Hoàng Hậu nương nương đã phân phó, tự nhiên không có người nào dám phản đối. Tô Lê chọn lựa mười người gồm có các phu nhân và tiểu thư, cho các nàng tiến đến rút ra những thẻ gỗ nhỏ màu đỏ. Trong những người bị lựa chọn cũng có Quý Tình Tình, ả thấp thỏm bất an tiến lên chọn một cí thẻ gỗ nhỏ liền vội vàng lui xuống, đến việc nhìn Tô Lê cũng không có dũng khí nhìn.
"Trước tiên bổn cung sẽ cho các ngươi chơi thử một ván , để làm quen một chút với quy tắc." Tô Lê đưa thẻ gỗ của mình cho tiểu cô nương hoạt bát mê chơi, thành công khiến đối phương phải mỉm cười thẹn thùng .
Lấy thẻ gỗ, người nhẹ nhàng di chuyển, từ bên trong lấy ra một tờ giấy nhỏ có chữ bên trong.
Quý Tình Tình học dáng vẻ người khác lấy ra tờ giấy, mở ra vừa thấy, thì cả kinh mồ hôi lạnh ra một thân. Ả tự nhủ chính mình phải bình tĩnh lại, giương mắt trộm nhìn xem dáng vẻ của người khác , lại thình lình đụng phải ánh mắt của Thẩm Tê Tuyết.
"Nương nương," Thẩm Tê Tuyết mở miệng, " Nội dung của tờ giấy này có lẽ không hợp với tình hình đâu ạ."
Tô Lê nhướng mày, ánh mắt rơi xuống trên người vị mỹ nhân thanh lãnh này, cười nói: "Nga? Bổn cung cho người hội ý làm ra cái này, và bổn cung cũng không biết bên trong có nội dung gì. Trình lên cho bổn cung nhìn một cái nào."
"Vâng." Thẩm Tê Tuyết tiến lên, cung kính mà đem tờ giấy trong tay trình lên.Tô Lê tiếp nhận thì thấy, trên mặt giấy ghi hai chữ: Sát thủ.
"Thật là không đúng với tình hình." Tô Lê đem tờ giấy trả lại cho Thẩm Tê Tuyết, nhìn về phía mọi người, "Bất quá nếu trò chơi đã bắt đầu, làm sao có thể kết thúc qua loa như vậy được?"
Mọi người cùng chơi.
" Bắt đầu từ Trần phu nhân đi."
Vị Trần phu nhân này là một người ngay thẳng là phu nhân tướng quân, chỉ nghe nàng nói: " Từ này chắc hẳn nhiều phu nhân tiểu thư ở đây đều không quen thuộc, bất quá ta lại rất hiểu biết."
Tô Lê cười gật đầu, "Tiếp theo ."
"Bảo vệ quốc gia." người thứ hai nói là vị tiểu cô nương mê chơi kia, nàng thần sắc kiên nghị, ngữ khí cũng rất hữu lực.
Tô Lê nhịn không được cười ra tiếng, vị tiểu cô nương này rất có ý tứ.
Mười người đã nói sắp hết chỉ còn lại có Thẩm Tê Tuyết cùng Quý Tình Tình.
"Võ nghệ cao cường." Thẩm Tê Tuyết bình tĩnh đoán, nàng đã biết thẻ gỗ của chính mình cùng người khác người không giống nhau, liền chọn ra tính từ đó.
Quý Tình Tình siết chặt thẻ gỗ trong tay, khóe miệng nhếch lên ý cười nhạt nhẽo , "Kim đao kỵ binh, kiêu dũng thiện chiến thật anh hùng."
"Tất cả mọi người đều nói xong, như vậy các ngươi cho rằng ai là kẻ đáng giá hoài nghi ? Ai mới là người xấu ?" Tô Lê hứng thú bừng bừng mà nhìn các vị phu nhân tiểu thư bộ dáng hoài nghi lẫn nhau .
"Trần phu nhân hẳn là người tốt, lời nói của nàng, ta cảm thấy không có gì vấn đề."
"Vị thứ hai tiền cô nương cũng là người tốt đi."
"Ta hoài nghi Thẩm cô nương, nàng thông minh như vậy hoàn toàn có thể che dấu tốt thân phận của mình ."
Tước Nhi đi xuống đem giấy bút trong tay phân phát xuống, "Các vị phu nhân hoài nghi ai liền viết xuống tên vào giấy này, cả lý do hoài nghi nữa." Tô Lê nhìn những tờ giấy chỉ ra thân phận và lý do để xác nhận, không cầm được cười ra tiếng, "Vòng thứ nhất, Thẩm cô nương bị loại trừ."
Thẩm Tê Tuyết chỉ nhàn nhạt mà gật đầu một cái, liền thối lui đến một bên.
Tới vòng thứ ba, chỉ còn lại có sáu người. Tô Lê nhìn một đám người là quý phu nhân, là tiểu thư quý các ngày thường tri thư đạt lý vứt bỏ hình tượng mà cải nhau về ý kiến của mình, trong lòng có chút kích động.
Mà lần này, Quý Tình Tình là người đầu đi ra ngoài.
Tô Lê tiếp nhận tờ giấy của ả từ Tước Nhi lấy tới, mở ra vừa thấy, sắc mặt lập tức trầm xuống.
"Trò chơi kết thúc."
Không đợi thắng thua các vị phu nhân và tiểu thư đều hoan hô, Tô Lê liền đem kia tờ giấy phủi tay ném xuống đất, ánh mắt nàng dừng ở trên người Quý Tình Tình, ngữ khí lạnh băng, "Tam Vương phi thật to gan."
Quý Tình Tình trong lòng "Lộp bộp", hóa ra trò chơi này là dành cho ả......
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận