Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Một Giấc Mộng Dài (Dịch)
  4. Chương 3: Tỉnh Giấc

Một Giấc Mộng Dài (Dịch)

  • 121 lượt xem
  • 911 chữ
  • 2025-04-23 11:55:39

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

"Két.. két..!"

"Ầm, két! Ầm, két!"

Trên chuyến tàu K8192 từ tỉnh Tây Cương đến tỉnh Hán Giang, ghế số 038, toa số 4, một nữ sinh buộc hai bím tóc ngồi đó với vẻ mặt có phần bất an.

Bởi vì chàng trai ngồi cạnh nàng, kể từ lúc lên tàu hôm kia đến nay, vẫn luôn chìm trong giấc ngủ.

Không ăn uống thì thôi đi, đến nước cũng chẳng động, nhà vệ sinh cũng không buồn ghé.

Mấy ngày nay, gần như tất cả hành khách trên tàu đều bàn tán về chuyện "Cửu Tinh Liên Châu", chỉ có cậu ta là ngủ say như chết.

Nếu không thấy lồng ngực cậu ta phập phồng, cô đã lo lắng không biết có chuyện gì kinh khủng đã xảy ra rồi.

Dẫu vậy, trong lòng cô vẫn dấy lên nỗi lo sợ mơ hồ.

Thấy sắp đến ga rồi, nữ sinh nhìn chàng trai chẳng những không tỉnh, mà đôi bàn tay thô ráp đặt dưới bàn còn co giật chẳng khác nào bị động kinh, lòng cô bất giác run lên.

Thế nhưng, con gái vùng Tây Bắc vốn can đảm, lại thêm bản tính nhiệt tình, vì vậy cô khẽ đưa tay đẩy nhẹ vai chàng trai, cất tiếng gọi:

“Bạn học, bạn học, đến ga rồi.”

Nào ngờ chàng trai chẳng những không tỉnh, hai tay lại càng co giật dữ dội hơn.

Thấy sắp đến ga, nhìn hành lang chật ních người, có chút hơi người này, cô gái càng thêm can đảm hơn, dùng sức đẩy chàng trai, lớn tiếng gọi:

"Bạn học, đến ga rồi! Còn ngủ nữa à! !"

Cuối cùng, chàng trai cũng có phản ứng.

Đôi tay chàng trai thôi run, chầm chậm ngẩng đầu lên, lộ ra một khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, tuấn tú phi phàm.

Khuôn mặt nữ sinh thoáng đỏ lên, cô không ngờ, chàng trai lại đẹp trai đến vậy. Cô nói: “Chào bạn, mình tên là Lý Mạt. Bạn học, sao bạn lại ngủ lâu như vậy?”

Chàng trai ấy chính là Trương Thanh.

Chỉ là lúc này trong đầu cậu ta lại là một trận cuồng phong bão táp, dường như hoàn toàn không nghe thấy lời cô gái nói.

 Đôi mắt không tiêu cự nhìn cô, lẩm bẩm nói:

"Đây là... đâu? Sao lại như vậy? Nơi này là... nơi này là... tại sao... thật sự... chỉ là một giấc mơ thôi sao...?”

Trời đất quay cuồng, thời gian trong khoảnh khắc ấy như lộn xộn, đảo điên.

Khuôn mặt Trương Thanh đỏ đến dọa người, cả người run rẩy, khiến Lý Mạt vô cùng sợ hãi.

Chỉ là, nếu quả thực chỉ là một giấc mơ, sao lại chân thật đến vậy?

Trong cơn mộng dài ấy, Trương Thanh đã sống hơn 20 năm trong một thế giới song song có tên là “Trái Đất”.

Từ khi còn là một đứa trẻ mẫu giáo, rồi vào tiểu học, trung học, đến cả đại học...Từng bước một, sống trọn vẹn như một đời người.

Trong giấc mộng ấy, hắn không còn phải chịu khổ.

Không còn phải dãi nắng cắt lúa giữa trưa hè, không còn phải tưới tiêu, bón phân, phun thuốc sâu ngoài ruộng, không cần phải nuôi lợn nữa...

Hắn trở thành con trai của một gia đình giàu có trong thành phố, cũng vô cùng nỗ lực, vô cùng xuất sắc.

Chỉ cần học tập, không ngừng học tập.

Học piano, học ngoại ngữ, học mỹ thuật, học thư pháp, học máy tính, học thơ ca, học viết văn, học sáng tác nhạc...

Hắn đã học biết bao nhiêu điều, cuộc sống tràn đầy phong vị nhân sinh.

Tất cả đều giống như thật, sao có thể là giấc mơ hư ảo?

Trên đời này, làm gì có giấc mơ nào chân thật, dài đến vậy?

Nhưng, nếu không phải mơ, sao lại bị đánh thức?

Khi ấy hắn đang đàn bản "Ánh trăng" của Beethoven cho cô gái mình yêu, và hắn cầu hôn cô gái ấy, và đang...

Ngọt ngào và hạnh phúc đến vậy.

Không đúng... Giờ đây, hắn chẳng những không còn nhớ rõ khuôn mặt của nàng, thậm chí tới ngay cả tên cũng không nhớ ra nổi...

Tất cả... mơ hồ quá đỗi.

Chẳng lẽ... thật sự là một giấc mộng hay sao?

Thật sự là... một giấc mộng tan vỡ.

Vẻ đau khổ, tan nát cõi lòng trong mắt Trương Thanh lúc này, khiến Lý Mạt suýt chút nữa đã khóc, cô thực sự hối hận chết đi được, sao lại đi đánh thức người này chứ.

Lý Mạt hối hận vô cùng, đang định quay người rời đi, lại nghe Trương Thanh đột nhiên gọi: "Đợi đã!"

Lý Mạt giật mình, hoảng hốt nhìn chàng trai hỏi:

“Gọi tôi làm gì?”

Chỉ thấy dưới đôi lông mày kiếm của Trương Thanh, một đôi mắt đen láy đang nhìn chằm chằm cô, giọng nói chậm rãi vang lên:

“Bạn học, cậu có biết... Beethoven là ai không?”

“Ai cơ?”

Lý Mặc ngơ ngác, mặt đầy nghi hoặc.

Chỉ thấy Trương Thanh đứng dậy, tiến lên một bước, ánh mắt không rời khỏi cô, lại hỏi tiếp:

“Vậy cậu có biết... Mozart là ai không?”

Lý Mặc bắt đầu sợ hãi, lùi về sau hai bước, dè dặt nhìn Trương Thanh nói:

“Tôi không hiểu cậu đang nói gì... bạn học, tạm biệt.”

Dứt lời, cô lập tức quay người bỏ đi, không ngoảnh đầu lại.

Thế nhưng chưa kịp bước ra khỏi xe, phía sau đã vang lên một tràng cười lớn.

Cô ngoảnh lại nhìn, chỉ thấy Trương Thanh đang đứng đó, ngửa đầu cười lớn, chẳng biết cười vì điều gì, đến mức nước mắt cũng trào ra...

Xong rồi, người này điên rồi, điên thật rồi!

.....

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top