Khi chị viết cho em những dòng này thì hai đứa đang nằm trong cungg một căn phòng nhưng đều chăm chú vào điện thoại. Thế gian này bỗng dần xa lạ cho những câu chuyện kể về đêm như chúng ta đã từng làm thời thơ ấu phải không em ?
Tháng năm đi cùng chúng ta rất lâu và hôm nay cả hai đều đã lớn hơn hôm qua rất nhiều.
Em vẫn còn nhiều vô tư trong ánh mắt, vẫn ung dung sải bước trên con đường ấm êm ba mẹ trải sẵn, mà đôi lần vô ý làm buồn lòng ba mẹ.
Chị muốn kể chi em nghe câu chuyện về "Chiếc bánh cà ri". Hãy lắng nghe nhé
Năm mười chín tuổi, chị lên đường đi học xa nhà, cũng vô tư và hồn nhiên như em bây giờ. Cuộc sống nơi đất khách quê người vốn đi không dễ dàng, em biết đấy. Có một hôm, chị đã xài hết nhẵn tiền ba mẹ gửi sang mà còn vài hôm nữa mới hết tháng. Chị cứ thế nhịn đói đi học, đến trưa trên đường đi bộ về khu nhà chị có một tiệm bánh rất to, chị đứng ở ngoài nhìn vài thấy chiếc bánh cà ri ngon lành chỉ 90 cents nhưng không có tiền mua. Vừa đói bụng, vừa tủi thân, chị cáu gắt gọi điện vè cho mẹ cằn nhằn về tiền tiêu vặt ít quá, nhà không gửi kịp nên bây giờ nhịn đói. Mẹ trấn an chị, rồi tháng sau gửi tiền sang cho chị nhiều hơn tháng rồi. Giây phút chị cầm tiền trong tay chị lại không thấy vui em ạ, bất giác chị nghĩ, biết đâu ba mẹ cũng phải nhịn một cái bánh cà ri nào đó để có thêm số tiền này. Giá như chị biết cân nhắc, biết chi tiêu, biết thấu hiểu hơn để không vô ý làm buồn lòng họ.
Gia đình chúng ta không phải quá giàu có nhưng từ bé chị và em chưa từng thua kém bạn bè xung quanh. Hàng ngày vẫn đủ đầy những bữa ăn ngon của ba mẹ, vẫn xin đẹp bởi những áo quần mới từ ba. Và hơn tất cả, chúng ta luôn nâng đỡ và gánh vác cho nhau vượt qua mọi khó khăn. Nêud có một người phải nhịn đói để nhường chiếc bánh cà ri ngon lành chi những người còn lại, em có sẵn sàng không ?
Chị rất sẵn sàng.
Chúng ta sẽ không có quá nhiều thời gian cho ba mẹ, khi cuộc sống cuốn trôi, chúng ta có rất nhiều mối quan tâm khác và lãng quên đi những người luôn âm thầm đứng phía sau ủng hộ, thương yêu chúng ta không điều kiện ba-mẹ !
Thư này chị viết cho em và tất cả những đứa em khác đọc được những dòng này.
Đôi khi tuổi trẻ tuyệt vời của chúng ta đã được đổi bằng sự già nua, hao gầy của ba mẹ. Vậy nên, hãy biết trân trọng những thánh ngày tất cả chúng ta còn có nhau như hôm nay.
Hãy thương yêu, gánh vác, nâng đỡ, chia sẽ, bảo vệ nhau. Vì chúng ta là một gia đình !
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận