Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Mã Tiền Tốt (Dịch)
  4. Chương 22: Ta muốn đi xem xét

Mã Tiền Tốt (Dịch)

  • 90 lượt xem
  • 1430 chữ
  • 2025-07-03 09:27:35

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Với thực lực Thất cấp, hắn nên khiến đối thủ Ngũ cấp không chống đỡ nổi, nhiều nhất chỉ có thể bị động phòng thủ, nhưng Tần Phong lại dễ dàng thoát khỏi phạm vi tấn công của hắn, đúng lúc hắn sắp ra tay.

Tâm thần chấn động, một kích toàn lực bị ảnh hưởng, thiết đao đối diện đã chém tới.

Một đao chém xuống, không chút hoa mỹ. Giống như Tần Phong trên chiến trường, bất kể là tướng quân hay binh sĩ, đều là một đao này.

Biện Chính hét lên, tay phải giơ lên, “keng” một tiếng, trong tay áo, một thanh kiếm xuất hiện, đỡ đao này. 

Thân thể hắn bay ra sau, lực đạo trên đao vượt quá dự liệu của Biện Chính. Dù hắn đỡ đạo trong tình thế cấp bách, lực lượng không đủ, nhưng thực lực đối thủ khiến hắn kinh ngạc, hắn không thể giữ vững thân hình.

Lực lượng là thứ yếu, quan trọng là khí tức nóng rực trên đạo đối phương, như những sợi dây nhỏ, xâm nhập vào cơ thể hắn, đốt cháy mọi thứ, thiêu đốt nội khí nguyên lực của hắn.

Đây là công pháp gì? 

Biện Chính hoảng sợ. 

Tần Phong gầm lên, đuổi theo, liên tiếp chém xuống.

Tiếng đinh đang không dứt, Biện Chính liên tục lùi lại, lưng đập vào cây, cây cối bị gãy. Sau hơn mười đao, trường kiếm trong tay hắn không chịu nổi nữa, nứt ra, rồi vỡ thành mảnh.

- Chết!

Tần Phong bay lên, thiết đao chém xuống. Trong mắt Biện Chính, Tần Phong như hỏa nhân, toàn thân tỏa ra lửa vàng, như khoác lên mình kim giáp, đao chưa đến, đất đã bụi mù, đá vụn, lá cây bay lên. 

Sinh tử quan đầu. Biện Chính gầm lên, hai tay khép lại, thân thể co lại, khi hắn mở ra, quanh người xuất hiện một lớp khí hộ thể.

Tránh không được, chỉ có thể cứng rắn đón đỡ. Lúc này, Biện Chính hối hận. Thực lực đối thủ vượt xa đánh giá của quân đội và gia tộc, hắn không phải võ giả Ngũ cấp dễ bị nghiền nát, công lực hắn cao hơn nhiều so với vẻ ngoài.

“Ba” một tiếng, Tần Phong như quả bóng bay lên, vượt qua cây cối, rồi rơi xuống. Vừa đáp đất, hắn lảo đảo, nội tức trong cơ thể sôi trào, không xong!

Tần Phong thầm kêu, hắn gần như dùng hết toàn lực, đối thủ quá mạnh, hắn không dám dây dưa lâu, nếu không nội tức bá đạo sẽ phản phệ, lúc đó, hắn sẽ trở thành miếng mồi ngon.

Chỉ có thể tốc chiến tốc thắng, nhưng cảm giác ngũ tạng bị đốt cháy khiến hắn khó chịu. Hắn lấy ra bình nhỏ, nuốt một viên thuốc.

Cảm giác mát mẻ lan khắp thân thể, cảm giác nóng rát dần biến mất, Tần Phong thở phào, đứng thẳng người, nhìn đối thủ.

Biện Chính vẫn đứng đó, nhìn Tần Phong, vẻ mặt không thể tin nổi.

Dần dần, trán hắn chảy máu, vết máu lan rộng, bộp một tiếng, Biện Chính bị chém làm đôi, ngã xuống đất, máu tràn ngập, mùi tanh hôi nồng nặc.

Thở dốc một lát, Tần Phong mới chậm rãi đến nơi Biện Chính ngã xuống, nhìn hai thân ảnh nằm sõng soài, một trái một phải, trên mặt đất. Hắn cười lạnh:

- Đã sớm nói với ngươi rồi, cái thứ cấp bậc ấy chỉ là để lừa người mà thôi, không ngờ ngươi lại tin. Thất cấp thì sao? Còn dám nghiền ép ta? Ngươi cứ việc đi gặp Diêm Vương, rồi tố cáo những lão bất tử ở Nam Thiên Môn kia đi!

Biện Chính đương nhiên không nghe thấy, nhưng hắn quả thật chết không nhắm mắt. Hai con mắt vẫn trợn ngược, nhìn lên bầu trời chỉ có một vầng trăng khuyết.

Tần Phong vươn tay, giật lấy một tấm thiết bài trên đai lưng hắn, nhìn rõ dòng chữ khắc trên đó. Quả nhiên là minh bài của Lôi Đình quân. Chỉ cần liếc nhìn y phục của Biện Chính, ai cũng biết hắn không phải là biên quân Tây Tần. Biên quân Tây Tần xưa nay đều là đám ăn mày cả.

Hắn thở dài, tiếp tục lục soát, tìm được một bình đan hoàn, vài tờ ngân phiếu, một con ấn, rồi không còn gì nữa. 

Cao Viễn chống đao đứng dậy, thầm nghĩ:

- Lần này, chúng ta chắc chắn sẽ chịu thiệt lớn rồi.

Kế hoạch công kích không một sơ hở của những đại nhân vật triều đình, hóa ra lại là một cái bẫy lớn. Nếu Tả soái sa vào, Tây bộ Đại Sở sẽ gặp đại họa.

Trở về doanh trại, trời sắp sáng. Cảm Tử Doanh đã ăn sáng xong, đang thu dọn hành trang, chờ hắn vị chủ soái trở về để xuất phát. Thư Phong Tử không biết đã trở về từ lúc nào, đang hớn hở kể chuyện với Hòa Thượng và Tiễn Đạo, tay cầm một vật gì đó, không ngừng vẫy vẫy.

- Tần đầu lĩnh trở về rồi! 

Nghe thấy tiếng hô của binh lính, mọi người quay lại, thấy sắc mặt tái nhợt của Tần Phong, đều hơi kinh ngạc.

Tiễn Đạo hỏi:

- Tần đầu lĩnh, chúng ta có cần xuất phát không?

Tần Phong ném thiết đao xuống đất, ngồi phịch xuống, cúi đầu trầm tư:

- Xuất phát cái gì chứ!

Thư Phong Tử cười hắc hắc, tiến lại gần, đưa vật trong tay cho Tần Phong xem:

- Ngươi xem này, Tuyết Phù! Lão tử muốn bắt nó bao lâu nay mà vẫn không được, cuối cùng

cũng bị bắt vào tay lão tử rồi!

Tần Phong ngẩng đầu, nhìn thấy vết thương do vuốt trên mặt Thư Sướng, thở dài:

- Nếu chỉ là dã thú, thì còn tốt. Thư Phong Tử, chúng ta gặp rắc rối lớn rồi!

Thấy vẻ mặt ngưng trọng của Tần Phong, mọi người đều thu lại nụ cười. Ai cũng biết, nếu không phải chuyện lớn, hắn sẽ không có vẻ mặt này.

Tần Phong gắn từng chữ: 

- Biên quân Tây bộ chúng ta đã rơi vào cạm bẫy. Tả soái chắc chắn khó thoát. Lôi Đình quân đến rồi, Lý Chí cũng đến. Kế hoạch của triều đình hoàn toàn nằm trong tay chúng. Chúng đã giăng lưới, chờ Tả soái sa vào. Trước mặt chúng ta không có địch, địch quân đều ở phía Tả soái.

Tiễn Đạo, Hòa Thượng và Thư Sướng cùng lúc tái mặt.

Thư Sướng lẩm bẩm:

- Sao lại thế? Không phải nói không có sơ hở sao?

Hòa Thượng tức giận vuốt đầu:

- Đánh trận là chuyện vô cùng nguy hiểm, làm sao có thể không có sơ hở? Chính suy nghĩ đó của bọn họ đã là một vấn đề lớn.

Tần Phong nói:

- Bây giờ nói cũng muộn. Kế hoạch này có vấn đề từ gốc rễ. Con chuột Tây Tần mà Nội Vệ triều đình điều khiển chắc chắn có vấn đề. Chúng ta không thể tiến lên nữa.

Tiễn Đạo thì thầm:

- Tần đầu lĩnh, người định đi cứu viện Tả soái sao?

Tần Phong cười khổ:

- Ta muốn, nhưng kịp không? Chúng ta cách Tả soái rất xa, mười mấy hai mươi ngày quân đội mới tới được. Cho dù không ăn không ngủ, cũng phải mười ngày. Đến lúc đó, thì muộn rồi.

Tiễn Đạo thở phào: 

- Vậy chúng ta phải làm sao?

Tần Phong trầm ngâm:

- Tiễn Đạo, Hòa Thượng, các ngươi lập tức dẫn Cảm Tử Doanh về Tỉnh Kính Quan. Nếu Tả soái sa vào bẫy, Tỉnh Kính Quan nhỏ bé này không giữ nổi. Các ngươi trở về, báo cho mọi người cùng rút về Nam Dương quận, đốt cháy Tỉnh Kính Quan. Nam Dương quận còn hơn vạn binh mã, cùng với các ngươi, tử thủ Nam Dương thành. Các nơi khác phải rút về Nam Dương thành, tăng cường lực lượng ở đó. Những nơi khác, khó giữ được.

Tiễn Đạo hỏi:

- Chúng ta trở về không có bằng chứng, Phùng đại nhân có tin không?

Tần Phong nói:

- Phùng Trí Dung không phải kẻ ngu ngốc. Hắn biết các ngươi không dám nói đùa. Nếu Tả soái chết, Nam Dương quận sẽ bị Tây Tần cướp sạch. Nếu Nam Dương thành cũng thất thủ, hắn sẽ mất chức. Cho nên, dù tin hay không, hắn cũng sẽ tăng cường phòng thủ. Lôi Đình quân đến, Tây Tần sẽ càng tham lam. Nam Dương thành là tinh hoa của Nam Dương quận. Cướp được Nam Dương thành, bằng với cướp cả Nam Dương quận.

Thư Sướng đột ngột hỏi:

- Chúng ta về Nam Dương thành, người đi đâu?

Hòa Thượng kêu lên:

- Tần đầu lĩnh, người không định một mình xông vào hang hổ sao? Một mình người làm được gì? Chết uổng phí thôi!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top