Dịch: Hoangforever
Trường Trung học số 1 Giang Kinh, phòng máy vi tính.
Thầy phụ trách quản lý nhìn thấy Trương Thanh mang thẻ tới sử dụng máy tính, liền bật cười nói:
“Cả học kỳ chỉ có bốn mươi giờ, em vừa khai giảng đã đến rồi?"
Ngày mùng 1 tháng 9, chính thức nhập học, hôm nay chủ yếu là làm vệ sinh chung, và nhận sách giáo khoa.
Xong việc, Trương Thanh liền cầm thẻ máy tính đến phòng vi tính.
Trương Thanh cũng không giải thích gì nhiều. Đợi thầy giáo phát cho số máy, hắn liền mở máy tính lên, rồi lập tức bắt đầu tìm kiếm những thông tin mình muốn xác thực...
Trong giấc mộng dài dằng dặc kia, hắn đã được học rất nhiều điều.
Nhưng những điều đó rốt cuộc là thật hay giả, vẫn cần phải từng bước nghiệm chứng.
Rất kỳ lạ, dòng chảy lịch sử của thế giới kia gần như giống hệt với thế giới hiện tại.
Cũng là Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh rồi đến Cộng hòa.
Khác biệt duy nhất là: những nhân vật lịch sử lại hoàn toàn không giống nhau.
Thế nhưng, sự phát triển của khoa học tự nhiên lại giống nhau đến lạ kỳ.
Thời điểm này, mạng Internet vẫn chưa ngập tràn hoa lệ như sau này, chủ yếu là dùng PPS cùng các bản tin tức dạng văn bản.
Công cụ tìm kiếm chưa có Baidu, cũng không có Tencent, nhưng đã xuất hiện Yahoo.
Có điều, khi tra cứu, Trương Thanh lại phát hiện ra người sáng lập Yahoo lại không phải là Dương Trí Viễn.
Nhân vật nổi bật trong giới Internet lúc này là Lý Niệm, vừa từ nước Mỹ trở về, đang đề xuất xây dựng Yahoo và Sohu phiên bản Trung Quốc.
Nhân vật tuy khác, nhưng sự phát triển khoa học thì vẫn y nguyên.
Nhưng...
Beethoven—không tồn tại.
“Dạ Khúc Ánh Trăng”—không hề tồn tại.
Kim Dung—không hề xuất hiện.
Những câu chuyện khinh công bay lượn, phi thân trên mái nhà—không có.
Đặng Lệ Quân—không có.
Trương Học Hữu, Trần Dịch Tấn—tất cả đều không có.
Trương Thanh mặt không chút biểu cảm tìm kiếm xác minh, trong lòng lại dâng lên sóng to gió lớn, ngay cả đôi tay, cũng không nhịn được run rẩy.
Sao lại có chuyện ly kỳ hoang đường như vậy. . . . . .
Thế giới kỳ dị quái lạ kia, rốt cuộc là thật hay giả?
Hay là, nửa thật nửa giả?
Ngơ ngác ngồi nửa tiếng sau, cũng không biết nghĩ đến cái gì, Trương Thanh đứng dậy, rời khỏi phòng máy vi tính tầng bốn, lại đi đến phòng đọc sách tầng ba.
Hắn cầm lấy một cuốn Kim Cổ Truyền Kỳ Võ Hiệp Hội bản mới nhất do nhà trường đặt mua, ngồi đọc chừng nửa tiếng, rồi dùng giấy bút ghi lại địa chỉ của ban biên tập, sau đó lại lặng lẽ rời đi.
…..
"Các em, đây là năm thay đổi vận mệnh, là năm bước sang quỹ đạo nhân sinh khác biệt!"
"Các em, có lẽ hiện tại các em còn chưa thể cảm nhận được, năm này trong quãng đời dài đằng đẵng của các em có ý nghĩa gì, nhưng thầy có thể nói cho các em biết, đợi 5 năm, 10 năm, 15 năm, 20 năm thậm chí là nhiều năm về sau nữa, các em hồi tưởng lại quá khứ, điều khiến các em cảm thấy kiêu hãnh nhất chính là năm này, điều khiến các em cảm thấy hối hận nhất, cũng là năm này. Điều khiến các em tự hào nhất là năm này, điều khiến các em thất vọng nhất, vẫn là năm này!"
"Chỉ là, nhân sinh không có làm lại! Tương lai rốt cuộc thế nào, sau này rốt cuộc ra sao, đều nắm giữ trong tay các em!"
"Các em, ngàn vạn lời khó nói hết tấm lòng này. Cô ước gì có thể đem tri thức rót vào đầu các em, nhưng than ôi, sức cô hữu hạn. Chỉ có thể tận hết khả năng, dạy dỗ các em học tập. Chỉ còn trông mong, liệu các em có đủ lòng tin, có đủ quyết tâm, để kiên trì đến giây phút cuối cùng hay không!”
Lớp 12-9, cô giáo dạy Toán kiêm chủ nhiệm lớp Dương Phượng Mai đang hùng hồn phát biểu buổi lễ động viên đầu năm học.
Dưới sự dẫn dắt của cán bộ lớp, đứng đầu là Tề Quyên, 56 học sinh đồng thanh hô vang đến chấn động cả lớp học:
“Có lòng tin! Có quyết tâm! Kiên trì đến phút cuối cùng!”
Tiếc là, vừa hô xong, cả lớp đã phá lên cười rần rần.
Dương Phượng Mai cũng bật cười, nói:
“Tốt! Có là được rồi! Bây giờ mở sách bài tập ra. Thực ra nội dung lớp 12, lớp 11 đã học xong rồi, năm nay không có gì khác, chính là làm bài tập!”
“Núi đề cũng được, biển đề cũng xong. Sách núi siêng năng là có đường có lối, biển học vô bờ lấy khổ làm thuyền. Chúng ta phải mở đường máu giữa núi sách, biển đề mà tiến lên!”
Trương Thanh: “…..”
…..
-----
Chú thích:
*Người sáng lập ra Yahoo: David Filo và Jerry Yang (楊致遠, Dương Trí Viễn)
* Dạ Khúc Ánh Trăng : Moonlight Sonata, Sonata cho Dương cầm số 14 (Beethoven).
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận