Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Một Kiếp Yêu Vì Em (Dịch)
  4. Chương 48: Được, tôi đồng ý 2

Một Kiếp Yêu Vì Em (Dịch)

  • 10 lượt xem
  • 774 chữ
  • 2025-12-16 22:39:02

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Anh ta không trả viện phí sao?”

Đường Quán Kỳ lắc đầu:

“Nên em muốn nhờ sư huynh hôm nay quay lại sân bóng, ngay trên sân để Hà Độ Quy cũng phải mất mặt một lần.”

Chu Thành Ân vốn định gật đầu đồng ý ngay, nhưng Đường Quán Kỳ lại đưa điện thoại lên:

“Làm thêm của sư huynh tuần này chắc khoảng năm trăm tệ, em trả một nghìn, được không? Anh cứ ném mạnh, có chuyện gì em chịu trách nhiệm.”

Bóng rổ có thể gây ra chuyện gì nghiêm trọng chứ? Dân chơi bóng ai mà chưa từng bị bóng ném trúng đầu? Ngay cả khi không có chuyện này, anh cũng từng ném trúng Hà Độ Quy, và Hà Độ Quy cũng từng ném trúng anh.

Chu Thành Ân nhìn cô gái trước mặt mảnh mai yếu ớt, nhưng một thân hình như vậy mà bị đàn ông ném bóng thì đúng là quá kém cỏi.

Anh vốn chẳng ưa gì Hà Độ Quy. Tên này luôn tự cho mình là số một, trước đây toàn tỏ ra hờ hững, thậm chí còn chê cười anh đi đôi giày bóng rổ đã cũ. Nhưng từ khi anh vào thực tập ở Y Capital, thái độ của Hà Độ Quy lập tức thay đổi 180 độ — mỗi lần gặp đều cười niềm nở, cố ý nịnh nọt để khai thác thông tin về Y Capital.

Hơn nữa, đàn ông mà đi đánh con gái thì đúng là chẳng ra gì. Vừa là mối thù mới, vừa gộp cả hận cũ, anh không chút do dự:

“Được, tôi đồng ý.”

…

Buổi tối, trong nhà thi đấu bóng rổ của Đại học Hong Kong lại diễn ra một trận đấu.

Lần này, Đường Quán Kỳ đứng trên khán đài tầng hai, không xuống sân.

Hà Độ Quy thấy sư huynh Chu lâu rồi không xuất hiện, lập tức vui mừng ra mặt. Lúc thay đồ còn cố tình tiến lại gần:

“Sư huynh Chu, lâu rồi không gặp, dạo này thực tập bận lắm phải không?”

Chu Thành Ân cởi áo T-shirt, để lộ phần cơ bắp săn chắc, rồi lấy áo đấu từ tủ ra thay.

Thay xong, anh chỉ miễn cưỡng mỉm cười, không đáp lời.

Hà Độ Quy lại càng phấn chấn, cầm bóng theo sát anh ra sân.

Trên sân, mọi người tranh bóng quyết liệt. Rõ ràng là đối thủ, vậy mà Hà Độ Quy còn cố ý chuyền bóng cho Chu Thành Ân.

Khiến đồng đội của Hà Độ Quy thầm chửi trong lòng.

Đến lượt Chu Thành Ân dẫn bóng vượt qua đối phương, Hà Độ Quy chạy đến dưới rổ, cố tình không tranh bóng, hoàn toàn bỏ qua phòng thủ.

Anh ta còn cười với Chu Thành Ân, như thể nói “Cứ yên tâm ném đi, em sẽ không chặn đâu.”

Nhưng Chu Thành Ân bất ngờ tăng tốc, giữ chặt bóng, hơi khuỵu gối bật nhảy, ném mạnh quả bóng ra khỏi tay.

Áo bóng rổ như một làn sóng chậm rãi hất lên, ngay giây sau, quả bóng màu đỏ nâu lao vút đi, đập thẳng vào Hà Độ Quy đang đứng dưới rổ.

Hà Độ Quy vẫn còn cười, ngước mắt nhìn bóng bay tới, bất ngờ bị trúng ngay, khiến anh ta loạng choạng mấy bước, trước mắt tối sầm. Anh ta phải vịn chặt trụ rổ mới không ngã xuống.

Cả sân lập tức im bặt. Trên khán đài, Đường Quán Kỳ nhìn Hà Độ Quy bị ném trúng, vẻ mặt lại hoàn toàn lạnh lùng.

Hà Độ Quy ôm đầu đứng im, trông như chỉ là tạm dừng, nhưng Đường Quán Kỳ vừa mới trải qua chuyện này nên hiểu rõ — anh ta bị ném đến mức choáng váng, tai ù đặc, mắt tối mờ, hoàn toàn không thể di chuyển. Nếu cố bước, chắc chắn sẽ ngã.

Hà Độ Quy đứng lảo đảo, có đồng đội tiến đến hỏi:

“Cậu không sao chứ?”

“Ổn chứ? Còn tiếp tục chơi được không?”

Chu Thành Ân cũng bước lại, nhưng chỉ lạnh nhạt hỏi một câu:

“Cậu không sao chứ? Tôi lỡ tay.”

Hà Độ Quy trước mắt vẫn còn hoa lên, nhưng vẫn gượng cười:

“Không sao, không sao, sư huynh Chu, anh ném nhẹ mà.”

Đồng đội chẳng rõ là nặng hay nhẹ, chỉ biết muốn thay người ngay. Cho đối thủ chuyền bóng liên tục như vậy, cho dù có muốn bám lấy sư huynh Chu thì cũng không đến mức này. Làm đồng đội kiểu gì thế?

“Hà Độ Quy, cậu ra nghỉ đi, để Jason vào thay.”

Hà Độ Quy thật sự không thể tiếp tục, chỉ còn cách chậm rãi bước khỏi sân, rồi ngồi một chỗ ngẩn người. Tình trạng ấy giống hệt Đường Quán Kỳ mấy hôm trước — suốt nửa tiếng đồng hồ chẳng thể làm gì.

Nếu Đường Quán Kỳ là con trai, cô nhất định sẽ tự mình ném trả lại, nặng bao nhiêu cũng được.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top