Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Một Kiếp Yêu Vì Em (Dịch)
  4. Chương 17: Ứng tiên sinh tại sao lại mua giày cho em 1

Một Kiếp Yêu Vì Em (Dịch)

  • 9 lượt xem
  • 738 chữ
  • 2025-12-16 20:28:49

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ứng Đạc trầm ngâm một lát, đưa tay bỏ vào túi quần tây:

“Không cần.”

Mạch Thanh liền hiểu ra. Nếu boss của mình dễ dàng chọn một người phụ nữ, chắc hẳn xung quanh anh ta sẽ không thiếu người tự nguyện tiến tới. Có lẽ chỉ là chút thiện cảm mà thôi, là cô nghĩ nhiều:

“Em nhiều lời rồi.”

Khi Đường Quán Kỳ trở về nhà họ Chung, Chung Dung vẫn chưa ngủ, vừa đắp mặt nạ từ phòng đi ra. Vốn không để ý, nhưng ánh mắt cô ta lập tức bị một thoáng đỏ dưới đế giày của Quán Kỳ thu hút.

Chung Dung lập tức lên tiếng:

“Giày của CL! Tiền đâu mà mua?”

Christian Louboutin – thương hiệu với dấu ấn đặc trưng là đế giày đỏ. Thuộc phân khúc xa xỉ tầm trung, không quá đắt nhưng chắc chắn Đường Quán Kỳ không thể mua nổi.

Quán Kỳ lấy điện thoại ra, chuẩn bị gõ chữ.

Chung Dung như vừa nắm được nhược điểm của cô, giọng mỉa mai:

“Nếu nói là chị không làm mấy chuyện không đứng đắn thì em không tin. Giờ đã gần mười hai giờ đêm mới về nhà, thật sự thiếu tiền học phí đến thế sao?”

Quán Kỳ cố nén, kiềm chế không vung tay tát một cái.

Đúng lúc Tằng Phương từ trên lầu xuống:

“Gì mà ồn thế?”

“Mẹ xem đôi giày của Đường Quán Kỳ kìa.” Chung Dung khoanh tay, ánh mắt khinh miệt.

Tằng Phương liếc một cái liền nhận ra là giày CL, sắc mặt lập tức thay đổi:

“Chuyện gì đây? Giày ở đâu ra?”

Dù Tằng Phương thường nghiêng về phía lấy lòng nhà chồng, nhưng Đường Quán Kỳ dù sao vẫn là con gái mình. Nếu thật sự ra ngoài làm chuyện không đứng đắn, thì chẳng phải bà cũng bị mất mặt sao?

Ở ngoài, ai cũng kính cẩn gọi bà một tiếng “Chung phu nhân”, hưởng vinh hoa phú quý. Nếu con gái sinh ra lại mang tiếng xấu, những người quen biết trước đây chắc chắn sẽ cười nhạo sau lưng.

“Con nói rõ đi, không phải làm chuyện bậy bạ để mua đấy chứ?”

Quán Kỳ cúi đầu gõ chữ, đưa điện thoại cho Tằng Phương xem.

—— “Đôi giày này là Ứng tiên sinh mua cho con.”

Tằng Phương lập tức sững người.

Khoảnh khắc ấy, cả Tằng Phương và Chung Dung đều thoáng hoảng hốt, cảm giác như bí mật sắp bị lộ.

Mua giày cho Đường Quán Kỳ?

Chẳng lẽ Ứng tiên sinh đã biết Quán Kỳ mới là…

Tằng Phương lắp bắp:

“Con… Ứng tiên sinh vì sao lại mua giày cho con?”

Quán Kỳ không ngờ bà phản ứng lớn đến vậy. Có lẽ vì Ứng tiên sinh đang nắm mạch sống của việc kinh doanh nhà họ Chung, nên Tằng Phương lo sợ cô có quan hệ với anh.

Hoặc đơn giản là không ngờ cô thật sự có thể tiếp xúc với Ứng tiên sinh.

Cô hiểu rõ họ sợ điều gì, mà càng sợ thì cô càng muốn lấy cái danh này để “che mưa chắn gió” cho mình — đây là chủ ý của cô.

Cô rút điện thoại về, cố ý gõ chữ thật chậm. Từng tiếng gõ như gõ vào tim Tằng Phương và Chung Dung, khiến họ thấp thỏm nhưng không dám thúc giục, sợ rằng cô đã biết tất cả, không dám lớn tiếng với cô.

Cuối cùng, Quán Kỳ đưa màn hình cho họ. Hai người không dám lại gần nhìn thẳng, chỉ đứng nguyên chỗ đọc:

—— Hôm nay Ứng tiên sinh đến Đại học Hồng Kông tham dự lễ quyên tặng, tình cờ gặp lúc giày của con bị hỏng, nên anh ấy bảo trợ lý mua cho một đôi mới.

Tằng Phương tim đập thình thịch:

“Con và Ứng tiên sinh… quan hệ tốt lắm sao?”

Quán Kỳ nhận ra, chỉ ba chữ “Ứng tiên sinh” thôi đã đủ sức răn đe. Cô cố ý đáp:

“Cũng tạm.”

Nhưng Tằng Phương và Chung Dung lại không hề yên tâm.

Cũng tạm? Chỉ mới một lần đánh bài, Ứng tiên sinh sao có thể “quan hệ cũng tạm” với cô? Vậy nghĩa là… thật ra còn tốt hơn thế? Chẳng lẽ khi cô gõ chữ lâu như vậy, là đang cân nhắc cách diễn đạt?

Nhìn bộ dạng của Quán Kỳ, có lẽ cô vẫn chưa biết chuyện kia.

Có thể là Ứng tiên sinh chỉ vì lần gặp gỡ đánh bài lần trước mà nhớ đến cô.

Tằng Phương thấy bối rối, lần đầu hạ giọng, nói nhẹ hẳn đi:

“Ứng tiên sinh mua cho thì cứ giữ, nhưng không cần mang ra đi lại nhiều.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top