Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 234: Tứ đại linh thú

Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 73 lượt xem
  • 1568 chữ
  • 2024-10-02 20:01:04

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tạ Vũ Tình lập tức nhắc nhở đồng nghiệp: “Haizzz, cũng sắp báo cáo kết quả công tác được rồi, đừng phiền phức như vậy nữa. Sự thật thế nào ai cũng đều biết, tìm đại một lý do nào đó đưa vào hồ sơ thôi…”

Diệp Thiếu Dương chỉ chiếc quan tài chôn dưới đất rồi nói: “Mấy người lập công rồi đó, đây chính là văn vật ngàn năm. Nhưng trước tiên mấy người cần phải có cách xử lý cho ổn thỏa, tìm một lý do thích đáng, chứ không thể nói thẳng Thi Vương đã từng nằm trong quan tài này được!”.

“Điều này thì ngươi cứ yên tâm, cấp trên…. nhất là phía cảnh sát hiểu rất rõ tình hình, sẽ không có vấn đề gì đâu!”. Tạ Vũ Tình nói xong liền để lại hai cảnh sát chụp ảnh hiện trường và trông coi quan tài. Còn hai người khác đỡ thiếu niên thần bí đứng dậy, đi về phía ngoài sơn cốc.

Tạ Vũ Tình hiếu kỳ dùng đèn pin chiếu vào mắt của thiếu niên, ánh mắt nàng sáng rực lên: “Ái chà, cậu nhóc đẹp trai gớm. Ối… tròng mắt của cậu ta sao lại có màu xanh nhỉ?”

“Trở về rồi nói!”. Diệp Thiếu Dương trả lời.

Đoàn người đi ra phía ngoài sơn cốc, Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn, trừ thiếu niên thần bí kia ra, ba người Đàm Tiểu Tuệ, Tiểu Mã và Đằng Vĩnh Thanh đều bị thương, người thì bị thương nặng, người thì bị thương nhẹ. Nhưng chung quy tất cả mọi người đều có thể còn sống quay về, riêng bản thân mình còn tìm được thuốc giải Huyết Cổ - Máu của Kim Soái. Hành động lần này có thể nói là thành công mỹ mãn.

Đi tới bên ngoài Tử Nhân Câu, Diệp Thiếu Dương lập tức nhìn thấy mấy tên Huyết Vu sư mặc áo đen, từng tên một đều bị còng tay lại. Bọn chúng được vài cảnh sát trông coi chặt chẽ, tinh thần uể oải, ngồi xổm trên mặt đất.

Tạ Vũ Tình ra lệnh cho vài cảnh sát áp giải mấy tên này trở về. Tuy bọn chúng đều bị phá pháp thân nhưng Uông Đình vẫn còn có chút không yên tâm. Cô tạm biệt mọi người rồi cũng tham gia vào đội ngũ áp giải. Họ chọn một con đường tương đối dễ đi, từ từ khuất xa.

“Bọn họ đi đâu vậy?” Diệp Thiếu Dương tò mò hỏi.

Tạ Vũ Tình trả lời: “Đi tới trấn nhỏ mà ta đã dừng chân lúc trước!”

Diệp Thiếu Dương trợn mắt lên hỏi tiếp: “Cứ như vậy mà đi sao?”

“Nếu không thì còn thế nào nữa, xe cộ cũng không thể vào tới đây!”

“Được rồi!”. Diệp Thiếu Dương lắc đầu, nghĩ thầm đám Huyết Vu sư này cũng thật là xui xẻo, đã bị xem là tội phạm rồi bắt lại, còn phải đi bộ mấy chục cây số nữa, chịu tội như vậy đúng là….

Tiếp đó Diệp Thiếu Dương nhìn thấy mấy tên Huyết Vu sư trước đó bị mình và Tiểu Mã đánh ngất đa phần vẫn chưa tỉnh lại. Một hai tên tỉnh lại thì ánh mắt cũng ngây ngốc, dường như không biết chuyện gì đã xảy ra. Chỉ có điều, trên mặt chúng toàn là máu tươi.

Diệp Thiếu Dương trong lòng khẽ động, hắn liền hỏi Tạ Vũ Tình: “Các người còn ngược đãi nghi phạm nữa à?”

“Làm gì có?”. Tạ Vũ Tình trợn mắt nhìn hắn: “Tiểu Đình nói trong đám người này có mấy tên bị các ngươi đánh ngất, chưa bị dội máu chó đen. Cô ấy sợ rằng sau khi chúng tỉnh lại sẽ thi triển Huyết Vu thuật cho nên phải dội máu chó đen lên người chúng, mỗi người một túi... Như vậy không bị xem là ngược đãi chứ?”

Diệp Thiếu Dương vừa nghe xong liền không thể không bội phục tiểu nha đầu này cẩn thận: “Vậy mấy người này tính sao?”

“Không có đủ người để áp giải, ta đã điều thêm người tới rồi, chắc khoảng nửa tiếng nữa là tới!”. Tạ Vũ Tình nói xong quay đầu lại nhìn đám người Tiểu Mã. Xem chừng mấy người bọn họ không thể đi đường dài được, nàng liền dẫn họ đi về phía trước mấy chục mét, tới nơi đầu gió mới bảo mọi người ngồi xuống nghỉ ngơi.

“Sao không ngồi ở chỗ hồi nãy?”. Diệp Thiếu Dương hỏi nàng.

“Chỗ này gió lớn, không có muỗi!”. Tạ Vũ Tình nhíu mày nhìn hắn.

Diệp Thiếu Dương cạn lời, bản thân mình vừa mới trải qua chiến đấu sinh tử cũng chẳng nói gì, vậy mà nàng lại sợ bị muỗi đốt….

Đằng Vĩnh Thanh bởi vì hao tổn pháp lực quá độ cho nên tổn thương tâm mạch, một mình đi tới dưới gốc cây gần đó đả tọa điều tức.

Tạ Vũ Tình lấy từ trong ba lô ra mấy chai nước lọc, một hộp KFC rồi nói với mọi người: “Tất cả đều đói rồi có đúng không, mau ăn đi!”

Diệp Thiếu Dương lập tức giật lấy một chiếc đùi gà rồi oán trách: “Cô mời khách thì nên rộng lượng một chút, sao vẫn giống như lần trước, mua có một tí đồ Tây thế này!?”

“Đồ Tây hả...”. Tạ Vũ Tình chẳng biết phải nói gì nữa, nàng giải thích: “Đường xa như vậy mà phải đeo một đống đồ trên lưng, cái vai nhỏ bé của ta đã không chịu nổi rồi! Sưng lên thì ngươi có xoa cho ta không, có đồ ăn đã là tốt rồi, ngươi mau ăn đi!”

Tạ Vũ Tình cầm lấy một chiếc đùi gà, nàng đang định đưa cho cậu thiếu niên thì quay đầu tìm kiếm cả nửa ngày mới phát hiện ra tên nhóc này cũng giống như Đằng Vĩnh Thanh. Cậu ta đi tới dưới một gốc cây, không đả tọa điều tức mà dựa vào gốc cây nhắm mắt dưỡng thần, cũng chẳng biết đã ngủ hay chưa.

Tiểu Mã vừa gặm đùi gà vừa buồn bực nói: “Tên nhóc này rốt cuộc có lai lịch thế nào?”

Diệp Thiếu Dương trả lời ngắn gọn bằng ba chữ: “Không biết được.”

“Không biết được?”. Tiểu Mã truy hỏi tới cùng: “Hình xăm trên người cậu ta có thể biến thành diều hâu, vậy rốt cuộc đó là cái gì?”

“Mắt cậu có vấn đề hả, đó là Chu Tước!”. Diệp Thiếu Dương khinh thường nhìn cậu ta. Hắn bắt đầu giảng giải những gì mình biết: “Thanh Long, Huyền Vũ, Chu Tước, Bạch Hổ là Tứ Đại Linh Thú. Điều này ai cũng biết, trong Đạo giáo, chúng được gọi là Tứ Thần Thú, chưởng quản bốn phương, hai mươi tám chòm sao, bảy chòm sao do Thanh Long chưởng quản gồm: Giác, Cang, Đê, Phòng, Tâm, Vĩ, Cơ….” 

Hắn ngẩng đầu lên thì thấy Tạ Vũ Tình, Tiểu Mã, ngay cả Đàm Tiểu Tuệ tất cả đều dùng ánh mắt ngây ngốc nhìn hắn. Hắn cảm thấy mất hứng, phẩy tay rồi nói: “Không nói tỉ mỉ với mấy người nữa. Tên nhóc này có thể khống chế thần lực của Chu Tước, rất giống với một loại bí thuật ở trong sách cổ của Đạo giáo: Dùng máu Kỳ Lân xăm một trong Tứ Thần Thú lên người, sau đó thông qua một loại pháp thuật nào đó khiến cho nó trở thành Thần Thủ Hộ của bản thân. Sau khi dưỡng thành linh, có thể dùng máu của mình kích hoạt hình xăm để tế ra Tứ Thần. Nói cho cùng thì đó cũng có thể coi như là một loại Đạo thuật. ”

“Trâu bò như vậy sao?”. Tiểu Mã gãi đầu rồi nhìn thiếu niên kia. Cậu ta vẫn dựa lưng vào gốc cây, dường như đã ngủ thiếp đi. Tiểu Mã liền hỏi Diệp Thiếu Dương: “Vậy mà trước đó cậu còn nói không biết lai lịch của cậu ta.”

“Tôi vốn không hề biết, thế nhưng nghe nói có rất ít người có thể luyện thành loại pháp thuật này. Cần phải có thể chất vô cùng đặc biệt, từ xưa đến nay cũng chẳng có mấy người có thể luyện thành. Hơn nữa, vị Thiên sư duy nhất biết pháp thuật này ở Triều Thanh đã chết tại… nơi đó trong Vô Cực quỷ vực rồi. Từ đó về sau loại pháp thuật này đã bị thất truyền, cậu đừng có nói với tôi tên nhóc này học được pháp thuật đó từ quỷ vực nhé.”

Tạ Vũ Tình lập tức nói: “Tại sao lại không thể?”

Diệp Thiếu Dương cười nói: “Nơi đó chỉ có thể vào mà không thể ra. Người sống không thể đi ra khỏi nơi đó, mà người chết cũng vậy, hồn phách cũng vậy!”

Ba người Tiểu Mã nhìn nhau, đột nhiên nghĩ tới Diệp Thiếu Dương không chỉ một lần nhắc tới “nơi đó”. Tiểu Mã cuối cùng không kiềm chế được sự tò mò, liền hỏi: “Cậu nói ‘nơi đó’, rốt cuộc là nơi nào?”

Diệp Thiếu Dương lắc đầu: “Không nên nhắc tới tên nó thì hơn, ngẩng đầu ba thước có Thần minh, cũng có âm linh, tốt nhất là không để cho các ngài biết chúng ta đang thảo luận về nơi đó.”

Giải thích như vậy khiến Tiểu Mã chẳng biết phải nói sao, chỉ đành chuyển chủ đề: “Cậu nói Chu Tước là Thần Thú của Đạo giáo, vậy tại sao nó còn tấn công cậu. Lẽ nào nó không nhận ra cậu là Thiên sư? Hơn nữa cậu còn có thể đánh cho nó sấp mặt như vậy, cũng chẳng có gì là lợi hại cả.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top