Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Lão Nạp Phải Hoàn Tục (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 93: Khiêng Đi...

Lão Nạp Phải Hoàn Tục (Dịch) (Đã Full)

  • 349 lượt xem
  • 1622 chữ
  • 2021-10-23 16:57:56

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Phương Chính lại không phải đồ ngốc, bình thường còn có thể mắc lừa, nhưng gần đây vấn đề sức khỏe tiềm ẩn đang là chủ đề thảo luận nóng hổi, hắn đương nhiên biết Lý Phượng Tiên đang thuận miệng nói bừa, chẳng qua chỉ là giả ngu mà thôi. Ngược lại hắn muốn xem xem, rốt cục nữ nhân này có âm mưu gì.

 

Phương Chính hỏi:

 

- Ách, vậy xin hỏi thí chủ, vấn đề sức khỏe tiềm ẩn của tôi tập trung ở phương diện nào a? Nên giải quyết thế nào đây?

 

- Cậu chủ yếu là hư hỏa tràn đầy, cần dập lửa đi.

 

Lý Phượng Tiên chững chạc đàng hoàng nói, chỉ có điều, trong mắt đã muốn nổi lửa rồi.

 

Phương Chính ngạc nhiên, hư hỏa tràn đầy? Có nghĩa là chuyện gì?

 

Lý Phượng Tiên lập tức học theo dáng vẻ đại tiên đoán mệnh, một bộ dạng như thế ngoại cao nhân, nói:

 

- Tiểu hòa thượng, tôi hỏi cậu, có phải cứ mỗi buổi sáng cậu lại nhất trụ kình thiên hay không?

 

Phương Chính đỏ ửng mặt mo, khẽ gật đầu.

 

- Hắc! Tiểu hòa thượng này lại còn biết đỏ mặt! Ha ha... Làn da trắng như vậy, vừa đỏ lên nhìn giống như quả táo, quả nhiên là một tiểu xử nam.

 

Lý Phượng Tiên cười nở hoa trong lòng, càng nhìn Phương Chính càng cảm thấy chơi rất vui, đáng yêu, tiếp tục dụ dỗ nói:

 

- Vậy là đúng rồi, hư hỏa tràn đầy, lại lâu ngày không được phát tiết, tự nhiên sẽ nhất trụ kình thiên. Tiểu hòa thượng, cậu có muốn trị liệu hay không?

 

Phương Chính lại không phải người ngu, vừa nghe xong câu này, lập tức minh bạch! Vốn tưởng rằng gặp được một nữ thí chủ, hóa ra là gặp được họ hàng Độc Lang, nữ sắc lang!

 

Phương Chính thầm nghĩ:

 

- Quả nhiên, nữ nhân dáng dấp xinh đẹp đều không đáng tin cậy, ngày sau vẫn là nên tìm muội tử nhà bên để kết hôn, an tâm a…

 

Ngoài miệng lại nói:

 

- A Di Đà Phật, nữ thí chủ, nếu như cô muốn dâng hương cầu nguyện, mời vào bên trong. Nếu là không có việc gì, bần tăng xin không phụng bồi.

 

Nói xong, Phương Chính xoay người rời đi, đúng là hắn muốn hoàn tục, nhưng mục đích hắn hoàn tục cũng không phải là vì muốn tìm nữ nhân làm loạn ba ba ba ba.

 

Hắn muốn hoàn tục, chỉ vẻn vẹn là muốn thay đổi một cách sống mới mà thôi!

 

Phương Chính vừa đi, Lý Phượng Tiên thầm nghĩ hỏng bét, bản thân quá gấp, dọa tiểu hòa thượng này chạy mất.

 

Có điều, Lý Phượng Tiên linh cơ khẽ động, kêu lên:

 

- Ai nha, đường huyết thấp, ai nha, đau đầu quá, ai u...

 

Phương Chính vừa quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy khoảnh khắc Lý Phượng Tiên té xỉu, nằm bất động ở chỗ kia.

 

Phương Chính thấy vậy, thở dài, thầm nghĩ:

 

- Cũng không biết nữ thí chủ này là con gái nhà ai đi ra làm loạn, đây là phá phách miếu ta? Con gái nhà ai giả vờ ngất mà còn vụng trộm gãi ngứa một chút... Động tác nhỏ kia, thật sự cho là bần tăng không nhìn thấy a?

 

Nhưng Phương Chính cũng không muốn tiếp tục dây dưa với Lý Phượng Tiên, một là không muốn, hai là sợ nghiệp lực, ba là sợ bị đánh giá không tốt, ảnh hưởng ích lợi sau này, bốn là sợ công cuộc hoàn tục của bản thân xa xa khó vời. Thế là Phương Chính nhấc chân bước đi.

 

Lý Phượng Tiên len lén nhìn Phương Chính, thầm nghĩ:

 

“Hòa thượng đần này, tôi đã làm như vậy, còn không biết thừa cơ ôm một chút, hôn một chút, cho dù chỉ sờ một chút cũng được a... Camera mini đã điều chỉnh xong, kết quả lại phí công. Mà khoan, chờ một chút, không chừng tiểu hòa thượng này đang thử thăm dò tôi đây. Tôi cũng không tin, bằng mỹ mạo của tôi, còn không dụ dỗ được một tiểu hòa thượng...”

 

Lý Phượng Tiên suy nghĩ miên man, chờ nửa ngày, cũng không thấy Phương Chính đi ra. Áo khoác bằng da chồn chỉ có thể bảo vệ nửa người trên, nửa người dưới nằm trên mặt đất lạnh buốt, thật là có chút lạnh lẽo. Một lúc sau, càng ngày càng lạnh...

 

“Hừ hừ, con lừa trọc chết tiệt này muốn so kiên nhẫn với tôi đúng không? Tôi trực tiếp so với cậu, xem xem rốt cục cậu có đi qua đụng đến tôi hay không!”

 

Lý Phượng Tiên quyết tâm trong lòng, sâu trong ánh mắt có một nét quật cường.

 

Mà giờ khắc này, Phương Chính đang sưởi ấm ở hậu viện a, thỉnh thoảng Độc Lang lại chạy tới báo cáo tình hình.

 

- Ha ha, nữ nhân này thật đúng là bệnh không nhẹ, rõ ràng là không choáng váng, lại nhất định phải giả vờ ngất. Thôi, người ta thích nằm, cứ để người nằm đi. Ngươi đi xem xem, nếu người này chịu không nổi mà bỏ đi, ngươi lại nói cho ta biết.

 

Phương Chính nói xong, Độc Lang quẫy đuôi một cái rồi đi ra, Phương Chính bổ sung một câu:

 

- Nếu bị đông cứng, ngươi cũng báo cho ta biết.

 

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Lý Phượng Tiên lạnh run cầm cập, mắt thấy đã sắp không chịu nổi, đang muốn đứng lên.

 

Kết quả, một loạt tiếng bước chân truyền đến, Lý Phượng Tiên khẽ động trong lòng:

 

“Đến rồi! Ha ha... Quả nhiên, tiểu hòa thượng kia không nhịn bằng ta, hừ hừ, xem lần này cậu có ôm tôi lên hay không! Chỉ cần cậu dám ôm tôi, tôi lập tức thuận thế đi lên, mấy bức ảnh video ra tới, hừ hừ... Nhiệm vụ hoàn thành, lấy tiền rời đi! Hòa thượng thối, chúng ta cùng chơi nào! A, phương hướng của tiếng bước chân có chút không đúng, số lượng còn hơi bị nhiều a...”

 

- Phương Chính, tình huống gì? Ai té xỉu?

 

Ngoài cửa lớn, thanh âm của Tống Nhị Cẩu truyền đến, sau đó, hai người Tống Nhị Cẩu và Dương Hoa chạy vào.

 

Lý Phượng Tiên nghe xong, lập tức gấp gáp, trong lòng mắng to:

 

- Hòa thượng chết tiệt này, lâu như vậy không đến, hóa ra là đi gọi điện thoại kêu người lên núi! Không được, không thể chần chờ, mau tỉnh dậy! Ai u... Chân tê...

 

Lý Phượng Tiên vừa khẽ động một chút, hai chân tê dại, toàn thân không có chút sức lực nào, cứ thế, không ngồi dậy nổi, trợn mắt nhìn, chỉ thấy Phương Chính toàn thân áo trắng chậm rãi đi tới, chắp tay trước ngực nói với Tống Nhị Cẩu và Dương Hoa:

 

- A Di Đà Phật, hai vị thí chủ, không biết vì nguyên nhân gì, vị nữ thí chủ này lại té xỉu. Còn xin hai vị hỗ trợ khiêng nữ thí chủ này xuống núi để chữa trị.

 

- Ai u, Phương Chính, cậu cũng đừng làm một bộ này, làm tôi nổi hết da gà.

 

Dương Hoa cười khổ nói.

 

Tống Nhị Cẩu không chịu được nói:

 

- Nói gì thế? Nói gì thế? Hiện tại Phương Chính người ta là trụ trì trụ trì, đương nhiên phải nói chuyện không giống bình thường. Tôi cảm thấy dạng này rất tốt... Lại nói, Phương Chính còn thắng cả một đoàn văn nhân kia, nói chuyện nho nhã mới là bình thường a.

 

Phương Chính đã giúp hắn thay hình đổi dạng, một lần nữa làm người, hiện tại Tống Nhị Cẩu sống vô cùng thoải mái, cảm giác dễ chịu hơn nhiều so với cuộc sống nửa đời trước của hắn, loại cảm giác được mọi người tán thưởng, giống như làm anh hùng vậy. Hắn tự nhiên là vô cùng cảm kích Phương Chính, nếu có cơ hội, luôn nói giúp cho Phương Chính.

 

Phương Chính nghe vậy, khẽ mỉm cười nói:

 

- Đừng khách khí, nhưng mà, vẫn là nên cứu người trước đi. Các anh xem, người ta còn không đứng dậy nổi.

 

Dương Hoa nhìn xem, đúng là như thế, tranh thủ thời gian bàn bạc với Tống Nhị Cẩu, hai người trải rộng ra tấm ga giường đã chuẩn bị sẵn, cuối cùng, trong tiếng kêu ầm ĩ của Lý Phượng Tiên, xuống núi:

 

- Tôi không sao, thả tôi xuống!

 

Phương Chính nhìn bóng lưng mấy người, chắp tay trước ngực, mỉm cười với Lý Phượng Tiên, tuyên một câu Phật hiệu:

 

- A Di Đà Phật!

 

Lý Phượng Tiên thì cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Phương Chính, cô biết, khẳng định là hòa thượng này đã nhận ra điều gì đó, cố ý đuổi cô xuống núi! Giận đến nghiến răng nghiến lợi, cũng không có biện pháp, hiện tại vẫn không phải thời điểm vạch mặt với Phương Chính. Nhưng ván đầu tiên này, cô thất bại rồi, chỉ có thể suy nghĩ biện pháp khác. Còn hiện tại, thôi cứ an tĩnh nằm đấy đi, cô thật đúng là lạnh muốn chết rồi, đầu ngón chân đều đã lạnh cóng đến chết lặng, mất cảm giác, vẫn là xuống núi sưởi ấm trước rồi tính sau.

 

Đuổi được Lý Phượng Tiên, Phương Chính nhíu mày, hắn không cho rằng chuyện này chỉ là trùng hợp. Lý Phượng Tiên này, không giống như là đến lễ Phật, ngược lại, giống như là đến phi lễ với hắn, nhưng mà phi lễ với hắn lại có tác dụng gì? Có vẻ như chỉ có Phương Chính đạt được chỗ tốt a...

 

Càng nghĩ, Phương Chính càng nghĩ không ra đầu đuôi trong đó, dứt khoát không nghĩ nữa, chỉ cần giữ vững Phật tâm, quản cô là ngưu quỷ xà thần gì đó, tôi vẫn không sợ! Thân đứng đắn không sợ bóng ngả nghiêng!

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top