Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Mạt Nhật Đường Lang (Dịch)
  4. Chương 1: Thử độc (1)

Mạt Nhật Đường Lang (Dịch)

  • 88 lượt xem
  • 1170 chữ
  • 2024-12-26 12:46:25

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

“Ta là ai? Ta đến từ đâu? Ta sẽ đi về đâu?”

Cao Phong không biết đây là lần thứ bao nhiêu hắn đã tự hỏi mình câu hỏi này, nhưng hắn vẫn không có câu trả lời.

Ngoài cái tên và cơn đau đầu khiến hắn chỉ như muốn chết đi, hắn không thể nhớ được bất kỳ điều gì khác.

Chiếc gương vỡ được người nào đó cẩn thận dán lại bằng keo gỗ trên một tấm ván, phản chiếu hình ảnh hiện tại của hắn.

Nhìn khuôn mặt còn mang nét trẻ con pha lẫn vẻ hoang dã trong gương, hắn không cảm thấy có chút quen thuộc nào, chỉ có sự xa lạ và lạc lõng. Cứ như thể một ngày thức dậy, bỗng phát hiện ra mình mang khuôn mặt của thằng nhóc hàng xóm vậy.

Dù phải thừa nhận rằng gương mặt mười sáu tuổi này trông khá điển trai, đôi mắt sáng ngời, đường nét góc cạnh, mái tóc đen dài xoăn nhẹ toát lên vẻ nam tính và hoang dại đầy mê hoặc, nhưng tất cả điều đó chẳng khiến hắn vui vẻ chút nào.

Hắn thử làm vài biểu cảm, cử động cơ thể, vẫn không tìm thấy chút cảm giác quen thuộc nào. Dù thân thể không còn cứng đờ như một tháng trước, Cao Phong vẫn cảm thấy chán nản, trong ánh mắt ánh lên vẻ nhụt chí và sợ hãi, khiến hắn như nhìn thấy bóng dáng thật sự của chính mình. Có lẽ gương mặt thật của hắn vốn dĩ là như vậy?

Như muốn chứng minh điều gì đó, hắn thu lại vẻ yếu đuối trong mắt, nhìn chằm chằm vào bản thân trong gương với ánh mắt hung dữ. Trong nháy mắt, những mảnh ký ức vụn vặt chợt lóe lên trong đầu, giống như xem một bộ phim chắp vá từ đủ loại tình tiết, chỉ là không có nhân vật chính.

Tất cả những hình ảnh đó đều hoàn toàn xa lạ với Cao Phong. Thế giới trong những hình ảnh đó là một thế giới điên loạn, không có nhân tính, không có trật tự, không có nước mắt, chỉ có máu và giết chóc.

Vì lãnh thổ, vì thức ăn, vì phụ nữ và cơ hội duy trì nòi giống, những người đàn ông điên cuồng chém giết, dùng sinh mạng để đổi lấy tất cả những gì họ muốn.

Thế giới đó là thế giới của máu tanh và chết chóc.

Hình ảnh chợt lóe rồi biến mất, để lại cơn đau đầu như muốn nổ tung.

Hắn chưa từng trải qua cơn đau nào như vậy, chỉ như muốn tìm một sợi xích sắt quấn chặt lấy đầu, kéo mạnh ra để ngăn cản cảm giác đầu mình sắp vỡ tan.

Một thanh niên cao lớn như sư tử, ánh mắt hung dữ và ngạo mạn, đó chính là hình ảnh hiện tại của hắn.

Dù không biểu lộ cảm xúc gì, nhưng vẫn khiến hắn sợ hãi không thôi. Có lẽ hắn là kẻ duy nhất bị chính diện mạo của mình dọa sợ.

Chiếc gương vỡ không chỉ phản chiếu hình ảnh hiện tại của hắn, mà còn phản chiếu cả khung cảnh xung quanh.

Đó là một căn lều tồi tàn đến cực điểm, nguồn sáng duy nhất là vài miếng kính mờ phủ đầy bụi bặm trên mái lều. Ánh sáng lờ mờ, yếu ớt khiến không gian nhỏ hẹp, chật chội này càng thêm ngột ngạt và bức bối, khiến hắn không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa.

Nhưng trong sự ngột ngạt vô hình này, hắn lại không có can đảm bước ra khỏi cánh cửa gần ngay trước mắt, chỉ vì, chỉ có nơi này hắn mới không cần phải cố gắng che giấu bản thân.

"Mộc Đầu, mau ra đây, mọi người đang đợi mày đấy. Nếu sợ thì từ bỏ thân phận của mình, đi sống chung với đám nô lệ đi..."

Giọng nói khàn đặc như chiếc loa hỏng, xộc thẳng vào căn phòng không hề kín gió, dội thẳng vào tai Cao Phong, khiến một cơn giận dữ từ sâu thẳm trong lòng hắn trào dâng.

Theo bản năng, anh cầm lấy mảnh kim loại được mài sắc nằm bên cạnh, định lao ra ngoài để giết chết kẻ phát ra âm thanh đó.

Nhưng vào giây phút cuối cùng, hắn kìm nén lại, bởi vì sự bốc đồng này không phù hợp với bản tính của hắn.

Với tính cách cẩn trọng, hắn sẽ không dễ dàng hành động thiếu suy nghĩ.

Hắn không phân biệt được cơn thôi thúc này là từ suy nghĩ của chính mình hay là bản năng của cơ thể. Sự mâu thuẫn này khiến hắn bực bội không thôi.

Hít một hơi thật sâu, Cao Phong chậm rãi đẩy cánh cửa gỗ thô sơ ra.

Trước mắt hắn là bầu trời đỏ rực như máu.

Dưới bầu trời đỏ ấy là mặt đất nóng bỏng màu đỏ sậm, và ở trung tâm của cụm kiến trúc thô sơ là hàng trăm người đàn ông cởi trần, thân thể rắn rỏi đầy sẹo, giống như những con dã thú.

Bọn họ ai nấy đều cường tráng dị thường, như những vũ khí được rèn từ thép nguội, tỏa ra sát khí ngạo nghễ, khinh thường tất cả.

Khoảnh khắc Cao Phong bước ra, tất cả những người đàn ông này đều nhìn cậu thiếu niên 16 tuổi này bằng ánh mắt đầy ác ý.

Một nửa là nghi ngờ, nửa còn lại là sát khí trần trụi, khiến Cao Phong chỉ muốn chui trở lại căn phòng nhỏ ngột ngạt nhưng an toàn kia.

"Thấy chưa, tao đã bảo cái tên Mộc Đầu này chẳng được tích sự gì mà! Nhìn xem, trên người hắn thậm chí còn chẳng có lấy một vết sẹo, làm sao có thể kế thừa sức mạnh của Hắc Trảo chứ? Thử thách hôm nay chắc chắn hắn sẽ thua. Kẻ yếu đuối thì không có tư cách lãnh đạo chúng ta..."

Lại là cái giọng nói đáng ghét đó.

 Quay đầu nhìn lại, thì ra là một gã đàn ông vạm vỡ như núi.

Khuôn mặt gã bị một vết sẹo khổng lồ chia làm hai nửa, phần thịt lộn ra ngoài mang màu đỏ thẫm pha đen, nhìn vào không chỉ khiến người ta sợ hãi mà còn cảm thấy buồn nôn. Đặc biệt là gương mặt không có mũi, chỉ còn lại hai cái hốc trống rỗng, khiến người ta nhìn vào đã thấy ghê tởm.

Nhìn thấy gã, sát ý lại dâng lên trong lòng Cao Phong.

"Tao không phải Mộc Đầu, gọi tao là Cao Phong..."

Tất cả sát ý hóa thành một câu phản bác.

Cao Phong vẫn không thể nào thực sự lấy hết can đảm để đối mặt với gã đàn ông hung dữ và xấu xí kia.

Hắn sợ, sợ bị người khác làm tổn thương, cũng sợ làm tổn thương người khác.

Hắn biết suy nghĩ như vậy là sai lầm, nhưng mỗi khi nghĩ đến con quái thú thường trực trong lòng, hắn lại run rẩy sợ hãi, sợ rằng một khi con quái thú đó được giải phóng, hắn sẽ không còn là chính mình nữa.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top