Triệu Du Trác cảm thấy Vương phi của mình gần đây có chút thay đổi, ôn nhu hiền huệ không ít, ở trên giường cũng chủ động nhiệt tình, làm cho hắn ta thực yêu thích. Vì thế, khi mẫu thân lại lần nữa tìm Quý Tình Tình gây phiền toái, hắn ta liền cầu tình cho ả ta, không có gì bất ngờ gì xảy ra liền được ánh mắt cảm kích sùng bái của y .
Loại cảm giác này tựa hồ không tồi.
Hắn che ngực, về sau vẫn là đối y tốt một chút đi, dù sao cũng là đích Vương phi của chính mình .
Quý Tình Tình nỗ lực lấy lòng Triệu Du Trác dần dần hoá mềm, quan hệ cũng rõ ràng tốt lên. Vì thế Quý Tình Tình càng thêm cảm thấy chính mình bị bi kịch là do Ân Lạc Yểu, nếu nàng ta ngày đó không xuất hiện, như vậy số phận ả ta hiện giờ nhất định sẽ giống như trong mơ đi.
Mà người đang bị nữ chính "từ bụng ta suy bụng người" lúc này đang chuẩn bị cho công việc phong hậu. Các đại thần thấy Hoàng Thượng rốt cuộc nguyện ý mở rộng hậu cung làm các lão cảm thấy được an ủi, tuy rằng tân hoàng hậu không phải là người do bọn họ lựa chọn, nhưng so việc không có thì như thế này vẫn tốt hơn nhiều rồi. Mặc dù Hoàng Hậu gia thế không cao, nhưng về sau cũng có thể nạp mấy nữ tử có gia thế vào làm phi cũng được. Đương nhiên, bọn họ không hề biết bệ hạ nhà mình không có ý định tính toán việc nạp phi.
Phượng Nguyệt cung đã sửa chữa xong, chỉ chờ Tô Lê chính thức sắc phong thì liền có thể dọn vào. Mà thái giám cung nữ hầu hạ trong cung cũng là do Triệu Duẫn Chi phân phó Chu công công tự mình chọn lựa, không phải nói mỗi người phải có khả năng là khôn khéo, cũng đều là người thành thật,yên phận.
"Hoa lê trong Phượng Nguyệt cung đã rơi xuống lâu như vậy rồi, thế mà vẫn chưa thấy quả lê đâu cả à?" Tô Lê lười nhác mà dựa trường kỷ*, hỏi Triệu Duẫn Chi đang đọc sách ngồi bên cạnh nàng .
Triệu Duẫn Chi khép lại sách vở, cười nói "Cây lê kia là để ngắm, chỉ nở hoa chứ không kết quả. Lê Lê muốn ăn quả lê sao?"
*trường kỷ: "Trường" nghĩa là: "Dài - Lâu - Tốt", "Kỷ" nghĩa là: "ghế có lưng dựa" ngoài ra kỷ cũng có nghĩa là cái bàn nhỏ. Trường kỷ (hay còn gọi là Tràng kỷ) mà chúng ta đề cập đến ở đây là cái ghế dài có lưng dựa, thông thường ghế trường kỷ có chiều dài phổ biến từ 1,8 mét đến 2 mét.
Tô Lê suy nghĩ một chút rồi nói "Cũng không phải là rất muốn ăn, chỉ là cảm thấy nở hoa mà không kết quả thì không có ý nghĩa gì hết."
"Nàng nói đúng." Triệu Duẫn Chi không biết đang nghĩ tới cái gì, khom lưng phủ trên người nàng, cho nàng một cái hôn môi, ái muội cười "Cho nên ta và Lê Lê khi nào mới có thể kết quả đây?"
Tô Lê thoáng chốc đỏ mặt, nàng dùng tay nhẹ nhàng đẩy ngực hắn , "Ta không hiểu chàng đang nói cái gì hết."
Triệu Duẫn Chi thấy nàng thẹn thùng, không cầm được cười ra tiếng, duỗi tay chỉnh lại cổ áo cho nàng . Da thịt trắng nõn như ngọc hiện lên vệt đỏ không đồng nhất với màu da, ánh mắt hắn trầm xuống, sau đó cúi đầu lên trên vệt đỏ kia nặng nề mà hôn lên.
"Duẫn Chi, hiện tại là ban ngày" Tô Lê buồn bực mà đẩy hắn.
Triệu Duẫn Chi đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt tiếc nuối "Mới chính ngọ* thôi sao,vậy mà vẫn còn chưa đến buổi tối sao?!"
* Chính ngọ là 12 giờ trưa
"Lưu manh, hắn là Teddy tinh hay bám người hay sao?" Tô Lê nói thầm một câu, quả nhiên Hoàng Đế đại khái đều là Teddy tinh, chẳng qua các Hoàng Đế khác bên người có vô số nữ nhân, mà vị Hoàng Đế trước mắt này chỉ có một mình mình. Nghĩ như vậy, nàng thấy cũng không quá bực, tuy rằng hắn ngày thường đòi lấy vô độ chút, bất quá vẫn rất để ý tới tâm trạng của nàng a.
Lại nói tiếp, những nam nhân mà nàng đã gặp được tựa hồ đều đối cô khá tốt, hai thế giới trước là Tống Đình Dịch cùng Phong Ý, hơn nữa hiện tại Triệu Duẫn Chi...... Từ từ Tô Lê bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, loại tình huống này không đúng, hình như là phân đoạn nào đó đã xảy ra vấn đề.
Mỗi thế giới sau khi cô chấm dứt liền lập tức tiến vào thế giới tiếp theo, theo lý thuyết mặc dù vai diễn của cô có kết thúc mau cũng sẽ thoáng có chút không thích ứng. Huống chi cô có thể nhớ rõ cô đối Phong Ý kỳ thật là từng có cảm tình, nhưng hiện tại khi nhớ tới y thì một chút gợn sóng trong tâm cô cũng không có, tựa như những kí ức đó chỉ là dĩ vãng, biến thành một tổ hợp số liệu.
"2333 ngươi có phải đã gạt ta chuyện gì rồi hay không?" ánh mắt Tô Lê nhìn chằm chằm rồi bắt lấy cánh của trí não, hỏi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận