Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 28: Lại là chim (2)

Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 70 lượt xem
  • 992 chữ
  • 2025-03-23 07:05:39

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Cha ơi, chuồng gà nhà mình dầm mưa lâu quá, bị sập rồi ạ!”

Triệu Đại Hổ vô cùng lo lắng chạy đến, nói cho cha mình biết con gà trống to cùng bốn con gà mái già đều chạy sạch cả rồi.

“Cái gì?”

Lão thôn trưởng lập tức nóng nảy. Gà mái già có thể đẻ trứng, mỗi ngày nhà lão đều có trứng ăn. Trứng gà lại có thể nở ra gà con, cũng có thể đem đi đổi lương thực… tuyệt không thể xảy ra sai sót được.

Con gà trống kia cũng không thể thiếu được! Nếu không có nó thì lúc gà mái đẻ trứng, sẽ không cách nào nở ra gà con được.

Trong năm nạn đói hoành hành thế này, 5 con gà quá đỗi quan trọng, không thể làm mất được.

“Nhanh đi tìm gà đi!”

Lão thôn trưởng ra lệnh triệu tập, toàn bộ nam nữ già trẻ trong Triệu gia cùng đi tìm gà.

Hơn nửa tiếng sau, bọn họ tìm được ba con gà mái.

Vẫn còn một con trống và một con mái là chưa thấy tăm hơi.

Triệu Đại Hổ trầm giọng: “Cha, chúng con đã lùng sục khắp trong thôn ngoài thôn nhưng vẫn không tìm thấy.”

Lão thôn trưởng mặt mày u ám, nói: “Gà sẽ không tùy tiện chạy đến chỗ lạ, chắc chắn chúng vẫn còn ở trong thôn.”

Triệu Đại Hổ lập tức thay đổi sắc mặt, sợ hãi nói: “Chẳng lẽ có người đã bắt gà của chúng ta rồi ạ?”

Lão thôn trưởng ngước mắt nhìn sắc trời, cơn mưa mới tạnh chưa được bao lâu, màn đêm đã buông xuống rồi.

Lão lấy ra một cái chiêng đồng, gõ Cheng! Cheng ~.

Không lâu sau, nhà nhà người người đều tụ tập ở đầu thôn, bao gồm cả Phương Tri Hành và Tế Cẩu. Trước đó không lâu, bọn họ mới từ bên ngoài về.

“Lão thôn trưởng, có chuyện gì vậy?” vợ Bạch lão nhị ể oải hỏi.

Lão thôn trưởng dùng ánh mắt lạnh lùng quét qua từng thôn dân, gằn giọng: “Có người đã trộm gà của nhà ta!”

Các thôn dân quay mặt nhìn nhau, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta.

Lão thôn trưởng quát: “Ai trộm, mau tự đứng ra! Đừng để ta bắt được, nếu không chắc chắn sẽ không tha thứ.”

Không một ai dám đứng ra thừa nhận.

Không lâu sau đám người Triệu Đại Hổ chạy tới, trên tay cầm một nhúm lông gà, đi đến trước mặt lão thôn trưởng, thầm thì mấy câu.

Lão thôn trưởng bỗng quay đầu, trừng mắt nhìn về phía một người, quát lớn: “Trương Nhị Thiết, ngươi cút ra đây cho ta.”

Trong đám đông có một người đàn ông trung niên da ngăm đen, hắn chính là lão nhị của Trương gia.

Lúc này, Trương Nhị Thiết hoảng sợ đến mức mặt mày tái mét, cắt không còn giọt máu, hắn vô thức muốn lùi về phía sau.

Nhưng đám đông tự động cách xa và tạo thành một vòng tròn vây xung quanh hắn.

Triệu Đại Hổ không nói lời nào, lập tức lao lên, một tay túm chặt tóc hắn kéo ra khỏi đám đông, quăng xuống đất và dùng chân giẫm lên mặt hắn.

Một đám người hung thần ác sát của Triệu gia xông tới, đấm đá túi bụi lên người Trương Nhị Thiết.

“Ui, ôi, ối ~”

Trương Nhị Thiết ôm đầu nằm co ro trên mặt đất, kêu la thảm thiết như con lợn đang bị giết thịt, chỉ chốc lát hắn bị vỡ đầu chảy máu.

“Lão thôn trưởng, xin hãy tha mạng!”

Vợ của Trương Nhị Thiết vội lao ra, quỳ xuống và cầu xin: “Tất cả là tại ta, con gà mái già của nhà ông chạy vào trong sân nhà ta, Lão nhị bắt được vốn định trả lại cho ông nhưng lúc đó ta đói quá, cơ thể bị thấm mưa và sinh bệnh, Lão nhị muốn bồi bổ cho ta nên mới ăn con gà.”

Vừa dứt lời, Triệu đại nương bước tới, giơ tay tát vào mặt vợ Trương Nhị Thiết, cú tát mạnh đến nỗi khiến cả người cô ta nghiêng xuống và ngã vào trong vũng bùn.

Triệu đại nương giận không kiềm được: “Tiện phụ, ai cho ngươi lá gan ăn gà mái già nhà ta hả?”

Ngay sau đó, các con dâu của Triệu gia vây lại, giữ chặt vợ Trương Nhị Thiết, véo thật mạnh, cầm kim đâm vào người cô, đau đến mức khiến cô kêu lên thảm thiết.

Thấy cảnh tượng này, các thôn dân không dám hó hé tiếng nào.

Lúc này, Trương Đại Thiết đứng dậy, quỳ xuống trước mặt lão thôn trưởng, dập đầu và nói: “Lão thôn trưởng, đệ đệ ta làm sai, bọn ta nhận tội chịu phạt, bọn ta đền gà cho ông.”

“Đền ư?”

Lão thôn trưởng hừ lạnh lùng: “Con gà mái già kia có thể đẻ trứng, các ngươi đền nổi à?”

Trương Đại Thiết nghẹn ngào nói: “Trong nhà vẫn còn chút lương thực.”

Đó là lương thực đổi được do bán con gái của hắn.

Lão thôn trưởng liếc nhìn con trai.

Triệu Đại Hổ hiểu ý, kéo Trương Đại Thiết đứng dậy, đẩy hắn đi lấy lương thực.

Trương Nhị Thiết và vợ hắn tiếp tục bị đánh đập.

Mãi đến khi Triệu Đại Hổ mang theo nửa túi lương thực trở về, người họ Triệu mới chịu dừng tay.

Mọi người đều thấy Trương Nhị Thiết mình đầy thương tích, tay chân bị bẻ cong nghiêm trọng, đa phần là đã bị đánh gãy xương, trông rất thê thảm.

Vợ hắn cũng thảm không kém, toàn thân đầy những vết kim đâm, máu me nhầy nhụa.

Trương Đại Thiết và vợ hắn vội vàng dìu hai người bọn họ, đi về nhà.

Lão thôn trưởng nhìn thôn dân, mặt tối sầm nói: “Thấy rõ hết rồi chứ, đây chính là hậu quả khi các ngươi làm chuyện xấu mà vẫn muốn dối gạt ta! Ta vẫn còn một con gà trống to cũng bị trộm mất, kẻ nào làm thì tự đứng ra, nếu không thì Trương Nhị Thiết chính là lời cảnh cáo dành cho các người!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top