diêu thái thú đưa toàn bộ sổ sách của Hiển Châu trong năm năm qua tới. Liêu đại nhân tự mình dẫn theo một đoàn người, bắt đầu tra xét kỹ lưỡng.

 

Hơn nữa, bắt đầu từ Diêu thái thú, từng người một sẽ bị thẩm vấn từ ngay hôm nay.

 

Cái dáng vẻ thẩm vấn này quả nhiên đã mạo phạm tới người khác.

 

Mấy người Mã đại nhân đều lo lắng muốn chết, đây là tới hỗ trợ hay tới làm hỏng việc thế?

 

Ông ta vội vàng sai người đi truyền lời cho Thái tử, hơn hai canh giờ sau, tên được phái đi truyền tin đã bị thuộc hạ của Liêu đại nhân bắt về.

 

Không chút khách khí ném người sang bên cạnh Mã đại nhân: “Đại nhân nói lần đầu phát hiện nên không phạt. Trong lúc nghiêm tra, không kẻ nào được phép rời khỏi Hiển Châu.”

 

Mã đại nhân giận dữ: “Chúng ta phụng mệnh tới Hiển Châu giải quyết công việc, sao lại không thể rời đi? Đây là có ý gì?”

 

“Phụng mệnh?” Người nọ cười lạnh một tiếng: “Có mệnh lệnh gì hơn được hoàng mệnh chứ? Mã đại nhân chẳng lẽ muốn kháng chỉ sao?”

 

Mã đại nhân thót tim: “Thần không dám.”

 

Người nọ đi rồi, người truyền tin mới bò dậy: “Đám tôn tử này, chỉ dán mắt vào người của chúng ta thôi, hiện tại không ra khỏi thành được.”

 

Mã đại nhân lắc đầu: “Ngươi đi thay quần áo trước đi, cả người dính đầy đất, không bị thương chứ?”

 

Thị vệ lắc đầu.

 

Mọi người thở dài, đều quay lại nội đường.

 

Từ hôm qua Liêu đại nhân đã đi chỗ khác ở rồi, trong biệt viện này, chỉ có đám người Mã đại nhân mà thôi.

 

Lúc này Mã đại nhân nhíu mày: “Xem ra, Liêu đại nhân sẽ không để chúng ta đụng vào việc này đâu.”

 

Mọi người ngươi một lời ta một lời, đều vô cùng lo lắng.

 

“Nước cờ này, hạ quan xem không hiểu…” Tô Nam Thừa trầm ngâm: “Chỉ là Liêu đại nhân hành sự như vậy, chỉ sợ đánh rắn động cỏ. Hạ quan thấy, đám người Diêu thái thú này, sẽ chẳng thể nào để ông ta dễ dàng tra ra cái gì vậy đâu.”

 

“Đúng vậy, vậy giờ nên làm thế nào đây? Đây là sợ chúng ta đoạt công lao sao?” Trần An đi cùng Trần đại nhân thở dài.

 

“Còn phải lập tức truyền lời cho Thái tử điện hạ nữa.” Tô Nam Thừa nhíu mày: “Các vị đại nhân không cảm thấy kỳ quặc sao? Sao lại tự nhiên xuất hiện một tên khâm sai? Bây giờ nếu Mã đại nhân không thể tiếp xúc với chuyện này nữa, không cần biết sau này tra được cái gì, chúng ta cũng chẳng biết được. Trước không nói tới đoạt hay không đoạt công lao, nếu kết quả thẩm tra lại là Hiển Châu không có chuyện gì thì sao?”

 

Mọi người đều im lặng.

 

Trần An xấu hổ cười: “Ta nói này Tô lão đệ à, ngươi đây là ghi thù đó.”

 

Tô Nam Thừa cười: “Ghi thù thì đúng là có một ít, nhưng những lời hạ quan mới nói cũng là thật, nếu chúng ta không tham gia vào bất cứ chuyện gì, tốt xấu về sau đều do người khác định đoạt. Chư vị đừng quên chúng ta tới đây làm gì. Vì sao lại tới.”

 

“Không cần biết Liêu đại nhân này hướng về ai, ông ta nhận thánh chỉ tới. Còn chúng ta phụng mệnh Thái tử tới.”

 

Chênh lệch thế này mà còn nói được sao?

 

Mọi người thảo luận một lúc, nhất thời vẫn chưa có biện pháp chính xác.

 

Mã đại nhân kêu mọi người về trước, để lại một mình Tô Nam Thừa.

 

“Nam Thừa à, ngươi có cách nào không? Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi có chủ ý, thì cứ việc nói ra. Chờ khi nào hồi kinh, ta nhất định tự mình bẩm báo với điện hạ ghi công cho ngươi.”

 

Tô Nam Thừa vội nói không dám: “Không dám nói có chủ ý gì, chỉ là việc đã đến nước này, sợ là không thể đúng theo ý chúng ta được nữa. Một khi đã như vậy, không bằng cứ trực tiếp làm lớn chuyện.”

 

Nếu không nhịn nổi, vậy không cần phải đặt nặng nó nữa.

 

Sự tình hiện giờ không thuận theo ý mình, vậy cứ làm nó rối tung lên thôi.

 

Mã đại nhân nhẹ nhàng gõ mặt bàn: “Nếu như thế, Diêu Thực Tân cũng sẽ sốt ruột thôi.”

 

“Đúng vậy.” Tô Nam Thừa gật đầu.

 

Thay vì lo lắng cho người khác, không bằng cứ lo cho mình đã. Đã tới đây một chuyến rồi, nếu không làm gì thì không được.

 

Mã đại nhân trong công việc cũng là một tay điêu luyện, ông ta có thể dừng bước trước mặt Thái tử, thì đương nhiên không phải hạng người vô dụng.

 

Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, ông ta một bên vờ tranh quyền với Liêu đại nhân, một bên âm thầm bố trí tốt mọi thứ.

 

Chẳng mấy chốc, đủ loại tin đồn truyền ra từ Hiển Châu.

 

Liêu đại nhân không cho phép nhóm người Mã đại nhân rời đi lúc này, nhưng ông ta lại không dám vây khốn toàn bộ dân chúng Hiển Châu.

 

Vì thế rất nhanh, bệ hạ đã phái khâm sai đi khống chế, điều tra thuế ở Hiển Châu, và những vấn đề thuế được truyền ra từ Hiểu Châu.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top