Sau khi nhân viên CCG quét dọn chiến trường xong, chậm rãi rút khỏi cứ điểm Aogiri Tree.
Tô Hiểu ngồi trong một chiếc xe y tế, vết thương của hắn đã được khâu lại và băng bó, tuy vết thương ở bụng chảy không ít máu, nhưng không bị thương tới nội tạng.
Với mức độ ngoan cường của hắn, loại vết thương thế này chỉ cần khâu lại rồi băng bó sau đó nghỉ ngơi thích hợp, sẽ khỏi nhanh thôi.
- Được rồi, vết thương ở hai nơi đều không thương tổn vị trí quan trọng, nhớ uống thuốc đúng hạn.
Sau khi một tiểu y tá nghiêm túc băng bó vết thương cho Tô Hiểu xong, đưa mấy loại thuốc cho Tô Hiểu.
- Thanh tra đúng là nghề nghiệp nguy hiểm, chưa tới nửa tháng, ngươi bị thương hai lần.
Tiểu y tá mỉm cười nhìn Tô Hiểu.
- Ngươi là?
Khâu băng bó vết thương khiến Tô Hiểu đau đến mức mồ hôi lạnh đầy mặt, hắn càng nhìn khuôn mặt thanh tú của tiểu y tá càng thấy quen thuộc, chậm rãi liên tưởng đến một số hồi ức không tốt đẹp.
Lúc hắn mới tiến vào thế giới Ghoul xảy ra chiến đấu với Takatsuki Sen, sau đó chính tiểu y tá này giúp hắn khâu lại vết thương.
Nghĩ tới đau đớn như kim châm muối xát vừa rồi, gò má Tô Hiểu căng lên.
- …
Chiến đấu với Takatsuki Sen đã khiến Tô Hiểu yếu ớt, hắn rất không muốn gặp lại tiểu y tá này.
Dưới tươi cười ngọt ngào giống như thiên sứ của đối phương, tuyệt đối là vỏ ngoài màu hồng nhạt, sau khi cắt ra mới biết là “trái tim ác ma” màu đen.
Thủ tháp chữa vết thương của đối phương rất thô bạo, khiến ký ức của Tô Hiểu khắc sâu.
- Xem ra đã nhớ ra ta, thông thường bệnh nhân sẽ không quên ta đâu.
Tô Hiểu gật đầu, im lặng bước xuống xe.
- Nhớ tới uống thuốc, không thể ngừng thuốc được.
Bước chân của Tô Hiểu dừng lại, một lúc lâu sau mới nặn ra “biết rồi”.
Xung quanh tràn đầy tiếng còi cảnh sát, hô hấp không khí trong lành buổi tối, mùi máu tanh nhàn nhạt bay tới.
- Tay của ta, tay của ta đâu rồi?
- Nhanh, ở đây có người mất lượng máu lớn, cầm túi máu đến đây!
Tiếng thương binh kêu rên không dứt bên tai, tuy CCG đạt được thắng lợi, nhưng cũng trả giá không nhỏ.
- Bác sĩ, ta còn có thể đi được không, trả lời ta.
Một thanh tra cột sống bị đâm xuyên, vẻ mặt hoảng sợ nắm lấy tay bác sĩ, nửa người dưới của hắn ta đã mất đi tri giác.
Bác sĩ nghiêng đầu đi, ra hiệu cho những nhân viên y tế khác đặt thương binh lên xe.
Mặt tên thanh tra kia xám như tro tàn, nằm trên băng ca ngước nhìn trời sao.
So với thương binh CCG, rõ ràng đám Ghoul Aogiri Tree yên tĩnh hơn nhiều, bọn chúng đều là thi thể bọc trong túi.
Đoàn xe CCG lục tục rút lui, gần một giờ sáng Tô Hiểu quay về phân bộ khu 20.
Cường độ chiến đấu tối nay của hắn không nhỏ, mất một lượng máu lớn khiến hắn vô cùng mệt nhọc.
Sau khi tới nơi ở mà Marude Itsuki sắp xếp giúp hắn, Tô Hiểu nằm xuống là ngủ, tỉnh lại lần nữa thì trời bên ngoài đã sáng trưng.
Hắn cầm đồng hồ ở đầu giường, trên đồng hồ hiển thị đã mười giờ sáng rồi.
Sau khi rửa mặt một phen, Tô Hiểu đi tới văn phòng của Marude Itsuki.
- Nghỉ ngơi thế nào, hôm qua ta thấy ngươi bị thương không nhẹ.
Marude Itsuki bỏ xấp văn kiện trong tay xuống, lão ta đã đoán được ý đồ của Tô Hiểu đến.
Đợi cuộc chiến với Aogiri Tree kết thúc, Tô Hiểu phải quay về khu 24, dù sao hắn cũng là thành viên của Linh Đội.
- Tình hình vết thương khép lại không tệ, nhiều nhất là ba ngày sẽ khỏi hẳn.
Tối hôm qua trước khi Tô Hiểu chiến đấu với Kaneki Ken, có ăn [Cơm nắm muối] vào lúc cuối, tốc độ khôi phục vết thương tăng nhanh không ít.
Dựa theo tình huống bình thường, vết thương của hắn ít nhất phải gần nửa tháng mới có thể khỏi hẳn.
- Vậy thì tốt, bây giờ đi luôn sao?
- Bây giờ đi.
- Ta sắp xếp xe giúp ngươi.
Marude Itsuki giơ tay ấn điện thoại ở bên cạnh nói vài câu, mấy phút sau, một ngự tỷ đẩy cửa đi vào.
- Byakuya tiên sinh, đã sắp xếp xe xong cho ngươi rồi.
Tạm biệt Marude Itsuki, Tô Hiểu ngồi xe về khu 24.
Rất nhanh, chiếc xe đã đến trước cửa phân bộ tạm thời khu 24, Tô Hiểu xuống xe tiến vào phân bộ tạm thời.
Phân bộ tạm thời vẫn như cũ, có một số nhân viên bình thường đang làm việc.
Tô Hiểu đi thẳng tới bộ phận hậu cần ở phân bộ tạm thời, lão đầu gầy gò đeo kính đen nhỏ đang lười nhác nằm nhoài trước cửa sổ.
Tô Hiểu gõ vào cửa sổ pha lê, lão đầu gầy gò đang ngủ lập tức ngẩng đầu.
- Ai vậy, hả? Hóa ra là Byakuya tiên sinh, có nhu cầu gì sao?
- Ta muốn đổi ít thứ.
Lão đầu gầy gò lập tức tỉnh táo hơn hẳn.
- Để ta xem một chút, trong ghi chép ngài đã đến chức vị chuẩn đặc biệt, xin lựa chọn vật phẩm cần.
Khi lão đầu gầy gò nói chuyện, danh sách đổi xuất hiện trước mắt Tô Hiểu.
[Dịch cường hóa gen người.]
Điều kiện đổi: 15000 điểm cống hiến CCG, chức vị chuẩn thanh tra cấp đặc biệt.
[Phấn toái tinh linh (tinh phẩm).]
Điều kiện đổi: 13000 điểm cống hiến CCG, chức vị chuẩn thanh tra cấp đặc biệt.
…
Tô Hiểu lựa chọn [Dịch cường hóa gen người], sau khi lựa chọn điểm cống hiến CCG của hắn nhanh chóng giảm xuống, cuối cùng còn sót lại [Chuẩn thanh tra cấp đặc biệt: Điểm cống hiến 4823/130000.]
Thăng đến thanh tra cấp đặc biệt cần mười ba vạn điểm cống hiến CCG, Tô Hiểu không cần chức vụ thanh tra cấp đặc biệt, cho nên sử dụng điểm cống hiến CCG, mau chóng tăng thực lực mới là lựa chọn sáng suốt.
Tiêu tốn điểm cống hiến CCG sẽ không xuất hiện tình huống giảm chức vị, lúc trước hắn có hỏi Luân Hồi Nhạc Viên rồi.
Sau khi đổi thành công, trong tay Tô Hiểu có thêm một bình thuốc. Thuốc được chứa trong một ống nghiệm pha lê trong, vách ngoài ống nghiệm pha lê được khảm kim loại tinh mịn, dùng để cố định.
Cầm [Dịch cường hóa gen người], Tô Hiểu không khỏi cười tít mắt, hắn vì bình dịch cường hóa này mà từng thâm nhập khu 24, cuối cùng tham gia chiến đấu ở khu 11.
Có thứ này tất cả đều đáng giá, sau khi uống bình dịch cường hóa này, thực lực của hắn sẽ tăng lên không nhỏ.
Đổi [Dịch cường hóa gen người] xong, Tô Hiểu bước nhanh về phòng hắn.
- Byakuya tiên sinh…
Một nhân viên vừa định gọi Tô Hiểu lại, nhưng hắn đã bước nhanh lên trên tầng.
Tên nhân viên kia do dự một lát, cuối cùng không đi quấy rầy Tô Hiểu.
Quay về phòng, Tô Hiểu khóa cửa kéo rèm cửa sổ lại, tuy một loạt động tác này hơi khả nghi, nhưng hắn không biết sau khi uống [Dịch cường hóa gen người] này xong sẽ xuất hiện phản ứng gì.
Trên này chỉ có ghi là không có tác dụng phụ, còn khi uống sẽ xảy ra chuyện gì thì không nói rõ.
Xuất phát từ cẩn thận, Tô Hiểu đặt Trảm Long Thiểm ở vị trí giơ tay là có thể chạm tới.
Kéo nút bình [Dịch cường hóa gen người], Tô Hiểu ngửi mùi trước tiên, có loại cảm giác tươi mát của thực vật.
Hít sâu một hơi, Tô Hiểu uống [Dịch cường hóa gen người] một hơi cạn sạch.
Một loại mùi không thể hình dung tràn đầy đầu lưỡi hắn, hắn cau mày.
- Đây là mùi gì?
Tô Hiểu ngồi khoanh chân trên giường đợi thay đổi xuất hiện, nhưng mà rất lâu sau, hắn đều không cảm nhận được có gì không đúng.
Kiểm tra thuộc tính sức mạnh và thể lực, không xuất hiện tăng lên.
Chẳng lẽ hắn mua phải hàng giả?
Trong lúc Tô Hiểu suy tư, cảm giác ấm áp lan tràn trong người hắn.
Loại cảm giác ấm áp này rất ôn hòa, chậm rãi khuếch tán trong cơ thể hắn, đến cuối cùng, hắn cảm thấy cả người như ngâm trong nước ấm.
Tốc độ máu chảy cũng tăng, bắp thịt trên cơ thể bắt đầu co rúm lại.
Tô Hiểu cảm nhận được rõ ràng thân thể trở nên mạnh hơn, tim đập cũng càng ngày càng mạnh, hô hấp cũng càng ngày càng thông thuận, tư duy cũng giống như rõ hơn một chút.
Vết thương lúc chiến đấu ở khu 11, đang nhanh chóng khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
[Dịch cường hóa gen người] không hổ là bình thuốc cường hóa phẩm chất màu lam, hiệu quả cường hóa rất rõ ràng, trong quá trình còn rất ôn hòa.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận