Tô Lê cùng Xuyên Thượng Hành đã hẹn gặp mặt vào thứ bảy này, cô mở tủ quần áo ra nhìn nửa ngày không biết mặc gì, không thể không thở dài.
Trong ký túc xá hiện tại chỉ có cô cùng Thanh Thanh ở, Thanh Thanh thấy cô đang phát ngốc, liền đi qua hỏi, "Hủ Hủ, làm sao vậy?"
Tô Lê lấy ra một chiếc váy hoa màu xanh bạc hà và một chiếc váy voan trắng, hỏi: "Tớ mặc cái nào đẹp?"
Ánh mắt Thanh Thanh rơi xuống trên váy, lại nghi hoặc mà nhìn xem cô, nháy mắt đôi mắt liền sáng ngời.
"Cậu cậu cậu, Hủ Hủ, cậu có phải đang yêu rồi đúng không?"
Tô Lê gật đầu, "Tớ sắp có một cuộc hẹn, vậy tớ mặc cái nào thì đẹp?"
Thanh Thanh phủng mặt, "Trời ạ, là ai a?
Cậu thế nào chưa nói qua a! Hủ Hủ của chúng ta sắp phải gả ra ngoài rồi sao? Trong trường học sẽ có bao nhiêu nam sinh thất tình đây!"
Tô Lê bất đắc dĩ duỗi các ngón tay ra và chọc vào đầu cô nàng như chọc 2333 "Đừng kích động, trước tiên giúp tớ nhìn xem cái nào hợp đi, cỡ 10 giờ, hiện tại là 9 giờ rồi......"
Thanh Thanh bị chọc mà đầu choáng váng, "Hóa ra thời điểm nữ thần hẹn hò cũng sẽ khẩn trương a...... Độ quan trọng của người đó trong lòng không hề nhỏ đâu ~"
Tô Lê nhìn vẻ mặt ngây ngất trên khuôn mặt dịu dàng của Thanh Thanh lộ ra loại biểu tình ngu ngốc này, càng thêm bất đắc dĩ,
"Thanh Thanh đại tiểu thư? Tỉnh tỉnh đi."
"Tỉnh tỉnh!" Thanh Thanh đẩy cô ra, sau đó nhìn tủ quần áo của cô, rồi lấy ra một chiếc váy hở lưng màu cam"Mặc cái này đi, làm sáng làn da của cậu, cắt may vòng eo rất tinh tế, mấu chốt còn có một nét gợi cảm, nam nhân nhìn vào sẽ cầm giữ không được a."
Tô Lê nhìn nhìn, xác nhận mắt nhìn của Thanh Thanh.
Thay váy, Tô Lê trang điểm nhẹ nhàng tinh tế, lại thả tóc xuống.
Thanh Thanh che mặt, "Cậu quá đẹp...... Mau ra cửa đi, nếu cậu không đi ngay tớ sẽ không cầm được chính mình mất."
Tô Lê cho cô nàng một nụ cười quyến rũ, khiến cho cô bạn choáng váng rồi mới hết sức thong dong mà ra cửa.
Trên đường đi, tâm trạng của cô rất tốt, nên khi gặp các nam sinh nhịn không được phải nhìn cô, cô cũng nhìn lại và nở nụ cười.
"Trời ơi, nữ thần đang cười với tớ kìa!"
"Nói bậy, cô ấy rõ ràng đang cười với tớ thì có?!"
"Ninh Hủ Hủ không đẹp chút nào, tôi nhìn thì thấy giống một người qua đường mà thôi."
Lâm Vũ Tiêu vừa lúc tới đại học Z tìm Phương Trì, cũng thấy được Tô Lê, tuy rằng cũng bị dáng vẻ của cô làm cho kinh diễm một phen, bất quá cũng không suy nghĩ quá nhiều.
Sau đó cô ta nghe được một cái tên quen thuộc.
Lâm Vũ Tiêu gọi một nam sinh đang thảo luận về Ninh Hủ Hủ, thể hiện ra một nụ cười ôn hòa, "Chào bạn, xin hỏi vị mỹ nữ vừa mới nảy tên gọi là gì vậy?"
Nam sinh kia thấy một mỹ nữ bắt chuyện với mình, mặt mày hớn hở hẳn lên, "Mỹ nữ, cậu không học trường này đúng không?
Người mới nãy chính là mỹ nữ khoa âm nhạc của trường chúng tớ còn có thêm danh hiệu tài nữ, tên gọi là Ninh Hủ Hủ, cũng được xem là một nhân vật phong vân của trường chúng tớ đấy!"
"Ninh Hủ Hủ?" Sẽ không phải là Tây Ngữ Hủ kia chứ?
Lâm Vũ Tiêu nghĩ tới cái gì đó, lập tức lấy di động bấm vào Weibo của Tô Lê , cô ta liền thấy tin Weibo của Cố Nghi ở trên cùng.
"Quả thật là cô ấy......" sắc mặt Lâm Vũ Tiêu trầm xuống, sau đó xoay người theo hướng Tô Lê rời đi đuổi theo.
Cô ta cũng không biết chính mình vì chuyện gì mà muốn làm như vậy, nhưng cô ta chính là cảm thấy trong lòng không yên.
Thực không công bằng.
Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà chuyện tốt đều là Ninh Hủ Hủ, y là CV nổi danh, tất cả mọi người đều khen y, Xuyên Thượng Hành cũng đứng về phía y.
Còn Lâm Vũ Tiêu cô thì sao? Cô ta biết rằng chính mình phối âm bất quá chỉ kém hơn y một chút, tại sao mà cả về diện mạo nếu đem so ra cũng kém hơn với y?
Phương Trì nếu biết bộ dáng của y, có phải liền sẽ hối hận vì lúc trước bất hòa CP với y hay không? Vậy chính mình phải làm sao bây giờ đây?
Đầu Lâm Vũ Tiêu bây giờ như một cuộn chỉ rối, đuổi tới cổng trường, thì nhìn thấy Tô Lê ngồi vào một chiếc siêu xe.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận