CCG bắt đầu bắn nhau với Ghoul.
Rõ ràng là những tên Ghoul ở trong cứ điểm Aogiri Tree có ưu thế hơn, Kagune của những tên Ghoul kia đều là hình tấm khiên, trên khiên Kagune có lỗ nhỏ, không ảnh hưởng đến xạ kích, cũng có thể phòng ngự đạn.
CCG bắt đầu tử thương diện rộng, hai bên giao hỏa chưa tới năm phút, đã có mấy chục nhân viên chiến đấu bị thương.
Bên trong xe chỉ huy Marude Itsuki thấy cảnh này qua màn hình, biểu cảm trên mặt có chút không vui.
- Sao chúng ta xạ kích không chiếm được ưu thế?
Sĩ quan phụ tá ở bên cạnh vội vàng trả lời.
- Kẻ địch có tấm khiên Kagune, rất khó chơi.
Marude Itsuki hừ lạnh một tiếng, đứng dậy ra khỏi xe chỉ huy.
“Rầm.”
Một cước của Marude Itsuki đá văng cửa xe, lão ta không quan tâm mưa bom bão đạn, đoạt một khẩu súng trong tay thanh tra bên cạnh, chĩa về phía mấy tên bắn tỉa ở trong cứ điểm Aogiri Tree.
“Pằng, pằng, pằng…”
Mỗi lần Marude Itsuki bắn ba viên đạn, bên trong cứ điểm Aogiri Tree sẽ có một tên Ghoul chết đi.
Thương pháp khủng bố này khiến những tên Ghoul kia lùi lại theo bản năng che chắn, rõ ràng hỏa lực yếu đi.
- Chúng tiểu nhân, cho ta…
Marude Itsuki vừa định la to một câu, thì nghe cách đó không xa truyền đến tiếng nổ vang rền quen thuộc.
Marude Istuki quay cái đầu cứng ngắc, nhìn về phía phát ra tiếng nổ.
Suzuya Juuzou đang cưỡi một chiếc xe máy mới tinh, đạp mạnh chân ga.
- Này tên kia, ngươi muốn làm gì xe máy của ta vậy?
Giọng điệu của Marude Itsuki rất gấp gáp.
Suzuya Juuzou lộ ra nụ cười vui vẻ, con mắt đều híp lại.
- Mượn dùng một lát.
Nói xong tiểu thiên sứ Juuzou ấn ga, xe máy gào thét chạy đi.
- Dừng lại! !
Juuzou không quan tâm Marude Itsuki kêu gào, cưỡi xe máy xông về phía cứ điểm của Aogiri Tree.
- Chuyện này, cái đó, đợi chút, này này…
Marude Itsuki đã nói năng lộn xộn, khuôn mặt vặn vẹo, thậm chí Tô Hiểu ở bên cạnh nhìn thấy trong mắt Marude Itsuki chớp lóe lệ quang.
Tô Hiểu rất nghi ngờ, vì sao lúc Marude Itsuki làm nhiệm vụ lại mang xe máy? Cần dùng trong tình huống chạy trốn khẩn cấp sao? Với tính cách của Marude Itsuki, không phải là không thể nào.
Juuzou cưỡi xe máy xông lên một dốc cao.
“Bùm!”
Một tiếng nổ truyền đến, xe máy của Marude Itsuki hi sinh, theo quán tính cứu trợ của Juuzou, hắn ta hùng hổ xông vào trong cứ điểm Aogiri Tree, sau khi bắn phá một lát, hỏa lực bên trong cứ điểm đều bị dọn sạch.
Hài cốt của xe gắn máy tung tóe, Tô Hiểu thấy rõ nước mắt của Marude Itsuki không ngừng chảy xuống.
- Xe máy bản số lượng có hạn của ta.
Marude Itsuki khụt khịt, lau nước mắt trên mặt.
Tuy Suzuya Juuzou phá xe máy của lão ta, nhưng cũng mở ra phòng ngự tầng ngoài của Aogiri Tree.
- Tập kích!
Sau khi gào thét khàn cả giọng, toàn thân Marude Itsuki hết sức, ngã quỵ trên đất.
Đám lớn nhân viên chiến đấu của CCG xông về phía cứ điểm của Aogiri Tree.
- Marude, ta đến vị trí chỉ định trước tiên nhé.
Tô Hiểu đi qua bên cạnh Marude Itsuki.
Marude Itsuki đã quỳ xuống đất ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tô Hiểu.
- Sau đó xin nhờ ngươi rồi, đừng để Ghoul thừa cơ hội chạy loạn, ta đã sắp xếp bộ đội phá mìn mà ngươi nói trước đó rồi, hiện giờ phần lớn bộ đội đang ẩn nấp, tìm kiếm nơi có khả năng xuất hiện chất nổ.
Trước khi xuất phát, Tô Hiểu từng nhắc nhở Marude Itsuki, có khả năng bên trong Aogiri Tree chôn lượng lớn thuốc nổ, sau khi dụ người của CCG vào cứ điểm, Ghoul thuộc Agiri Tree sẽ rút lui từ cửa sau, rồi làm nổ thuốc nổ.
Sau khi nghe “suy đoán” này của Tô Hiểu, Marude Itsuki không lo lắng nhiều lắm, liền xin tổng bộ điều bộ đội phá mìn tới.
Marude Itsuki là quan chỉ huy chiến địa, đều coi trọng bất luận khả năng xuất hiện nguy hiểm, huống chi kế hoạch này rất khả thi.
Ở trong nguyên tác đúng là Aogiri Tree có chôn bom, Tô Hiểu có thể biết chuyện này, Khế Ước Giả ở trận doanh Ghoul cũng có thể đoán được chuyện chôn bom đã bị lộ.
Trừ khử uy hiếp bom, hai bên sẽ liều mạng, đến lúc đó thắng bại phải xem bản lĩnh của mỗi bên.
Tô Hiểu chậm rãi đi vào cứ điểm của Aogiri Tree, hắn không đi theo đám nhân viên, mà tới cửa sau của cứ điểm Aogiri Tree trước.
Hắn muốn ở đây chặn đường lùi của Ghoul thuộc Agiri Tree.
Gió đêm thổi qua, mơ hồ có mùi máu tanh thổi tới, tiếng súng ở bên trong cứ điểm, tiếng kêu thảm thiết lan ra, nhưng cửa sau lại vô cùng yên tĩnh.
Tô Hiểu nhảy lên xà ngang xi măng cao ba mét, ngồi yên trên đó đợi.
Với tố chất thân thể hiện giờ của hắn, cao ba mét chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nói chuyện nhỏ thì hơi kiêu ngạo, vậy thì trung bình đi.
Tạm thời cửa sau sẽ không có quá nhiều Ghoul, nên xung quanh rất yên tĩnh.
Mơ hồ có tiếng bước chân truyền đến, có Ghoul đến rồi.
- Ôi chao, hình như mình khó mà diệt được kẻ địch.
Một tên Ghoul mặc áo hồng nhạt, trên đầu là kính gọng vàng, đi từ trong bóng tối ra.
Người đến mặc trang phục bất nam bất nữ, bước đi tao nhã, có dáng vẻ của nhân yêu.
- Không ngờ còn có thu hoạch ngoài ý muốn.
Tô Hiểu nhảy từ trên xà ngang xuống, khẽ cử động vai, cầm Trảm Long Thiểm trong tay đi về phía người tới.
- Nếu như ta nhớ không lầm, hắn tên là Nico, Ghoul cấp SS, thành viên của Clowns.
Nghe thấy lời Tô Hiểu nói, sắc mặt nhân yêu Nico thay đổi, vẻ mặt không còn ung dung như trước.
- Vậy mà ngươi lại biết Clowns, ban đầu ta không muốn giao chiến với ngươi, hiện giờ chỉ có thể giết chết ngươi rồi.
Mắt đỏ của Nico xuất hiện, ở phía cuối cột sống xuất hiện một cái Kagune, là Rinkaku.
Dựa theo tình báo trong nguyên tác, thực lực của Nico không yếu, tuy được CCG định là Ghoul cấp SS, nhưng thực lực tuyệt đối không đơn giản chỉ là Ghoul cấp SS.
Sức khôi phục của tên này rất biến thái, từng bị Yamori dùng tay đâm thủng bụng, nhưng khôi phục rất nhanh.
Nico ném giày cao gót trên chân, bước nhanh về phía Tô Hiểu.
Tô Hiểu để Trảm Long Thiểm nằm ngang trước mặt, hai mắt nhìn chằm chằm Nico.
Sau khi chạy vài bước đến trước mặt Tô Hiểu, Nico bay lên đá về phía đầu Tô Hiểu, Tô Hiểu nghiêng đầu tránh thoát đòn này, xoay người đá vào bụng Nico.
Tô Hiểu không dùng đao, hắn muốn dùng đao phòng ngự Kagune của Nico.
Ngoại trừ một số ít Ghoul, đa số Ghoul có năng lực cận chiến rất cặn bã.
Chiến đấu với Ghoul, phải phòng bị Kagune của Ghoul thật kỹ, vì không biết Kagune có năng lực gì.
Sự thực đúng là như vậy, sau khi bị Tô Hiểu đạp lùi hai bước, Kagune của Nico vươn về phía cổ Tô Hiểu.
Hai tay nắm chặt Trảm Long Thiểm, Tô Hiểu hít sâu một hơi, dùng toàn lực chém về phía Kagune của Nico.
“Phập.”
Kagune của Nico theo tiếng mà đứt, hơn nửa đoạn Kagune bay thật xa.
“A…” Nico phát ra tiếng gào đau đớn, biểu cảm khuôn mặt như sắp cao trào.
- Cảm giác này đúng là… Rất thoải mái!
Nico giống như không bị thương, trái lại đánh về phía Tô Hiểu, không quan tâm mình đang bị thương.
Tô Hiểu không quan tâm tiếng kêu thảm thiết kỳ lạ của Nico, cầm Trảm Long Thiểm trong tay chém Nico hai đao.
“Phập, phập.”
Một tay Nico và hơn nửa bả vai bị chém bay, lông mày Tô Hiểu co rụt lại, hắn không cảm nhận được mình chém vào thực thể, giống như chém vào chất lỏng.
Nico lùi về sau hai bước, Kagune bị chém đứt đã khôi phục, Kagune quấn lấy cánh tay cụt và hơn nửa bả vai trong không trung.
Nối cánh tay cụt và vai vào miệng vết thương, ùng ục ùng ục, chất lỏng màu đỏ sậm phun trào, vết thương của Nico khôi phục.
Năng lực khôi phục của Nico đúng là biến thái.
- Đến đây.
Tô Hiểu buông mí mắt xuống, đánh chém bình thường không thể làm Nico bị thương được.
Hồ quang màu lam nhạt xuất hiện ở mặt ngoài Trảm Long Thiểm, Thanh Cương Ảnh mở ra.
Nếu đánh chém bình thường không thể làm gì đối phương, vậy thì đốt năng lượng trong cơ thể đối phương, dùng thương tổn chân thực đánh bại kẻ địch.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận