Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Lão Nạp Phải Hoàn Tục (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 48: Trụ Trì Lừa Gạt

Lão Nạp Phải Hoàn Tục (Dịch) (Đã Full)

  • 346 lượt xem
  • 1355 chữ
  • 2021-10-23 16:41:55

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Phương Chính cũng không trông cậy vào hắn tin phật, chỉ muốn sau này hắn có thể sửa đổi một chút tật xấu.

 

Nhưng hỏi kiến thức sách giáo khoa, pháp luật, cái này lại làm khó Phương Chính, có điều cũng may, Tống Nhị Cẩu vẫn chưa xem! Nói thế nào chẳng phải do Phương Chính hắn quyết sao?

 

Thế là Phương Chính thuận theo ý nghĩ nói:

 

-Trên sách nói, giết người thì đền mạng, thiên kinh địa nghĩa.

 

Tống Nhị Cẩu lại muốn khóc.

 

Phương Chính tiếp tục nói:

 

-Nhưng mà, luật pháp cũng nói tình cảm, không phải cố ý giết người có thể xử nhẹ. Nhưng loại người như anh, nặng có thể xử tù.

 

-Ai nha…

 

Tống Nhị Cẩu khóc to.

 

Phương Chính ngậm miệng, chờ hắn khóc.

 

-Phương Chính, cậu nói tiếp đi, thế nào lại ngừng?

 

Tống Nhị Cẩu lại khóc kể lể.

 

Phương Chính nói:

 

-A Di Đà Phật, thí chủ khóc lớn tiếng như vậy, bần tăng không nói được. Để thí chủ khóc, chờ thí chủ khóc đủ rồi, chúng ta lại nói tiếp. Có điều trong thôn báo cảnh sát, cảnh sát có thể sẽ lên núi…

 

-Tôi không khóc! Tôi không khóc!

 

Tống Nhị Cẩu lập tức ngậm miệng.

 

Phương Chính nói:

 

-Rất tốt, vậy tiếp tục. Khả năng thí chủ sẽ không bị phạt, cùng lắm sẽ bị phạt hành chính, mất ít tiền.

 

-A? Tốt như vậy?

 

Trong mắt Tống Nhị Cẩu trừng đến nhỏ nước mắt, không ngờ sẽ thế này.

 

Có điều hắn lập tức ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, hắn quá lười, trong nhà nghèo thừa một cái nồi, tiền bồi thường cũng không đủ! Vì vậy nói:

 

-Tôi không có tiền, nên xử lý thế nào?

 

Phương Chính tiếp tục nói:

 

-Vậy không dễ làm, không có tiền phải ngồi tù!

 

-Không... Không... Cái này không được. Phương Chính, thúc thúc... Tôi van cậu, ngẫm lại cách nào khác cho tôi đi. Suy nghĩ thật kỹ, nghĩ kỹ, tôi mời cậu ăn gà… Ách… Cậu là hòa thượng, không thể ăn gà, nếu không trứng gà?

 

Tống Nhị Cẩu năn nỉ thêm hối lộ.

 

Phương Chính xem như phục gia hỏa này, gia hỏa này thật sự không biết nhiều về hòa thượng, đã thế còn không có học thức, hắn đành phải tiếp tục nói:

 

-Còn có một biện pháp, cái kia chính là lấy lao động công ích thay phạt tiền!

 

-Lao động công ích thay phạt tiền?

 

Tống Nhị Cẩu tò mò hỏi.

 

Phương Chính nói:

 

-Rất đơn giản, để người trong thôn ra mặt đảm bảo cho thí chủ, cam đoan thí chủ có thể trả tiền. Trong khoảng thời gian này, thí chủ làm công cho thôn, thôn trả tiền cho thí chủ, chuộc tội. Thí chủ làm tốt, chuộc càng nhiều tộ. Ngược lại nếu thí chủ lươn lẹo, lười biếng, để người trong thôn không vui, thí chủ chỉ có thể vào tù ngồi chơi xơi nước.

 

-A… A? Làm việc cho thôn? Cái này…

 

Tống Nhị Cẩu có chút chần chờ, hắn thật lười!

 

Mặt Phương Chính trầm xuống:

 

-Làm việc hoặc ngồi trong tù, thí chủ tự mình lựa chọn đi. Nếu như lựa chọn làm việc, bần tăng có thể giúp thí chủ nói chuyện với trưởng thôn, để bọn hắn ra mặt. Nếu không, chỉ bằng đức hạnh của thí chủ, đoán chừng bọn hắn chỉ mong thí chủ vào tù sớm thôi.

 

-Tôi… Trước đây tôi không làm chuyện gì tốt đẹp…

 

Tống Nhị Cẩu chột dạ.

 

Phương Chính cười ha ha nói:

 

-Năm nào thí chủ chẳng thịt mấy con gà trong thôn?

 

Tống Nhị Cẩu lúng túng…

 

Phương Chính đột nhiên trang nghiêm, quát hỏi:

 

-Thí chủ rốt cuộc có làm hay không? Không làm, đợi đến ngồi tù đi. Nếu làm thì hiện tại xuống núi.

 

-Làm... Không làm... Ấy ấy... Vậy đại sư phải cam đoan, tôi không sao mới được. Nếu xuống núi còn ngồi tù, tôi… Không!

 

Tống Nhị Cẩu kêu lên.

 

Phương Chính nói:

 

-A Di Đà Phật, người xuất gia không lừa dối. Thí chủ cứ việc xuống núi, nếu thí chủ ngồi tù, bần tăng theo thí chủ ngồi tù. Thế nào?

 

-Chuyện này là thật?

 

Tống Nhị Cẩu thấy cam đoan như vậy, ngược lại tin.

 

Bởi Nhất Chỉ đại sư có tiếng nói lời giữ lời, Phương Chính từ nhỏ đến lớn, mặc dù tinh nghịch, nhưng xưa nay đều nói được thì làm được. Mặc dù trong lòng vẫn hơi sợ, nhưng bây giờ đã không cách nào khác, chỗ khác đều là vách núi.

 

Nếu trong thôn báo cảnh sát, hiện tại cảnh sát khẳng định cô lập núi lại, hắn không còn cách nào khác.

 

Phương Chính nói:

 

-Thật!

 

-Tốt, tôi tin đại sư một lần!

 

Tống Nhị Cẩu cắn răng một cái, nói.

 

Phương Chính lập tức viết một lá thư, giao cho Tống Nhị Cẩu nói:

 

-Thí chủ không thể nhìn phong thư này, cầm xuống núi đưa cho trưởng thôn và bí thư, để bọn hắn xem, tự nhiên sẽ giúp thí chủ.

 

Tống Nhị Cẩu hồ nghi tiếp nhận thư, gật gật đầu, xuống núi.

 

Phương Chính thấy Tống Nhị Cẩu đi, tranh thủ thời gian lấy điện thoại di động ra, bấm trưởng thôn Vương Hữu Quý và bí thư Đàm Cử Quốc điện thoại, nói ý nghĩ của hắn.

 

Vương Hữu Quý cười mắng:

 

-Tiểu tử thúi này, mưu ma chước quỷ thật nhiều! Đi, tôi đã muốn thu thập tên Tống Nhị Cẩu lâu lắm rồi, nếu lần này thừa cơ dạy hắn bài học, cho cậu một đại công! Yên tâm, tôi biết phải làm sao.

 

Trong thôn có đại sự xảy ra, Vương Hữu Quý và Đàm Cử Quốc tự nhiên đều ở đây, Vương Hữu Quý và Đàm Cử Quốc nói chuyện, hai người đều cười, thậm chí còn lôi kéo cảnh sát phối hợp.

 

Mà sau khi Tống Nhị Cẩu rời chùa miếu, đâu chịu nghe lời Phương Chính?

 

Tìm chỗ không người, lấy ra lá thư nhìn nhìn, hắn thật sự sợ Phương Chính nói một đàng làm một nẻo, đem hắn bán đi!

 

Kết quả nội dung giống Phương Chính nói như đúc.

 

Quả nhiên bảo vệ hắn, nghĩ đến lời thề son sắt của Phương Chính, nếu Tống Nhị Cẩu vào tù, hắn cũng vào tù theo, Tống Nhị Cẩu lại cảm động kém chút khóc ròng, thầm nói:

 

-Phương Chính, cậu thật tốt! Trước kia tôi có lỗi với cậu, không ít lần nói xấu cậu. Ngày sau tôi nhất định đối với cậu tốt!

 

Tống Nhị Cẩu nói xong, cẩn thận cất kỹ thư, sải bước xuống núi.

 

“Hệ thống, ta đây không tính phạm giới chứ?”

 

Phương Chính thật đúng hơi lo lắng, dù sao hắn nói láo không ít.

 

“Đinh! A Di Đà Phật, Phật gia không chủ trương nói láo, lừa gạt là điều cấm kỵ, nhưng lần này căn bản đều là dẫn đạo để người hướng thiện. Hành động của ngươi chính là dẫn người hướng thiện, trên bản chất là tốt, lời nói dối có thiện ý, không tính phạm giới. Nếu không, ngươi sớm gặp phải sét đánh rồi.”

 

Hệ thống nói.

 

Phương Chính lập tức nhẹ nhàng thở ra, đồng thời hắn cũng rõ ràng một chút, hệ thống Phật Tổ này không máy móc lắm, cái này để hắn an tâm.

 

Tống Nhị Cẩu đi, Phương Chính thu dọn Phật đường một chút, lúc này mới trở lại hậu viện, nhìn nước trong phật vạc, tắm rửa, nấu cơm, uống nước tiêu hao hơn phân nửa. Phương Chính lập tức chọn thùng nước xuống núi múc nước, về phần Độc Lang cũng không biết chạy đi đâu, Phương Chính cũng lười quản.

 

Tới tới lui lui chạy mấy chuyến, Phương Chính rốt cục đổ đầy nước.

 

Lần này ngẩng đầu một cái, vừa vặn nhìn thấy mặt trăng đã lên đỉnh.

 

-Quên mất, đầu óc để đâu rồi, quên ăn cơm tối rồi!

 

Phương Chính sờ sờ cái bụng, quả nhiên đói rồi.

 

Sau khi đi nhanh vào bếp, cọ nồi, đổ nước, nhóm lửa!

 

Tinh gạo này vô cùng sạch sẽ, không cần vo gạo, mười phần thuận tiện.

 

Sau khi làm xong tất cả, Phương Chính lấy điện thoại di động ra, ngồi ở trong sân, khoan thai tự đắc lên mạng.

 

Phương Vân Tĩnh còn chưa online, ngược lại Triệu Đại Đồng lại nhắn tin cho hắn:

 

-Đại sư, gần nhất tôi luôn cảm thấy thân thể hơi hư thoát, hoang mang lo sợ, buổi sáng không thức dậy nổi, có phải xảy ra vấn đề rồi hay không?

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top