Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 85: Trốn giết (2)

Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 62 lượt xem
  • 947 chữ
  • 2025-03-23 07:26:24

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Không bao lâu sau, chiếc rương lớn yên tĩnh lại.

Tôn Cung Trường thở phào, sau đó quay đầu nhìn quanh, chợt lão phát hiện Phương Tri Hành đang quan sát lão.

"Hửm?" Hai mắt Tôn Cung Trường hơi trừng lên, nhìn chằm chằm về phía Phương Tri Hành, ánh mắt sắc bén dày đặc khí lạnh mang theo sự tàn nhẫn và ý cảnh cáo.

"..."

Phương Tri Hành giật mình, không hề sợ hãi, cậu bình tĩnh chuyển mắt, sau đó đứng lên, lần nữa sửa sang lại y phục và hành lý ướt đẫm, vắt hết nước.

"Đi!"

Phương Tri Hành đeo hành lý lên, chạy thuận theo bờ sông.

Một người một chó nhanh chóng lướt qua bên cạnh Tôn Cung Trường.

Song phương không có bất kỳ giao lưu nào, cũng không tiếp xúc ánh mắt, mà chỉ lướt qua.

"Ừm!"

Trong rương lớn loáng thoáng truyền ra tiếng nức nở, âm thanh rất nhỏ rất mơ hồ, nghe không rõ cho lắm, thậm chí là không cách nào xác định có phải là tiếng nức nở hay không.

Phương Tri Hành biết rõ đạo lý tò mò thì hại chết mèo, không nghĩ đến thì sẽ không nhiều chuyện.

Hắn và Tôn Cung Trường nước sông không phạm nước giếng, không nhìn nhau, như vậy trái lại là hay nhất.

Bất giác, một người một chó càng đi càng xa.

Lúc đang đi, Phương Tri Hành quay đầu lại nhìn, phát hiện chiếc thuyền lớn đã chìm xuống hết, chỉ còn lại một cột buồm ngã lệch trên mặt sông.

Không biết có bao nhiêu người nguy hại, cũng không biết có bao nhiêu người chạy trốn được.

Ánh mắt của Phương Tri Hành hờ hững, cậu đến thế giới này chưa được hai tháng thì đã quen với kiểu sinh ly tử biệt, chết lặng rồi.

"Huynh đệ, đợi ta một lát." Bỗng có người hét lên ở phía sau.

Phương Tri Hành kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ quay đầu lại.

Thì nhìn thấy hai thanh niên cũng ướt đẫm chạy nhanh tới.

"Chậc, là hai người à?"

Phương Tri Hành có ấn tượng với hai thanh niên này, chính là hai trong số đệ tử Thiết Sơn môn mà trước đó cậu đánh bại.

Một người là mặt đỏ ké, người còn lại là thanh niên cường tráng cao sáu thước.

"Hai người sống sót rồi." Phương Tri Hành gật đầu với bọn họ.

Mặt đỏ ké vẫn còn sợ hãi, sắc mặt trắng bệch, lắc đầu than thở: "Mẹ nó, ta suýt chút nữa thì chết rồi."

"Phàm là vận may kém thì bọn ta đã ngủm trên chiếc thuyền đấy rồi." Thanh niên cường tráng cũng cảm thấy may mắn.

Phương Tri Hành hỏi: "Hai người có dự định gì không, có muốn đi với ta?"

Mặt đỏ ké vội vàng nói: "Đương nhiên là đi cùng rồi, trên đường cũng có thể quan tâm nhau tí."

Thanh niên cường tráng gật đầu theo, rõ ràng cũng có ý này.

Phương Tri Hành hiểu rõ, cậu chắp tay nói: "Vẫn chưa báo tên họ, tại hạ là Phương Tri Hành."

Mặt đỏ ké trịnh trọng nói: "Ta là Lâm Tử Quang, hắn là Mã Vĩnh Đường."

Phương Tri Hành hỏi: "Hai người biết chúng ta đang ở nơi nào không? Cách huyện thành Khánh Lâm bao xa nữa?"

Lâm Tử Quang lập tức đưa tay vào ngực, lấy ra một tấm vải rồi mở ra.

Phương Tri Hành nhìn chăm chú rồi không khỏi nhếch mày.

Đúng là bản đồ!

Lâm Tử Quang chỉ vào con đường thô trên bản đồ, nghiêm túc nói: "Chúng ta đại khái ở vị trí này, huyện thành Khánh Lâm ở chỗ này, có khả năng là phải đi một đoạn đường, gần thì 30 40 dặm, xa thì 60, 70 dặm."

Phương Tri Hành hiểu rõ, với cước lực của võ giả bọn họ, chút lộ trình này chẳng là gì cả.

Ba người họ dẫn theo một con chó lên đường.

Phương Tri Hành thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại phía sau, nhưng không phát hiện Tôn Cung Trường, lão hoặc là không chạy xuống hạ du, hoặc là không đi dọc theo bờ sông.

Nhưng không cần quan tâm đến lão, Phương Tri Hành vui vẻ nói chuyện với Lâm Tử Quang, nghe ngóng tình hình của Thiết Sơn môn.

Lâm Tử Quang bọn họ chỉ là đệ tử tầng thấp nhất của Thiết Sơn môn, phía trên có hương chủ, đường chủ, phó môn chủ, môn chủ.

"Thiết Sơn môn ta chiếm cứ 2 phần 3 địa bàn của huyện Khánh Lâm, 1 phần 3 địa bàn còn lại bị Hắc Hổ môn chiếm cứ, nhưng căn cơ của Hắc Hổ môn ở huyện Từ Lâm sát vách, cho nên chuyện lớn nhỏ của huyện Khánh Lâm trên cơ bản là do Thiết Sơn môn định đoạt."

Lâm Tử Quang miệng lưỡi lưu loát.

Phương Tri Hành hỏi: "Hai người luyện võ ở Thiết Sơn môn, đều có được Nhục Đan à?"

"Được chứ!"

Lâm Tử Quang gật đầu, rồi lại bổ sung: "Nhưng Nhục Đan không phải là miễn phí đâu, cần dùng cống hiến để đổi lấy. Ví dụ lần này bọn ta chấp hành nhiệm vụ hộ tống, nếu hoàn thành thuận lợi thì có thể đạt được 5 viên Nhục Đan làm phần thưởng."

Lâm Tử Quang nói đến đây thì tò mò nói: "Phương huynh, huynh thật sự không phải là đệ tử của Thiết Sơn môn bọn ta ư?"

Phương Tri Hành nói mơ hồ: "Ta theo một vị cao thủ tập võ, hắn đã dạy ta Thiết Sơn công, trước khi gặp được hai người thì ta hoàn toàn không biết sự tồn tại của Thiết Sơn môn."

Lâm Tử Quang nghe vậy, không nhịn được mà tự mình tưởng tượng, trầm ngâm nói: “Thiết Sơn công là công pháp độc quyền của Thiết Sơn môn bọn ta, vị cao nhân dạy Thiết Sơn công cho huynh nhất định có mối quan hệ mật thiết với Thiết Sơn môn bọn ta.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top