Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Mã Tiền Tốt (Dịch)
  4. Chương 25: Một con chó ngoan

Mã Tiền Tốt (Dịch)

  • 84 lượt xem
  • 1439 chữ
  • 2025-07-03 09:31:14

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đao này đánh hụt. 

Thiết đao trong tay Tần Phong đột ngột đổi hướng, đao quang trước mắt Đặng Giáo Ủy biến mất. Một đao đánh hụt, phía trước trống rỗng, hắn vô cùng khó chịu.

Đạo Tần Phong từ bên trái bổ tới, giáp da trước ngực tên quân Tần kia bị xé làm đôi, cùng với y phục và bụng hắn.

Bụng thủng ruột chảy, tên quân Tần này thậm chí không thấy rõ đao Tần Phong đã bị giết chết.

Một đòn trúng đích, đao quang không dừng lại, vẽ nửa vòng cung, bổ về phía Đặng Giáo Úy. Đang đang mấy tiếng vang lên, đao Đặng Giáo Ủy gãy làm nhiều khúc, rơi xuống đất. Hắn chưa kịp lùi lại thì cổ chợt lạnh, lưỡi đao lạnh lẽo đã đặt trên cổ.

- Động đậy nữa là rơi đầu!

Giọng nói lạnh băng vang lên, Đặng Giáo Úy cứng đờ tại chỗ.

Bụng đau đớn, hắn khom lưng, co rúm trên mặt đất. Tần Phong từ từ thu đao, lạnh lùng nhìn đối thủ đang run rẩy.

Một quyền này đã phá hủy đan điền của Đặng Giáo Úy, phế bỏ nội lực của hắn. Những người từ chiến trường trở về không biết gì gọi là hạ thủ lưu tình, tín điều của bọn họ là làm cho địch nhân không còn sức phản kháng, vì một con mèo đôi khi cũng có thể khiến sư tử lật thuyền trong mương.

Chỉ có người chết mới là an toàn nhất. Nếu không phải Tần Phong muốn biết thêm thông tin từ tên Giáo Úy này, đầu hắn đã lìa khỏi thân rồi.

Tần Phong quỳ xuống, túm lấy tóc hắn, mạnh mẽ giật lên, khiến đầu hắn đối diện với mình. 

Miệng và mũi Đặng Giáo Úy đầy máu tươi, hai mắt như sói dữ nhìn chằm chằm Tần Phong.

Lúc này, hắn đã đau đớn đến mức không muốn sống nữa, hy vọng sống đã tiêu tan. Cho dù may mắn sống sót, thì với thân thể đã bị phế bỏ công lực, hắn còn có ích gì?

- Nói cho ta biết những gì ta muốn biết.

Tần Phong nói.

Đặng Giáo Ủy đột nhiên cười lớn, theo tiếng cười, máu tươi phun ra từng đợt. Hắn hung dữ nhìn Tần Phong:

- Nói cho ngươi biết cũng chết, không nói cũng chết, ngươi tưởng ta phải nói cho ngươi sao?

 - Chết là chắc chắn. 

Tần Phong cười lạnh:

- Nhưng có rất nhiều cách chết. Ngươi chắc chắn muốn chết nhanh, nhưng điều đó phụ thuộc vào tâm tình của ta, vì ta có thể khiến ngươi chết rất chậm, rất chậm.

- Phụ!

Đặng Giáo Ủy phun ra một ngụm máu:

- Chết sớm chết muộn có gì khác nhau? Muốn làm gì thì làm đi! Muốn lóc từng miếng thịt ta, hay bẻ gãy từng khúc xương ta, lão tử đều chịu đựng được!

Tần Phong cười to:

- Quả là xương cứng, nhưng ta đã gặp nhiều xương cứng rồi.

Hắn nhìn quanh:

- Rừng sâu núi thẳm này không thiếu thứ kỳ quái. Giờ ngươi tay không tấc sắt, ta sẽ học theo người Tây Tần, lột ngươi thành heo trụi lông, rồi rạch vài vết thương trên người ngươi, thêm chút gia vị... Ta đoán, lũ kiến, lũ mối xung quanh đây sẽ lập tức kéo đến. Chúng sẽ bò lên vết thương của ngươi, liếm láp máu thịt ngươi. Ngươi không đau, nhưng chắc chắn sẽ ngứa ngáy khó chịu.

Sắc mặt Đặng Giáo Úy lộ vẻ khiếp sợ.

- Hoặc là, ta sẽ bắt vài con chuột, nhét vào trong quần ngươi, buộc chặt thắt lưng và ống quần lại, để chúng làm tổ trong đó.

- Đừng nói nữa!

Đặng Giáo Úy kêu lên.

Tần Phong không để ý, chậm rãi ngồi xuống:

- Ta sẽ bắt vài con rắn nhỏ, không cần quá to, rồi mở miệng ngươi ra, nhét chúng vào. Chúng sẽ bò... Ồ, không biết chúng có bò ra từ mũi ngươi không?

Giọng Tần Phong vô cùng lạnh lẽo. Đặng Giáo Úy ngã xuống, sợ hãi đến bất tỉnh.

Tần Phong lắc đầu: 

- Không chịu nổi chút dọa nạt, lại làm bộ làm tịch anh hùng.

Hắn dùng tay chọc vào người hắn, Đặng Giáo Úy run lên, từ từ tỉnh lại, nhìn Tần Phong, kinh hãi nói:

- Ngươi... ngươi không phải người, ngươi là yêu ma!

- Giờ ngươi có thể lựa chọn, nói cho ta biết những gì ta muốn biết, hay chọn những cách chết

kia. Ta có nhiều thời gian, có thể từ từ chơi với ngươi.

- Ta nói, ngươi muốn hỏi gì cứ hỏi, ta đều nói. Chỉ cần ngươi cho ta chết nhanh!

Đặng Giáo Úy tuyệt vọng nói. 

- Tốt, đây mới là thái độ hợp tác. Ngươi họ Đặng, ta nghe quân sĩ nói, ngươi có một người thúc phụ có địa vị rất cao trong biên quân Tần quốc, hình như có một vị tướng quân họ Đặng, người đó là thúc phụ ngươi?

- Đúng vậy!

- Tuyệt vời! Như vậy, ngươi chắc chắn biết nhiều điều người khác không biết. Lần này, các ngươi làm sao biết được kế hoạch hành động của Đại Sở?

Tần Phong hỏi.

- Ta thật sự không biết. Cho dù ta hỏi, thúc phụ cũng không nói cho ta biết. Ta chỉ biết, một tháng trước, Lôi Đình quân đột nhiên chia nhỏ ra, tiến vào Lạc Anh sơn mạch, không tập trung ở biên quân, mà trực tiếp tiến vào Lạc Anh sơn mạch.

- Một tháng trước đã bắt đầu chuẩn bị!

Tần Phong thầm than, đây rõ ràng là một cái bẫy lớn, được lên kế hoạch từ trước. Chắc chắn có đại thần Sở quốc cấu kết với chúng, không phải chỉ một viên Binh bộ Viên Ngoại Lang có thể làm được.

...

Thống soái quân sự Tây Tần, Lý Chí, thoạt nhìn như một lão nông giản dị. Nếu Tần Phong thấy hắn ở nơi khác, ắt sẽ liên tưởng hắn với những biên quân cùng khốn cùng của Tây Tần. Hắn mặc áo vải thô, nếp nhăn trên mặt như những khe rãnh, vẻ mặt u sầu. So với Tả Lập Hành đứng cách đó không xa, hắn hoàn toàn như người hai thế giới.

-Mặc dù bị Lý Chí truy sát ba ngày, nhưng y phục trên người Tả Lập Hành vẫn như không nhiễm bụi, sắc mặt ngoài tái nhợt, không có gì khác thường.

- Lý Chí, ngươi thật sự muốn lưỡng bại câu thương sao?

Tả Lập Hành quát.

Ngươi chớ ép ta!

Lý Chí ngẩng đầu, nhìn hắn, giọng khẩn thiết:

- Ta không muốn ép ngươi, nhưng lần này trọng đại đối với Tây Tần ta. Tả soái, ta cũng không giấu ngươi, mùa đông năm ngoái, Tây Tần không có tuyết, báo hiệu năm nay sẽ đại hạn. Ta vốn đã nghèo, lại gặp thiên tai, sống sao cho qua?

- Ta đã thất bại, An Dương quận tất nhiên bị các ngươi cướp sạch, còn chưa đủ sao?

Tả Lập Hành giận dữ.

- Không đủ, An Dương quận chỉ cứu được ta nhất thời, ta cần ít nhất một năm. Cướp An Dương, diệt biên quân Tây Bộ Đại Sở, hoàng đế các ngươi ắt giận dữ, hưng binh báo thù. Tây Tần ta không đánh nổi. Nếu bắt được Chiêu Hoa công chúa, ta sẽ có điều kiện thương lượng. Cho nên, ta nhất định phải có được Chiêu Hoa công chúa.

Lý Chí xoa tay.

- Tả soái, ngươi là Tông sư, dù đại bại, mất Chiêu Hoa công chúa, hoàng đế Đại Sở cũng không dám làm gì ngươi, nhiều nhất bãi chức. Thật sự không được, ngươi còn có thể lưu lạc giang hồ. Ngươi muốn chạy, họ bắt ngươi sao được? Là ngươi đang làm khó ta đó!

Tả Lập Hành biết không thể xoay chuyển, hít sâu một hơi:

- Vậy là không thể thương lượng, chỉ có thể phân thắng bại. Lý Chí, ngươi chưa chắc thắng ta?

- Bình thường thì không, nhưng bây giờ là cơ hội tốt. Ngươi lo lắng cho Chiêu Hoa công chúa, mấy trận trước hao tổn không ít, còn ta dưỡng sức. Trận này, ta chiếm thiên thời địa lợi nhân hòa, tất nhiên phải thừa thế xông lên.

Lý Chí nói.

- Ta không sợ lưỡng bại câu thương với ngươi, vì ta còn nhiều thuộc hạ, còn thuộc hạ của ngươi sắp chết hết. Chiêu Hoa công chúa bị thương nặng, Quách Cửu Linh cũng sắp bò không nổi. Người ngã xuống, bọn họ khó thoát.

Hai người im lặng, đối diện nhau. Giữa hai người, như có lốc xoáy, đất đá lá cây cuốn lên, bay lên trời. Mặt Tả Lập Hành càng trắng, nếp nhăn trên mặt Lý Chí càng sâu.

Lý Chí đứng vững, áo khoác vải thô như đúc bằng sắt, không chút khác thường. Còn Tả Lập Hành, áo xanh như gợn sóng trên nước.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top