Mà cũng không phải lấy hết – chỉ chọn những phụ phẩm đã rõ ràng công dụng.
Túi Sét và mảnh mắt từ con Chuồn Chuồn Sấm, cùng với những quả trái từ Quái Dây Leo, lần lượt được đặt ngay ngắn lên bàn.
“Đây là tất cả chứ ạ?”
Câu hỏi của Kim Su-han mang tính thủ tục là chính.
Clear một dungeon thì bình thường cũng chỉ được vài món phụ phẩm. Nếu may mắn thì có ma tinh thạch, còn nếu cực kỳ cực kỳ may mắn, như lần này, thì artifac sẽ rơi.
Nhìn từ phía Kim Su-han, có cảm giác như Hyeon-seok vừa dùng hết vận may cả đời vào cái dungeon vừa rồi vậy.
Hyeon-seok không trả lời.
Kim Su-han nhấc lên một thiết bị giống như kính lúp cỡ lớn – máy đo ma lực.
Việc anh ta làm không phải là soi mớ đồ trên bàn, mà là soi toàn thân Hyeon-seok.
Anh ta muốn kiểm tra xem có món gì bị giấu trên người hay không.
Chuyện người chơi gian lận như vậy gần như không có, nhưng đây cũng là một bước thủ tục phải có.
Kim Su-han đưa kính lúp lớn lướt qua người Hyeon-seok một lượt, rồi gật đầu cái rụp.
“Kiểm tra xong rồi. Anh có thể ra ngoài.”
Hyeon-seok không biểu lộ một chút cảm xúc nào, bình thản gom hết đồ trên bàn trở lại balo.
Sau đó ung dung bước ra khỏi phòng.
Rời khỏi khu sinh thành dungeon, Hyeon-seok đi thẳng về phía Trung tâm Quản lý.
Căn phòng trọ (one-room) trước kia coi như bỏ.
Giờ cậu sẽ tìm một chỗ ở mới gần Trung tâm.
Tại Trung tâm, Hyeon-seok bán ba viên ma tinh thạch.
Thêm 5 tỷ won được chuyển thẳng vào tài khoản.
Ngay lập tức, cậu đến văn phòng bất động sản gần đó, tìm một căn officetel phù hợp.
Tiền đầy túi nên kiếm căn officetel có thể dọn vào ngay lập tức là chuyện quá dễ.
Dù sao cậu cũng không định ở đây lâu.
Chỗ này chỉ là căn cứ tạm thời.
Khi ma lực tăng lên, mạnh hơn nữa, cậu sẽ chuẩn bị cho mình một không gian riêng đúng nghĩa.
Và nếu là Hyeon-seok, chuyện đó hoàn toàn trong tầm tay.
Bước vào officetel trống trơn, Hyeon-seok đi thẳng đến giữa phòng khách, đặt balo xuống.
Trong balo là 30 viên ma tinh thạch chưa bán cùng đủ loại phụ phẩm.
Lý do cậu có thể mang trót lọt từng ấy đồ mà không bị phát hiện là nhờ khả năng điều khiển ma lực độc đáo của mình.
Cậu dùng ma lực của bản thân để chặn, không cho ma lực bên trong balo rò rỉ ra ngoài.
Đó là khả năng chỉ riêng Hyeon-seok có.
Ngay cả trước khi chết, trong số tất cả player mà cậu gặp, chưa từng có ai làm được như vậy.
Hyeon-seok cố tình mang lén ma tinh thạch và phụ phẩm ra ngoài là vì một lý do duy nhất:
“Để xem mình có thể chế được bao nhiêu món từ đống này đây……”
Số lượng nguyên liệu rải trên sàn khá nhiều.
Nhưng mấu chốt không phải là phụ liệu, mà là ma tinh thạch.
Ma tinh thạch loại 1.200 ma lực, cậu có khoảng ba mươi viên.
Dù làm tối đa, cậu cũng chỉ sản xuất ra được khoảng chín mươi món là hết cỡ.
Đó là trong trường hợp điều khiển ma lực một cách hoàn hảo, không lãng phí chút nào.
Hyeon-seok nhặt một bộ nguyên liệu cần thiết lên tay, nhẹ nhàng truyền ma lực vào.
Trong công đoạn này, quan trọng nhất là kiểm soát ma lực.
Nếu không làm được, tỷ lệ hòa trộn giữa các nguyên liệu sẽ lệch, khiến item không thể tạo thành như mong muốn.
Dĩ nhiên Hyeon-seok thừa tự tin.
Đây là công việc cậu đã làm tới hàng ngàn lần trong quá khứ.
Ngày đó, thao tác này chỉ là một phần trong quá trình chuẩn bị săn quái mà thôi.
Nắm nguyên liệu và ma tinh thạch trong tay, Hyeon-seok bắt đầu tinh chỉnh ma lực từng chút một.
U u u u u—
Ma lực đúng là một sức mạnh thần bí.
Sức mạnh bí ẩn đó quấn lấy nguyên liệu và ma tinh thạch, trộn đều, gắn kết chúng lại thành một khối.
Hyeon-seok tập trung đến mức mồ hôi rịn ra trên trán, liên tục điều chỉnh ma lực.
Tuy đây là công việc quen tay, nhưng lượng ma lực hiện tại của cậu quá ít, khiến việc chế tạo khó hơn bình thường nhiều.
Một lúc sau, quá trình hoàn tất.
Hyeon-seok thở hắt ra, nhìn xuống thành quả trước mặt.
Trên sàn officetel là ba viên thạch jelly màu xanh lá, trông mềm mềm, đang nằm im.
Kích thước cỡ bằng ngón tay cái của người lớn, bên trong chứa ma lực đậm đặc xoáy vòng liên tục.
Dĩ nhiên, chuyện ma lực đang xoay tròn bên trong không phải ai cũng nhận ra được – nếu không phải Hyeon-seok, chắc chẳng ai nhận thấy.
Ma lực hoàn toàn bị nhốt kín trong khối jelly, không rò rỉ ra ngoài dù chỉ chút ít.
Hyeon-seok nhặt một viên lên, soi kỹ bên trong, rồi gật đầu.
“Làm khá ổn đấy chứ.”
Thật ra cậu cũng đã tính đến khả năng thất bại vì ma lực không đủ.
Nhưng kết quả vượt ngoài mong đợi, thành phẩm rất ổn, thế là quá tốt rồi.
“Có điều… với tốc độ này thì biết bao giờ mới làm xong hết đây……”
Nhìn đống nguyên liệu và ma tinh thạch còn rải một lượt trên sàn, Hyeon-seok không kìm được một tiếng thở dài.
Mới chỉ dùng một viên ma tinh thạch để tạo ra ba item mà thôi, vậy mà cậu đã cảm giác như sức lực bị hút sạch.
Để bổ sung lại chỗ ma lực vừa tiêu hao, chắc phải mất ít nhất hai tiếng.
Cảm giác mệt rã rời này chẳng khác lúc chém đứt cổ Quái Dây Leo là mấy.
“Nhưng dù sao cũng phải làm.”
Nhất định phải làm.
Bởi chính những thứ này sẽ trở thành nền móng cho tương lai mới của cậu.
Hyeon-seok nhắm mắt lại, tập trung vào việc khôi phục ma lực.
Những viên jelly xanh lá này, mười năm sau sẽ trở thành item thay đổi toàn bộ cục diện săn dungeon.
Chúng cũng chính là công thần số một giúp con người lần đầu tiên clear thành công dungeon hạng Diamond 1, vốn từng bị xem là bất khả xâm phạm.
Khóe môi Hyeon-seok khẽ nhếch lên.
Ma lực xoáy vòng quanh cậu, rồi từ từ thấm vào cơ thể.
Ma lực phục hồi với tốc độ nhanh đến kinh ngạc.
Và cứ như vậy, ba ngày trôi qua.
----
Diamond 1: Kim Cương 1
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận