Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Ký Sự Về Thời Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 42: Giống cái nhỏ, cô muốn đi thật à 2

Ký Sự Về Thời Viễn Cổ Đi Bắt Hải Sản Làm Giàu (Dịch) (Đã Full)

  • 189 lượt xem
  • 952 chữ
  • 2023-09-28 13:33:10

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hợp Khương cũng học theo cô, cô ấy cẩn thận bóc từng hạt dẻ một cho vào miệng, ánh mắt của hai người bọn họ đều dán vào hạt dẻ nên không còn để ý gì đến những người xung quanh.

Dương Sí chẳng quan tâm gì đến những người khác trong đoàn, cứ thế bám theo Hợp Thụ đến ngồi đối diện với hai người bọn họ, thấy bọn họ không có phản ứng gì, anh ta liền dùng khuỷu tay của mình chọc vào người Hợp Thụ, đúng lúc anh ta đang chuẩn bị bỏ miếng thịt khô vào miệng.

“Hả??”

Dương Sí hất cằm ra hiệu cho anh ta nhìn vào hai người đối diện, Hợp Thụ lúc này mới phát hiện là em gái của mình đang ăn một loại quả mà từ trước đến nay anh ta chưa từng nhìn thấy nó.

Mặc dù thịt khô có thể khiến cho mình được no bụng, nhưng ngày nào cũng ăn nó, sớm muộn gì cũng cảm thấy chán. Xem ra Dương Sí cũng như vậy, có lẽ anh ta cũng muốn xin một ít, nhưng lại thấy xấu hổ, vì vậy mới kêu mình đi xin thay anh ta?

Nhưng giống cái ngồi bên cạnh em gái mình đó, chẳng phải là giống cái của anh ta sao? Sao anh ta lại không tự mình đến xin?

Chẳng lẽ hai người bọn họ đang cãi nhau à?

Chả trách, suốt cả quãng đường anh ta đều xông lên phía trước, ngay cả nhìn anh ta cũng không thèm nhìn giống cái ấy lấy một lần.

Bất giác Hợp Thụ đoán được lý do, anh ta liền cười thầm trong bụng, rồi lập tức đứng dậy đến trước mặt em gái nhà anh ta.

“Khương Khương à, anh có chút chuyện muốn nói với em, em qua bên này với anh một lát.”

Trong miệng Hợp Khương đang đầy thức ăn, cô ấy chưa kịp phản kháng đã bị anh trai cô kéo sang một bên. Lúc này chỉ còn lại Dương Sí và Hàn Lộ, hai người bọn họ mặt đối mặt nhìn nhau một cách ngại ngùng.

Sau một lúc im lặng, Hàn Lộ đưa tay vào trong chiếc giỏ cỏ lấy ra một nắm hạt dẻ đưa cho Dương Sí.

“Anh muốn ăn thử nó không?”

“Đây là cái gì?”

Cuối cùng Dương Sí cũng hỏi ra vấn đề mà anh ta đã cất giấu trong lòng mấy hôm nay.

Anh có thể thấy nó là một món ăn, nhưng kiếp trước anh ta cũng chưa từng nhìn thấy qua nó, cũng chưa từng nghe qua có loại quả như thế này. Một loại món ăn mới đối với người sống trên phiến lục địa này quan trọng đến mức nào, anh ta là người hiểu rõ nhất về điều đó. Nếu như người cầm loại quả đó không phải là giống cái này, thì có lẽ anh ta sớm đã kéo người đó ra ngoài để hỏi cho rõ ràng rồi.

“Đây là hạt dẻ, thực ra xung quanh bộ tộc của anh có rất nhiều cây dẻ như vậy. Chúng có một lớp vỏ gai bên ngoài hạt này, khi đập bỏ đi lớp vỏ đó, thì anh sẽ thấy hạt này nằm bên trong. Trước khi tôi rời đi, tôi đã dẫn Hợp Khương đến đó để cô ấy biết đường đi nhặt quả này, đợi sau khi các anh quay trở về thì anh có thể kêu cô ấy dẫn anh đi cho biết.”

“Thực sự là cô không có ý định quay về cùng chúng tôi sao?”

Dương Sí hoàn toàn theo bản năng đặt ra câu hỏi này, hỏi xong, trong lòng anh ta cảm thấy hối hận, nhưng lại mong chờ một câu trả lời.

Hàn Lộ sửng sốt một lúc, sau đó định thần lại, dường như cô ấy không ngờ đến Dương Sí lại hỏi cô câu hỏi này. Cô không đáp lại anh, mà đột nhiên nở một nụ cười.

“Đương nhiên là thật rồi, chẳng phải anh muốn đuổi tôi đi từ lâu rồi sao?”

“Tôi không có!”

Dương Sí nhanh chóng trả lời, nhưng trong lòng anh ta bỗng thấy trống rỗng, rất nhanh sau đó lại thấy ngượng ngùng, liền bổ sung một câu.

“Chỉ cần cô không làm ra những chuyện gây nguy hiểm cho bộ tộc của tôi, thì cô có thể tiếp tục ở lại trong bộ tộc.”

Hàn Lộ: “…”

Anh ta nói giống như cô đã từng gây nguy hiểm cho bọn họ vậy!

“Vẫn không được, tôi thích sống trong bộ tộc của tôi hơn.”

Dương Sí bóp chặt hạt dẻ trong tay, cũng không có thời gian để suy nghĩ về chúng, trong đầu anh ta lúc này chỉ nghĩ giống cái này thực sự muốn rời khỏi đây.

“Vậy cô… vậy cô, cô rốt cuộc là người của bộ tộc nào? Bộ tộc của cô nằm ở đâu?”

“Tôi à, tôi, thuộc tộc Hán.”

Hàn Lộ tràn đầy hoài niệm ngước mắt nhìn lên bầu trời, có lẽ chỉ có bầu trời nơi đây là giống với thời hiện đại nơi cô sinh sống.

“Về phần đất đai của bộ tộc tôi… thì dù sao cũng là nằm ở trên biển cả, người ngoài không tiện đến đó. Phiền anh đưa tôi đến bên bờ biển là được rồi.”

“Tộc Hán, biển cả?”

Dương Sí tỏ vẻ ngạc nhiên.

Tại sao từ trước đến nay anh ta chưa từng nghe đến tên bộ tộc này, đất đai của bộ tộc còn là nằm ở trong biển cả. Hơn nữa, kiếp trước Minh Sâm đó đối xử không tốt với cô ta, tại sao cô ta không quay về bộ tộc của mình chứ?

Bộ tộc Minh Xà ỷ vào khả năng bơi lội của mình nên mảnh đất sinh sống của bộ tộc chính là gần bờ biển. Chẳng phải nó rất gần với bộ tộc của cô ấy sao?

Dương Sí có nghĩ thế nào cũng nghĩ không thông.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top