Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 19: Bại lộ

Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 66 lượt xem
  • 971 chữ
  • 2025-03-23 07:03:44

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bóng đêm mờ mịt. Lúc này đám Triệu Đại Hổ mới đi săn về, mười mấy người hợp sức khiêng một con heo rừng béo tốt về nhà.

Lão thôn trưởng vui vẻ ra mặt, đi ra ngoài nghênh đón.

Trong thời buổi nạn đói hoành hành này mà một nhà mấy chục người còn có thể ăn thịt, cho dù là ai thì cũng sẽ cực kỳ vui vẻ.

Lúc ăn cơm, Triệu Đại Hổ chợt nhắc đến: "Cha, ngài có để ý đến tên Đại Ngưu kia không?"

Lão thôn trưởng có hơi sửng sốt, nghi ngờ nói: "Thằng nhãi kia sắp chết đói rồi đi, để ý đến nó làm gì?"

Triệu Đại Hổ bèn tranh thủ kể lại chuyện hôm nay mình đã gặp Đại Ngưu

Lão thôn trưởng lập tức nghi ngờ không dám chắc, ngẫm nghĩ rồi nói: " Mặt mũi thằng nhãi Đại Ngưu kia rất hồng hào à? Nhà nó còn đồ ăn à?"

Triệu Đại Hổ thấp giọng nói: "Cha, hai chân của Nhị Cẩu không tìm thấy, không phải là ngài nghi ngờ có người. . ."

Lão thôn trưởng biến sắc, cả kinh nói: "Ngươi hoài nghi chuyện kia là do Đại Ngưu làm!"

Triệu Đại Hổ gật đầu, giọng điệu chắc nịch: "Không phải thì nó vỗ béo bản thân kiểu gì ạ?"

Lão thôn trưởng vuốt vuốt chòm râu.

. . .

Trời vừa hừng đông, gà đã gáy sáng.

Phương Tri Hành đang ngủ ngon thì bị tiếng gà ồn ào đánh thức nên có tí bực mình, chỉ muốn làm thịt con điên lắm mồm kia.

Nhưng nó lại là vật nuôi trong nhà lão thôn trưởng! Cả thôn chỉ có mỗi nhà lão vẫn còn nuôi gà.

Một người một chó lại đi ra ngoài.

Vừa ra khỏi cửa, chưa được mấy bước thì đã chạm mặt một người. Không phải lão thôn trưởng thì còn ai vào đây nữa.

Phương Tri Hành lập tức bày ra dáng vẻ khéo léo, cúi đầu cười nói: "Chào buổi sáng, lão thôn trưởng. Ngài đã ăn sáng chưa ạ?"

"Còn chưa đâu, đợi lát nữa mới ăn."

Lão thôn trưởng híp mắt, mỉm cười hiền lành. Ông ta vẩy vẩy cái tẩu thuốc đang cầm trong tay của thuốc lá sợi, hỏi: "Đại Ngưu , ngươi sống vẫn ổn chứ? Trong nhà còn lương thực không?"

Phương Tri Hành liền nói: "lương thực đã hết từ lâu rồi ạ. Hiện giờ mỗi ngày ta đều phải chạy ra ngoài, đào rau dại ăn."

Lão thôn trưởng gật đầu, cười nói: "Có cần ta cho mượn chút lương thực không? Tiếp tế ngươi 8 cân, 10 cân thì vẫn được.”

Phương Tri Hành đầu tiên là ngẩng đầu, trên mặt lộ rõ vẻ chờ mong. Sau lại cười ngây ngô nói: "Giờ lương thực là quý nhất, không có gì so sánh được. Ngài có mượn ta cũng không trả nổi đâu! Thế này đi, trong nhà còn có nửa mẫu ruộng, ta sẽ bán cho ngài. Lão thôn trưởng mua cho là được ạ.”

Nét mặt lão thôn trưởng hơi cứng lại.

Tình hình bây giờ đã thành cái gì rồi, ruộng đồng bỏ hoang đầy rẫy. Ta lấy nửa mẫu đất cằn của ngươi làm quái gì?

Lão thôn trưởng im lặng một lát rồi cười nói: "Ngươi muốn bán đất à? Ừm, để ta cân nhắc rồi sẽ nói với ngươi."

Hai người chia ra, ai đi đường nấy.

Phương Tri Hành nhanh chân rời khỏi thôn, tiến vào trong rừng. Sau đó trốn sau một gốc cây, quan sát cửa thôn.

Tế Cẩu thấy thế bèn truyền âm: “Sao thế, mày nghi gặp chuyện đụng phải lão thôn trưởng không phải là tình cờ à?”

Phương Tri Hành gật đầu, đáp: “Ngày nào lão cũng lượn lờ trong thôn, mày đã bao giờ thấy lão quan tâm đến chuyện sống chết của tao chưa? Hôm nay tự nhiên lại nổi lòng tốt, chuyện quá bất thường ắt có chỗ kỳ lại.”

Tế Cẩu bừng tỉnh, ngẫm nghĩ rồi nói: “Hôm qua chúng ta mới gặp đám người Triệu Đại Hổ, hôm nay lại gặp lão thôn trưởng…Chẳng lẽ bọn họ đã phát hiện ra chuyện gì?”

Phương Tri Hành bỗng ngẩng đầu. Cậu nhìn thấy một thanh niên đi ra khỏi thôn, cũng hướng về phía cánh rừng này.

“Triệu Tử Khôn!”

Phương Tri Hành nhận ra đối phương. Triệu Tử Khôn chính là con trai của Triệu Đại Hổ, là đứa cháu ngoan của lão thôn trưởng.

Lúc đi săn hắn té ngã, cánh tay bị thương nên dạo gần đây vẫn luôn ở nhà dưỡng bệnh, là một kẻ rảnh rỗi điển hình.

Thấy Triệu Tử Không vừa đi vừa nhìn dáo dác, âm thầm lẻn vào rừng cây rồi vòng tới vòng lui. Hình như đang tìm kiếm cái gì đó.

Phương Tri Hành bình tĩnh né tránh.

Sau một lúc lâu, Triệu Tử Khôn dần có chút nôn nóng. Hắn tức giận giẫm chân rồi quay người trở về.

Phương Tri Hành tận mắt nhìn thấy thanh niên đi vào thôn, lúc này mới nhanh chân rời đi.

Tế Cẩu chần chờ nói: “Lão thôn trưởng có ý gì? Chúng ta có đắc tội với lão đâu nhỉ?”

Phương Tri Hành bĩu môi, nói: “Thời buổi loạn lạc, không cần phải suy xét động cơ làm việc của một người. Hại người, thậm chí là giết người có thể là do nhất thời nổi hứng, cũng có thể là âm mưu gì đó. Nhưng mặc kệ là cái gì, điều chúng ta phải làm chính là sống tiếp!”

Tế Cẩu chợt hiểu rõ, lập tức nói: “Tao sẽ nâng cao tính cảnh giác, thời thời khắc khắc luôn.”

Một người một chó xuyên qua rừng cây, đi đến bờ sông đánh bắt rồi làm cơm. Ăn xong lại bắt đầu luyện tập Bạt Đao Thuật.

Một ngày phong phú trôi qua rất nhanh.

[1, Rút đao: 1000 lần (269/1000).]

Một đêm không có chuyện gì, đảo mắt trời đã sáng.

Phương Tri Hành và Tế Cẩu dậy sớm hơn bình thường, trộm dò dẫm ra ngoài rồi đổi một con đường khác rời khỏi thôn.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top