Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Mã Tiền Tốt (Dịch)
  4. Chương 56: Trang bị xé

Mã Tiền Tốt (Dịch)

  • 66 lượt xem
  • 1417 chữ
  • 2025-07-06 17:49:20

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- Ngươi hợp tác rất tốt, nhờ có ngươi hợp tác, quân Tây Bộ Đại Sở ta mới bị toàn diệt, sáu vạn đại quân, không một ai trở về, ngay cả Tả soái Tả Lập Hành cũng bỏ mạng ở Lạc Anh sơn mạch. Lưu Chấn, ngươi nói xem, chúng ta nên cảm tạ ngươi như thế nào đây?

Một lúc lâu không nghe thấy hồi âm, An Như Hải quay đầu lại, Lưu Chấn trước mắt như tượng gỗ, mắt trợn tròn, miệng há hốc, nước dãi trong suốt chảy dài trên khóe môi, cả người như ngây dại.

- Không... không thể nào... không thể nào...

Lâu sau, Lưu Chấn cuối cùng cũng hoàn hồn, hai chân mềm nhũn, ngồi phịch xuống đất. Đây là chuyện hệ trọng đến tính mạng của hắn và gia đình hẳn.

- Không thể nào, An Thống lĩnh, xin đừng nói đùa như vậy. Ngươi đang trêu ta đúng không?

- Ngươi cho rằng ta đang đùa sao? An Như Hải ta là người hay đùa giỡn sao? Ngươi cho rằng ta nửa đêm bắt ngươi về nhốt ở phòng Thiên tự nhất hào là đùa sao?

An Như Hải lạnh lùng nói.

Lưu Chấn ngây ngốc nhìn An Như Hải, đột nhiên nhảy dựng lên:

- Chuyện này không liên quan đến ta! Ta đều làm theo lời các ngươi. An Thống lĩnh, ta luôn bị các ngươi giám sát, không thể làm gì khác đúng không?

- Có lẽ ngươi có cách nào chúng ta không biết.

An Như Hải cười lạnh.

Chúng ta xem như đồng nghiệp, hơn nữa ngươi rất xuất sắc, có thể đạt được địa vị cao như vậy, thật khiến người ta khâm phục.

Hai chân Lưu Chấn lại mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất, mỗi run rẩy, tuyệt vọng nhìn An Như Hải, lẩm bẩm:

- An Thống lĩnh, thật sự không liên quan đến ta!

- Trước khi ta đến đây, ta đã bắt hết người nhà ngươi rồi.

An Như Hải không hề lay chuyển, ném xuống một quả bom tấn khác.

- Không... không... không!

Sắc mặt Lưu Chấn tái mét.

- An Thống lĩnh, ngươi không thể đối xử với ta như vậy! Các ngươi đã nói, chỉ cần ta hợp tác, họ sẽ không sao. Ta đã làm theo lời các ngươi, các ngươi không thể đối xử với ta như vậy!

- Xem ra chúng ta cần phải nói chuyện lại một lần nữa.

Một canh giờ sau, An Như Hải đi ra, cửa sắt đóng sầm lại phía sau lưng hắn. Nhìn lại trong phòng, Lưu Chấn như một đống thịt nát không xương, co giật trên mặt đất.

Giờ đây, An Như Hải tin chắc, gián điệp thành công nhất của địch quốc trong hơn trăm năm qua, quả thật không nói dối, về những chuyện sau đó, hắn thật sự không biết.

Đây là sự thật tàn khốc đối với An Như Hải, vấn đề không phải từ Lưu Chấn, mà ở nội bộ Đại Sở. Theo An Như Hải biết, người biết chuyện này tuyệt đối không quá năm người, và bị giới hạn trong phạm vi rất nhỏ.

Xét về thời gian, để Tần quốc có thể bày ra cái bẫy lớn này, đó là từ khi Lưu Chấn bị bắt, kế hoạch đã bắt đầu. Như vậy, phạm vi càng nhỏ hơn.

Người phá án là Quách Cửu Linh, thuộc hạ của Nhị vương tử. Quách Cửu Linh không báo cáo với hắn và Hoàng đế, mà báo cáo với Nhị vương tử. Sau đó, toàn bộ sự việc bị Nhị vương tử Mẫn Nhược Anh nắm trong tay, cho đến khi lấy được lời khai, lập ra phương án sửa đổi kế hoạch quân sự của Tả Lập Hành, Nhị vương tử mới tâu với Hoàng đế, trình lên phương án này, hắn cũng chỉ biết chuyện này sau đó.

Chẳng lẽ là Nhị vương tử tự bày ra cái bẫy này?

 Quá hoang đường! 

Tả Lập Hành là người ủng hộ tuyệt đối của Nhị vương tử, cũng là trợ lực lớn nhất của hắn trong quân đội. Nhị vương tử dù có điên cũng không làm chuyện này.

Tiếng bước chân An Như Hải vang vọng trong hành lang sâu thẳm, suy nghĩ như rơi vào ngõ cut.

- Đại nhân, Lưu Thị lang rốt cuộc phạm tội gì? Trước kia bị giam ở Địa tự hiệu mấy ngày, lại được thả ra, lần này lại bị nhốt vào Thiên tự nhất hào.

Giọng ngục thừa vang lên từ phía sau, có chút nghi hoặc. An Như Hải dừng bước.

- Ta nhớ rõ, phòng giam Địa tự hiệu và Thiên tự hiệu, việc tiếp kiến và thẩm vấn phạm nhân đều phải ghi vào sổ sách đúng không?

- Đúng vậy, An Thống lĩnh nhớ kỹ lắm. Trong ngục này, toàn là nhân vật lớn, nhất là Địa tự hiệu và Thiên tự hiệu, rất ít khi được sử dụng. Mỗi lần sử dụng đều là nhân vật không tầm thường, cho nên việc tiếp kiến hay thẩm vấn đều có quy định nghiêm ngặt, phải ghi chép rõ ràng. 

Ngục thừa nịnh nọt nói.

- Mang sổ ghi chép lần đầu Lưu Chấn bị giam giữ đến cho ta xem.

An Như Hải nói.

- Dạ, Thống lĩnh!

Sổ rất dày, nhưng số trang được ghi chép lại rất ít. Như lời ngục thừa nói, phòng giam Địa tự hiệu và Thiên tự hiệu hiện nay ở Đại Sở rất ít khi được sử dụng. Người như Lưu Chấn, trong thời gian ngắn bị giam giữ ở hai phòng giam này, càng là hiếm có.

- Chìa khóa phòng Thiên tự hiệu ở trong tay ngươi, còn Địa tự hiệu thì không phải do ngươi quản lý phải không?

An Như Hải vừa xem sổ sách vừa hỏi.

- Phòng Thiên tự hiệu chỉ có ba gian, còn Địa tự hiệu có hơn mười gian, thuộc hạ không thể quản hết, chưa kể đến những phòng giam bình thường khác.

Ngục thừa cười nói.

- Địa tự hiệu có bốn người trực, hai người một ca, mười ngày luân phiên. Thống lĩnh cũng biết, trong ngục này nhốt toàn quan viên, thấp nhất cũng là quan ngũ phẩm, cho nên việc quản lý rất nghiêm ngặt.

- Gọi hai người đó đến gặp ta.

An Như Hải chỉ vào chữ ký trong sổ, lúc Lưu Chấn bị giam giữ, chính là hai người này đang trực.

- Hôm nay Điêu Khánh và Hồ Tiểu Tứ đang nghỉ.

Ngục thừa khó xử nói, nghe An Như Hải ừ một tiếng, hắn lại nói tiếp.

- Thống lĩnh cứ chờ, thuộc hạ lập tức sai người đi tìm họ. Nhà Điêu Khánh ở gần đây, dễ tìm. Nhưng Hồ Tiểu Tứ là người độc thân, khi nghỉ thường khó tìm, Thống lĩnh cần chờ một chút.

- Mau đi tìm, ta ở đây chờ.

An Như Hải gật đầu.

Trong phòng chỉ còn An Như Hải, sổ ghi chép chỉ hai trang ngắn ngủi, toàn là bản ghi chép thẩm vấn của Quách Cửu Linh và chữ ký của Nhị vương tử Mẫn Nhược Anh, không có gì khác, đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nhị vương tử không thể nào, Quách Cửu Linh sống chết không rõ, chẳng lẽ là Quách Cửu Linh?

An Như Hải lắc đầu, hắn hiểu rõ Quách Cửu Linh, nếu nói hắn là gián điệp Tây Tần, An Như Hải tuyệt đối không tin.

Lật thêm một trang, nhìn trang giấy trắng trơn, An Như Hải thở dài, vụ án này thật sự rắc rối. Ngẩng đầu lên, nhìn ánh nắng chiếu vào từ ô cửa sổ trên tường, An Như Hải vuốt ve quyển sổ, xem ra hy vọng lại sắp tan vỡ.

Đây là phòng của ngục thừa, cũng là nơi duy nhất có thể nhìn thấy ánh mặt trời.

Lưu Chấn không có vấn đề, Nhị vương tử không có vấn đề, Quách Cửu Linh không có vấn đề. Từ khi Lưu Chấn ra khỏi Địa tự hiệu, nhất cử nhất động đều bị Nội Vệ giám sát, hơn nữa là do hắn tự mình bố trí, càng không có vấn đề. Những người đó hoàn toàn không biết tại sao phải giám sát Lưu Chấn.

 Vấn đề ở đâu?

Đột nhiên, An Như Hải cúi đầu, nhìn chằm chằm vào quyển sổ, ngón tay dừng lại ở một chỗ. Dòng đầu tiên trên trang này hơi lõm vào, là vết in từ trang trước, nhưng chỉ có một dòng, phía dưới không có, nhưng trang trước, chữ ký của Quách Cửu Linh và Nhị vương tử lại có bảy tám dòng. 

An Như Hải cầm quyển sổ lên, quan sát kỹ. Chỉ có cao thủ Cửu cấp như hắn, tinh thông chi tiết mới nhận ra sự khác biệt nhỏ này.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top