Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Loạn Thế Thư (Dịch)
  4. Chương 28: Sinh ra để cướp 3

Loạn Thế Thư (Dịch)

  • 91 lượt xem
  • 960 chữ
  • 2025-05-16 20:47:55

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hắn chém thêm một nhát đao, cảm thấy vẫn chưa mệt: "Ngươi ngủ trước đi, tối nay ta muốn chém đủ một ngàn đao."

Lạc Thất trợn mắt: "Điên rồ."

"Điên sao?"

Triệu Trường Hà thấp giọng nói: "Không điên, làm sao bảo vệ được những thứ mình không muốn mất?"

Lạc Thất nhìn Triệu Trường Hà đang đổ mồ hôi trong bóng tối, ánh mắt phức tạp, vừa có chút oán hận khó hiểu, lại vừa có chút thưởng thức không kìm nén được, cuối cùng chỉ biết thở dài, nhắm mắt lại.

Trông như đang ngủ, nhưng thực ra cũng đang luyện nội công.

Hai người, một trong nhà, một ngoài sân, một tĩnh một động, giữa đêm tuyết yên tĩnh, tạo thành một bức tranh đặc biệt.

Không biết qua bao lâu, Triệu Trường Hà cũng không biết mình đã chém bao nhiêu nhát đao, cuối cùng cũng mệt lả, nhưng trong lòng lại rất hài lòng.

Hắn đã tìm được chút cảm giác, có thể kiểm soát lực đạo hơn, tốc độ càng lúc càng nhanh, càng lúc càng vững vàng, càng lúc càng chuẩn xác. Ban đầu, khi dùng sức chém vào khúc gỗ, vết chém loạn xạ rất khó rơi vào đúng vị trí, giờ thì vết chém càng lúc càng tập trung, gần như thành một đường thẳng.

Trong truyền thuyết, "như cánh tay sai khiến", "tâm niệm đến đâu, đao đến đó", quả thực có thể đạt được thông qua luyện tập lâu dài.

Không có gì khác, chỉ là chăm chỉ luyện tập, chân lý muôn đời không đổi.

"Mẹ kiếp, người toàn mồ hôi, lại không có chỗ tắm rửa, khó chịu quá."

Triệu Trường Hà lau mồ hôi, trở về phòng, đang lẩm bẩm thì thấy Lạc Thất hình như đã ngủ, liền im bặt.

Hắn liều mạng luyện tập cũng là để chống lạnh. Mùa đông này áo quần mỏng manh, nếu không vận động thì có thể bị lạnh chết. Chỉ là mỗi lần dừng lại, gió lạnh thổi qua, lại càng thêm lạnh.

Triệu Trường Hà bất đắc dĩ cởi áo ra phơi, lau khô người rồi chui vào trong chăn của mình.

Lạc Thất rụt người lại, nép sát vào trong.

"Không ngủ à?"

"Tiếng đao của ngươi ầm ĩ muốn chết, ai ngủ được?"

Triệu Trường Hà hơi ngượng ngùng: "Vậy sau này ta không luyện đao buổi tối nữa, chỉ luyện công thôi."

"Không cần."

Lạc Thất nói chắc nịch: "Ngươi đã muốn nhanh chóng tăng cường thực lực, sao có thể vì chuyện nhỏ nhặt này mà dừng lại? Dù sao ta cũng không quan tâm, còn người khác nghĩ gì thì kệ họ."

"Không quan tâm thì ngươi ngủ đi, ta mệt chết rồi, ngủ trước đây."

"..."

Trong phòng im lặng.

Triệu Trường Hà thực sự mệt mỏi, liền nhắm mắt ngủ. Mỗi người một giường, một chăn, đâu có đụng chạm gì đến nhau, chứ đâu có chuyện sờ soạng lung tung như Lạc Thất tưởng tượng? Chỉ là trên người ai cũng có mùi mồ hôi là thật, trải nghiệm vô cùng khó xử.

Hắn căn bản không có tâm trí đâu mà tìm hiểu người ta là nam hay nữ, hiện tại đúng là tâm sự chồng chất, ai hơi đâu mà nghĩ vẩn vơ. Như hắn đã nói, tốt nhất đừng là nữ, là nữ lại càng phiền phức, là nam cho đỡ phải dài dòng.

Triệu Trường Hà chìm vào giấc ngủ. Còn Lạc Thất thì đang căng thẳng nắm chặt chăn, nhìn như xoay mặt vào tường, nhưng thực chất hai mắt mở to, cả người cứng đờ, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

"Hắn có dám ôm ta không? Chắc là không dám đâu. Hắn nói hắn cũng thấy ghê tởm mà."

"Nhưng lỡ khi ngủ hắn vô thức ôm ta thì sao?"

"Vô thức thì dù có ôm cũng đâu biết gì?"

"Vậy nếu hắn tỉnh dậy trước ta, chẳng phải là hắn sẽ biết hết sao?"

Trong đầu Lạc Thất rối bời, hoàn toàn mất ngủ.

Nhưng bên cạnh, tiếng ngáy như sấm vang lên, Triệu Trường Hà chẳng mấy chốc đã ngủ say như chết. Lạc Thất bực bội xoay người, giơ chân lên định đạp, nhưng rồi lại do dự, chậm rãi hạ chân xuống.

Hắn nhìn sườn mặt Triệu Trường Hà trong bóng tối, vết sẹo trên mặt vẫn hiện rõ dưới ánh trăng mờ ảo.

Thật ra nói vết sẹo này làm Triệu Trường Hà xấu đi thì có phần oan uổng. Nó không hề xấu, ngược lại còn toát lên vẻ hoang dã, nam tính.

Bản thân Triệu Trường Hà vốn đã tuấn tú, dương cương, người đẹp trai thì kiểu gì cũng đẹp trai, xấu thì đừng học theo.

Triệu Trường Hà ngủ rất ngon, nằm im thin thít. Lạc Thất nhìn một lúc, cũng dần thả lỏng. Không biết từ bao giờ, bản thân hắn, vốn đã mệt mỏi rã rời, cuối cùng cũng không chống đỡ nổi cơn buồn ngủ, thiếp đi lúc nào không hay.

Trong mơ màng, dường như có ai đó, rất dịu dàng, bưng thức ăn đến.

Hắn nghe thấy mình hỏi: "Sao mẹ không ăn?"

Người trong mơ xoa đầu hắn: "Mẹ ăn trưa rồi, không đói."

Khuôn mặt người đó mờ ảo, chỉ còn tồn tại trong ký ức vài tuổi thơ, đã sớm quên mất hình dáng.

Cả hai đều chất chứa tâm sự, giấc ngủ chẳng được yên ổn. Sáng hôm sau, người làm đến đưa bánh ngô, vừa gõ cửa một tiếng, cả hai đã đồng thời bật dậy như lò xo. Sau đó, cả hai đều bình tĩnh lại, quay sang nhìn nhau. Triệu Trường Hà cười nói: "Chào buổi sáng."

Lạc Thất không để ý đến hắn, cúi xuống nhìn cơ thể mình, chăn vẫn được quấn chặt. Hắn khẽ thở phào, không đáp lời.

Triệu Trường Hà cũng mặc kệ, tự mình nhảy xuống giường mở cửa, lấy bánh ngô rồi đi vào, liếc nhìn Lạc Thất đang ngồi trên giường, vén mái tóc hơi rối.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top