Ngay khi Tô Lê mở mắt ra, bên tai truyền tới tiếng gió mạnh. Cô theo bản năng né sang một bên nhưng lại vô tình vấp phải cái kệ xếp thú nhồi bông, kết quả không nhìn cũng biết, cô đã hoàn toàn bị thú nhồi bông phủ hết lên cả lên người.
Anh chàng nhân viên cửa hàng nghe thấy tiếng động lớn liền vội vàng chạy đến xem, sau đó liền kéo Tô Lê từ trong đống thú nhồi bông ra ngoài.
"Tiểu thư, em có làm sao không?"
"Tiểu thư, có phải em bị ngã không?"
Tô Lê nhìn vẻ mặt quan tâm của anh chàng nhân viên cửa hàng, lắc đầu, nói "Xin lỗi, tôi không cẩn thận làm đổ kệ hàng này rồi."
Anh chàng nhân viên cửa hàng nhẹ nhàng thở ra, sau đó cầm một con gấu trúc nhồi bông tinh xảo đưa cho Tô Lê, "Tiểu thư, em không sao là tốt rồi. Cái này cho em coi như để nhận lỗi đi."
Kết quả Tô Lê cầm lấy con gấu trúc nhồi bông tròn vo, lễ phép cảm ơn nhân viên cửa hàng rồi rời đi.
Thế giới này vẫn là thế giới hiện đại mà cô quen thuộc nhưng chỉ có một người là không thuộc về thời đại này thôi.
Nữ chủ Nguyễn Khanh Khanh vốn là một vị phi tần cổ đại trong cung thời xưa, từ nhỏ đã tài năng, một đường tranh đấu, cuối cùng trở thành Hiền phi đứng đầu trong bốn đại phi tần, được mệnh danh là nữ vương trong cung đấu. Nhưng cô ta không phải là người sinh để thắng, sau nửa năm cô ta bước lên vị trí phi tần liền bị buộc tội danh hạ độc mưu hại Thái Tử, cuối cùng bị đánh và nhốt vào lãnh cung. Đương nhiên, cô ta không hề hạ độc mưu hại Thái Tử, việc này chẳng qua là âm mưu của Hoàng Hậu thôi.
Khi Nguyễn Khanh Khanh tỉnh lại lần nữa cô ta đã trở thành đại tiểu thư Nguyễn gia, là một trong tứ đại gia tộc ở Hoa Kinh. Đại tiểu thư Nguyễn gia ban đầu vốn dĩ là một kẻ ngốc, Nguyễn Khanh Khanh khi xuyên qua lại liền thuận tiện tiếp thu ký ức của thân thể nguyên chủ, sau đó liền thuận lý thành chương mà khỏi hẳn. Từ đó về sau, Đại tiểu thư Nguyễn gia ở Hoa Kinh dần dần nổi danh, cầm - kỳ - thư - họa không gì không giỏi, còn có thể cùng với những lão gia tử đức cao vọng trọng bình phẩm về hương vị trà đạo, thậm chí đã hấp dẫn được sự chú ý của gia chủ mới nhậm chức của Mục gia - Mục Thừa Ngôn, cuối cùng kết thành lương duyện.
Thoạt nhìn, không có gì không ổn khi đọc câu chuyện này. Thế nhưng, việc duy nhất không ổn đó là thân thể hiện tại này của Tô Lê vậy mà lại giống y như đúc với Hoàng Hậu ở kiếp trước của Nguyễn Khanh Khanh.
Nguyễn Khanh Khanh một đường cung đấu, không biết đấu đã giết chết biết bao nhiêu phi tần mỹ nhân, đương nhiên, cô ta không phải là một người rộng lượng. Khi cô ta nhìn thấy Diệp Tầm cùng với Hoàng Hậu lớn lên vô cùng giống nhau, liền sinh ra ác tâm. Đặc biệt là khi thấy Diệp Tầm cùng Mục Thừa Ngôn quan hệ thân mật, việc này đã làm nội tâm của cô ta trở nên ghen ghét cực điểm, đem hết những thủ đoạn ở kiếp trước dùng lên trên người Diệp Tầm.
Diệp Tầm cũng chỉ là một tiểu cô nương bình thường, chưa từng trải qua nhiều điều ác ý trong cuộc sống, tất nhiên không thể nào chống đỡ được việc bị Nguyễn Khanh Khanh liên tiếp hãm hại. Cuối cùng, trong một lần hoạt động dã ngoại sinh tồn, Diệp Tầm đã bị Nguyễn Khanh Khanh cố ý bỏ lại ở rừng sâu một đêm, vì việc đó đã khiến cho Diệp Tầm bị một con rắn độc cắn bị thương. Chờ khi cô được tìm thấy, đã bị độc phát cho mà chết.
Sau đó, Nguyễn Khanh Khanh mới biết được, Diệp Tầm thật ra là anh em cùng mẹ khác cha của Mục Thừa Ngôn, không phải là tình địch mà cô ta thường nghĩ. Trong lòng cô ta áy náy nhưng lại không muốn mất đi nam chủ, liền đem bí mật này vĩnh viễn chôn trong đáy lòng.
[ Nói như vậy, người vừa mới dùng vật gì đó ném tới ta là nữ chủ phải không? ] Tô Lê hỏi 2333 đứng bên cạnh.
2333 gật đầu, [ Nữ chủ hiện tại mới vừa xuyên tới thế giới này không lâu, với nhiều vật vẫn còn chưa hiểu biết hết, tuy rằng cô ta kế thừa ký ức của đại tiểu thư Nguyễn gia, thế nhưng trước kia cũng chỉ là một kẻ ngốc. Cho nên hiện tại hành động của cô ta cũng tương đối lỗ mãng. Nếu bây giờ ký chủ yêu cầu mở cameras giám sát lên thì sẽ thấy con thú nhồi bông kia là do nữ chủ quăng tới cô đấy. ]
[ Dù sau khi thấy được video giám sát, biết được cô ta quăng phải ta thì cũng không thể cùng cô ta nói lý được đúng nhỉ. Mà sau khi nữ chủ xuyên tới, điều đó có nghĩa là cô ta sắp tuyên bố rằng mình đã lành bệnh rồi phải không? ]
[ Đúng vậy, nữ chủ đã vẽ một bức hoa điểu đồ, khiến cả Nguyễn gia bị sốc nặng. Nếu cô ta mà là ký chủ, thì nhất định sẽ không hoàn thành được nhiệm vụ đâu, vì OOC quá nghiêm trọng mà. ]2333 nghiêm túc bình luận.
Tô Lê cong cong khóe miệng, ôn nhu mà chọc chọc đầu trí não nhà mình, [ Đi, về nhà thôi. ]
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận