Hôm nay là ngày nào, tháng mấy, năm bao nhiêu rồi anh nhỉ ?
Sao mình chẳng gặp lại nhau ?
Ở nơi em sống nhìn lên cao nếu thấy mặt trời sáng rọi thì cũng là lúc anh chào tạm biệt ngày cũ ôm gối yên giấc.
Ở nơi em sống xe máy đầy đường, khói bụi và tiếng ồn là điều rất đỗi bình thường. Còn anh, rong ruổi trên núo cao, lạnh rát buốt, có bao giờ anh muốn quay về với em ?
Hôm nay là ngày nào, tháng mấy, năm bao nhiêu rồi anh nhỉ ?
Sao em cứ ngỡ mới ngày hôm qua. Mọi thứ vẫn hằn màu tươi mới.
À, hôm em khóc ướt cả vai áo là ngày chúng ta nhìn vào mắt nhau lần cuối như một lời hứa sẽ đi tìm nhau lần nữa trên đường đời này.
À, hôm anh quay đi em biết rõ đó mới chính là sự bắt đầu của chúng ta. Những tháng ngày thử thách lòng kiên nhẫn, sự nhẫn nại với khoảng cách nửa vòng trái đất, sự thấy hiểu và bao dung khi không thể ở cạnh bên.
Hôm nay là ngày nào, tháng mấy, năm bao nhiêu rồi anh nhỉ ?
Sao em thấy lòng mình vẫn quá đỗi yêu anh.
Yêu một người vô bờ.
Yêu một người đến ngây khờ...
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận