Dịch: Hồ Nga
Thân thể Lục Cửu Khuyết truyền đến sự đau nhói kịch liệt, phảng phất như có người dùng đao đem nàng ra lăng trì, nàng khó khăn mở mắt, phát hiện mình đang nằm trong một biển hoa đỏ rực rỡ..
Nàng. . . . . . Không phải đã chết rồi sao? !
Đây là nơi nào? !
Lúc Lục Cửu Khuyết muốn đứng dậy, tứ chi đều phát ra tiếng kêu yếu ớt, một cỗ trí nhớ không thuộc về nàng như bài sơn đảo hải đánh tới, một hồi lâu sau mới từ cháng váng hoàn hồn lại. . . . . .
Thiên a!!
Nàng thế nhưng xuyên qua đến nơi thần bí này Thiên Thần đại lục, từ Lục Cửu Khuyết biến thành tiểu thư Lục gia Lục Cửu Thiếu?
Trọng sinh một lần, đây là may mắn hay là bất hạnh?
Bởi vì Lục Cửu Thiếu bị thầy bói nhận định là tai tinh chuyển thế, là trời sanh phế vật thân thể, Mệnh định Cửu Thiếu người.
Chỉ cần là người đã từng tiếp xúc với Lục Cửu Thiếu, cũng sẽ làm hỏng bét mất vận may.
Nghe nói, ban đầu thầy bói coi bói cho nàng, chẳng qua là ở trong sân nói mấy chữ, đã bị một đạo sét đánh chết . . . . . .
Ngay sau đó, Lục gia người vừa lên chiến trường, thì một đi không về, sống chết không rõ.
Cuối cùng Lục gia chỉ còn lại có nàng cùng một lão nô, đến cả Lục Cửu Thiếu cũng bị người hãm hại, Mệnh tang hơn thế.
Một người là cô nhi, một người không được chúc phúc tồn tại, này không phải là cùng kiếp trước nàng giống nhau sao?
Lục Cửu Khuyết. . . . . . Lục Cửu Thiếu. . . . . .
Ngay cả tên cũng là giống nhau, đây là trùng hợp hay là vận mệnh an bài?
Khóe miệng chậm rãi vung lên, Lục Cửu Khuyết, không, phải nói là Lục Cửu Thiếu, nhắm mắt lại cảm thụ được hơi thở kỳ lạ từ đại lục này, lẩm bẩm tự nói: "Từ nay về sau, ta chính là Lục Cửu Thiếu. . . . . ." Ta sẽ thay thế ngươi sống thật tốt!
Nếu đã trở thành Lục Cửu Thiếu, vậy những người đem nàng lừa gạt vào huyệt ma, nàng một người cũng sẽ không bỏ qua.
Trong xương cốt, nàng thủy chung là khinh bỉ phải so sánh với người gian ác!
"Tê nữa ——"
Một trận đau nhức làm cho Lục Cửu Thiếu hoàn hồn, nàng nhíu nhíu mày nhìn lại, dây leo bốn phía như vật sống. Bọn nó đang chen lấn muốn chui vào trong da của nàng.
"Đáng chết!"
Bạn đang đọc truyện tại https://truyenhoangdung.xyz/. Cảm ơn bạn đã ghé thăm.
Lục Cửu Thiếu mắng một tiếng, cố gắng gỡ dây leo ra khỏi người, gỡ đến nỗi cả huyết nhục của chính mình cũng lôi ra ngoài, hung hăng vứt xuống một bên, dây leo đảo mắt biến mất ở trong biển hoa.
Lục Cửu Thiếu lúc này mới phát hiện, thì ra bên dưới nơi này thây khô chồng chất thành núi? !
Dưới biển hoa này tầm mắt đi tới đâu cũng đều là thây khô bạch cốt? !
Ngàn người? vạn người? Mười vạn người?
Có bao nhiêu người đã chết ở động ma này? !
Nếu như mình không có xuyên qua tới đây, nguyên chủ rất nhanh sẽ biến thành một trong số những thây khô bạch cốt này.
Lục Cửu Thiếu rất nhanh bình tĩnh lại, dù sao nàng cứu người so với nơi này giết người cũng sẽ không ít hơn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận