Tiêu Lâu còn chưa kịp chửi thì quần áo trên người anh lại đột nhiên biến đổi – anh cứ thế mặc bộ Tây trang màu đen kia vào một cách thần kỳ. Mặt nạ cũng được đeo vào mặt anh và tràng hạt cũng lồng vào cổ tay, quần áo mặc trước đó đã biến mất không thấy tăm hơi.
Trong căn phòng chất Nhép xa lạ này, chưa rõ quy tắc thì hai người cũng không dám nói gì thêm.
Thiết lập thay đồ trong nháy mắt này khiến anh hơi rờn rợn, có điều rất nhiều chuyện trong thế giới thẻ bài này cũng không thể giải thích một cách khoa học, vì vậy anh chấp nhận bộ “Trang phục tiến vào phòng bài Nhép” này. Trong gương, anh mặc một bộ comple đen, mặt nạ che hết gương mặt, chỉ lộ ra đôi mắt.
Thiếu niên nói: “Mặt nạ là để bảo vệ cho người mới chơi, tránh cho anh biểu lộ quá nhiều cảm xúc ra ngoài mặt, cung cấp thông tin cho đối thủ. Tràng hạt trên tay được xâu từ những viên ngọc đổi vận, có thể giúp anh lấy được bài tốt, mỗi một lần chơi chỉ có một cơ hội được sử dụng ngọc đổi vận. Còn mười đồng kim tệ kia là tiền vốn tôi cho anh.”
Tiêu Lâu dời ánh nhìn khỏi gương, quay sang hỏi thiếu niên nọ: “Những thứ đạo cụ này dùng để làm gì?”
Sàn phòng được trải một lớp thảm dày mềm mại, không nghe được cả tiếng bước chân.
Dù cho khuôn mặt hắn bị che kín sau lớp mặt nạ kia, chỉ dựa vào ánh mắt anh vẫn có thể nhận ra đối phương.
Thiếu niên nói: “Mặt nạ là để bảo vệ cho người mới chơi, tránh cho anh biểu lộ quá nhiều cảm xúc ra ngoài mặt, cung cấp thông tin cho đối thủ. Tràng hạt trên tay được xâu từ những viên ngọc đổi vận, có thể giúp anh lấy được bài tốt, mỗi một lần chơi chỉ có một cơ hội được sử dụng ngọc đổi vận. Còn mười đồng kim tệ kia là tiền vốn tôi cho anh.”
Thiếu niên gật gật đầu, nói: “Trước khi trò chơi bắt đầu, tôi sẽ cho anh vài món đạo cụ cơ bản.”
“Tôi đã giải thích xong luật chơi, sau đây sẽ để cho mọi người năm phút ngẫm lại.”
Tiêu Lâu khẽ nhíu mày: “Tiền vốn? Đừng bảo mật thất bài Nhép là trò bài bạc nhé?”
Hết chương 14.
Át Nhép vừa phát đạo cụ cho anh hiện tại đã ngồi ở trên chiếc ghế chính giữa đó.
“Đúng vậy, mật thất chất Nhép dưới cấp B đều rất thân thiện với người mới chơi, anh có thể kiếm ít kim tệ trong những mật thất bài Nhép để chuẩn bị cho giai đoạn về sau. Trong thế giới thẻ bài, người nghèo không có kim tệ sẽ không sống lâu được đâu.”
Lúc nãy theo thông báo, Ngu Hàn Giang vừa phá kỷ lục mật thất 2 Bích Thị trấn zombie, tính toán thời gian sau khi Ngu Hàn Giang qua được phòng 2 Bích sẽ có xác suất rất lớn cũng đi vào phòng 2 Nhép. Hơn nữa đúng là Ngu đội cao gần 1m9, nhìn dáng người cũng thấy tương tự.
Tiêu Lâu: “…”
Hóa ra Át Bích cũng không lừa anh khi nói câu “Rồi anh sẽ biết”.
Tuy Tiêu Lâu rất ít khi chơi bài, nhưng nhìn những set bài theo thứ tự trên màn hình cộng với lời giải thích đầy đủ rõ ràng của Át Nhép, anh nhìn kỹ hai lần là hiểu được.
Số 4 là một người phụ nữ dáng người đầy đặn để tóc xoăn, móng tay sơn đỏ. Số 5 buộc tóc sau gáy nhưng nhìn từ dáng người thì có thể thấy rõ đây là nam.
Tất cả những mật thất trước đó đều thưởng thẻ bài, thưởng ở mật thất Nhép lại là kim tệ. Theo như người gác cửa nói, kim tệ sẽ mua được những món đạo cụ như “Sách khế ước”, sau này có khi còn mua được trang bị mình cần.
Anh có được ngọc đổi vận thì chắc chắn những người khiêu chiến khác cũng sẽ có đạo cụ giống hệt, ở một trận bài như thế này, khi nào thì dùng ngọc đổi vận mới có thể thắng được nhiều tiền cược sẽ trở thành điểm quan trọng nhất.
“Nếu trong một ván mà có năm người đều chỉ có set Bình Bài, không có bất cứ ai được Thập Điểm Bán, cũng không có Ngũ Tiểu hay Nhân Ngũ Tiểu gỡ lại thì sẽ được coi là ‘Hồi bàn’, tôi sẽ thu lại toàn bộ tiền cược.”
Mặt nạ che kín gương mặt sẽ giúp đỡ rất nhiều cho người mới, nếu không lỡ gặp phải người nào chơi bài giỏi, chỉ cần nhìn biểu cảm của bạn là biết bài bạn tốt hay không thì nguy, hiện tại tất cả mọi người đều đeo mặt nạ, chắc chắn phải dựa vào phán đoán.
“Đúng vậy, mật thất chất Nhép dưới cấp B đều rất thân thiện với người mới chơi, anh có thể kiếm ít kim tệ trong những mật thất bài Nhép để chuẩn bị cho giai đoạn về sau. Trong thế giới thẻ bài, người nghèo không có kim tệ sẽ không sống lâu được đâu.”
Bình thường Tiêu Lâu rất ít khi chơi bài, thậm chí “Đấu địa chủ” cũng là cô em họ dạy anh, anh chưa bao giờ nghe về “10.5”. Một cuốn sách khế ước sẽ tốn một vạn kim tệ, tiền vốn của anh vừa vặn đủ một vạn, anh không mong kiếm thật nhiều tiền, chỉ cần giữ đủ số tiền vốn này, qua được phòng 2 Nhép là anh sẽ dùng hết số kim tệ để mua sách khế ước tìm Ngu Hàn Giang.
Xác nhận thông qua ánh mắt, tìm thấy đúng người. Ánh mắt hai người gặp nhau coi như là gặp nhau rồi : )Thực ra luật của trò 10.5 này rất đơn giản, Át-10 tương ứng với 1-10 điểm, JQK là 0.5, tìm mọi cách để bài trong tay có tổng 10.5, nếu năm lá cộng vào được 10.5 thì đó chính là set [Thiên Vương].
Tiêu Lâu đang cúi đầu trầm ngâm thì giọng nói lãnh đạm của Át Nhép vang lên bên tai: “Đi thôi, trò chơi sắp bắt đầu rồi.”
Thấy cả bảy người cùng ngồi xuống, Át Nhép liền lấy một bộ bài Tây ra, mặt không thay đổi bắt đầu đọc quy tắc chơi: “Khiêu chiến 10.5, đây là một trò chơi với bài Tây. Trong quá trình chơi, tuyệt đối không được mở miệng nói hay trao đổi qua ngôn ngữ cơ thể. Người vi phạm sẽ lập tức bị đào thải.”
Cánh cửa phía trước từ từ mở ra, Tiêu Lâu hít sâu, chậm rãi bước vào.
Tiêu Lâu khẽ nhíu mày: “Tiền vốn? Đừng bảo mật thất bài Nhép là trò bài bạc nhé?”
Ngay khoảnh khắc anh tiến vào, sáu cánh cửa khác cũng đồng thời mở ra.
Thiếu niên kia ngẩng đầu nhìn Tiêu Lâu, thản nhiên nói: “Xin chào, tôi là người gác cửa Át Nhép, chào mừng tiến vào mật thất bài Nhép.”
– hôm ấy trời mưa, khi đội trưởng đội cảnh sát hình sự đứng bên cửa sổ quay đầu nhìn về phía anh, ánh mắt của hắn cũng y hệt như thế.
Điều đáng mừng là thế giới 2 Nhép cũng không có núi hoang rừng thẳm, không có zombie hay dã thú đáng sợ.
Bảy người khiêu chiến cùng nhau tiến vào trò chơi –
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận