"Kim đao kỵ binh, kiêu dũng thiện chiến thật anh hùng?" Tô Lê cười lạnh, "Hóa ra thích khách ở trong lòng Tam Vương phi lại là người có hình tượng như thế à ? Không biết Tam Vương gia sẽ làm gì khi biết ý tưởng này đây."
"Nương nương," Quý Tình Tình vội vàng quỳ rạp xuống đất, nước mắt rào rạt mà rơi xuống, "Nương nương oan uổng quá, thần phụ chỉ là đoán từ những người khác, mới nói thế theo ý, chứ không phải là hình dung sát thủ."
"Phải không?" Tô Lê nói, "Thẩm cô nương cũng giống như vậy, cũng đoán được từ những người khác, mà cũng không có giống như ngươi khen như vậy đâu. Vậy có thể nói ở trong lòng ngươi, thích khách cao thượng như thế cơ à?"
"Nương nương hiểu lầm thần phụ rồi, thần phụ tuyệt đối không có ý này." Quý Tình Tình trong lòng hận muốn chết, lại không thể nào biểu hiện ra ngoài. Việc của Ngô Mệnh chắc hẳn đã bị Ân Lạc Yểu đoán được, nhưng ả là Vương phi nhân chính thế nên Ân Lạc Yểu không thể tùy ý xử trí được và mới bày ra cách này để thử ả đây mà. Ả tuyệt đối không thể lộ ra tia manh mối nào, việc hành thích Hoàng Hậu, chính là tội lớn liên luỵ toàn tộc.
Tô Lê đứng dậy được Tước Nhi đỡ đi xuống bậc thang, đứng ở trước mặt Quý Tình Tình, giơ tay nâng cằm ả lên.
"Mới vài ngày trước Phượng Nguyệt cung gặp thích khách, không biết Tam Vương phi có biết việc này?"
Cằm Quý Tình Tình bị nàng niết mà sinh đau, lại chỉ có thể cắn răng nói: "Thần phụ không biết."
"Nga?" Tô Lê dùng sức ném cằm ả ra, sau đó tiếp nhận khăn gấm mà Tước Nhi đang tới xoa xoa ngón tay, "Nhưng bổn cung lại ở trong miệng hắn ta nghe được một cái tên, ngươi đoán là ai?"
Quý Tình Tình thân thể run lên, trong đầu ả là một mảnh hỗn loạn, không biết lời của Tô Lê nói là thật sự hay chỉ dùng lời dối trá. Mà những người khác hai mặt nhìn nhau, các nàng cũng không thể tưởng tượng được hôm nay tiến cung một chuyến cư nhiên lại nghe được tin tức kinh người như thế. Chuyện về thích khách khiến Triệu Duẫn Chi rất tức giận, tự nhiên có không ít quan viên biết được. Mà tin tức này các phu nhân và các tiểu thư cũng có nghe thấy, bất quá thấy Hoàng Hậu có ý tứ này, vậy ra chuyện này thế mà lại cùng có quan hệ với Tam Vương phi.
Đương nhiên, việc này cũng có thể là Hoàng Thượng dùng kế để diệt trừ đi Tam vương gia không chừng. Mọi người đều biết, Tam Vương gia là nhi tử được tiên đế sủng ái nhất, nhưng đăng cơ lại là đương kim thánh thượng. Nếu nói Tam Vương gia đối với vị trí kia một chút ý tưởng đều không có, thì sẽ không có người tin tưởng đi.
Hiện giờ Hoàng Thượng có thể diệt trừ cái đinh trong mắt này phỏng chừng cũng sẽ không bỏ qua loại cơ hội tuyệt hảo này.
Ở đây có rất nhiều người đều biết, Tam Vương gia này đại khái là phải đi đến cuối.
Mà nội tâm Thẩm Tê Tuyết cũng không bình tĩnh, nàng ta từ nhỏ tâm cao khí ngạo, lại được tôn làm đệ nhất mỹ nhân đệ nhất tài nữ, cảm thấy chính mình ở đương thời không gì sánh được. Tự nghĩ rằng nàng ta cũng ưu tú, thế mà Hoàng Thượng lại trước sau không liếc nhìn nàng ta dù là một cái, nàng ta cho rằng Hoàng Thượng đối với tất cả mọi người là bộ dạng này, không nghĩ tới hắn lại mang về một nữ tử dân gian.
Nàng ta trong lòng vô cùng khó chịu, để duy trì lòng tự trọng của chính mình, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn hắn phong Hoàng Hậu, sau đó như cũ sẽ không liếc nhìn nàng ta một cái. Hôm nay buổi ngắm hoa yến, nàng ta cố ý tỉ mỉ trang điểm một phen, nhưng khi nhìn thấy nữ tử kia nhịn không được lui về phía sau. Hiện tại, nàng ta lại thấy nàng ấy vì giúp hắn diệt trừ đối thủ thiết kế thành như vậy......
Thẩm Tê Tuyết rũ đôi mắt xuống, nếu là nàng ta, tuyệt đối sẽ không thể làm được như thế.
Nội tâm mọi người ở đây đang nổi sóng to gió lớn, thì một đội y cấm quân mặc giáp bỗng nhiên bao vây hoa viên lại. Thống lĩnh cấm quân quỳ xuống hướng Tô Lê hành lễ, sau đó nói: "Quấy nhiễu nương nương, Hoàng Thượng có chỉ dụ, tức khắc mang nghi phạm Quý Tình Tình đi ."
Tô Lê nháy mắt đã hiểu.Xem ra dược của nàng đã có tác dụng, cho dù là Ngô Mệnh là loại người tâm trí kiên nhẫn cũng sẽ bị phá hủy, đem hết thảy chân tướng nói thẳng ra. Hơn nữa thời cơ vừa vặn tốt.
Tô Lê cười như không cười mà nhìn Quý Tình Tình xụi lơ, "Nếu như thế, liềm phiền toái tiền thống lĩnh."
"Không! Ta xem ai dám dẫn ta đi!" Quý Tình Tình bỗng nhiên cao giọng hô, ả một phen kéo Tô Lê lại sau đó rút cái trâm cài đầu ra đặt ở trên cổ nàng .
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận