Tuyết kỳ lân không hổ là ngựa tốt (BMW) , chỉ trong thời gian một ngày, Tô Lê liền về tới kinh thành.
Khách điếm.
"Ngày mai chính là đại hôn của Tam Vương gia, nàng định làm như thế nào?" Triệu Duẫn Chi rót một ly trà xanh, lại chọn hai khối điểm tâm nhỏ đưa tới trước mặt Tô Lê hỏi.
Tô Lê uống một ngụm trà, rầu rĩ mà ghé vào trên bàn "Tôi cũng không biết...... Triệu công tử, huynh có biện pháp nào tốt không?"
"Tạm thời ta có hai biện pháp." Triệu Duẫn Chi nói "Thứ nhất, trở về Quý gia trực tiếp vạch trần bọn họ, bọn họ không có khả năng lại trói nàng lại một lần nữa, ta cũng sẽ phái người âm thầm bảo vệ cho nàng, tới ngày mai nàng tự nhiên có thể an tâm mà xuất giá. Thứ hai, ngày mai ta mang theo nàng đi phá hôn lễ, trước mặt mọi người tố giác âm mưu của Quý gia ."
[ Chậc, không hổ là Hoàng Đế, tâm tư quả nhiên âm u. ] nghe vậy Tô Lê không cầm được phun tào nói, nếu không phải đã biết Triệu Duẫn Chi là Hoàng Đế của thế giới này, nếu là những người khác bày chủ ý kiểu này cho nàng, Tô Lê tuyệt đối sẽ đánh bọn họ một trận. Bất quá trên mặt nàng vẫn như lúc đầu bộ dạng thanh thuần hồn nhiên "Phương pháp thứ hai có phải sẽ có thể khiến cho bọn họ mất hết mặt mũi?"
"Đương nhiên rồi, việc này nếu bị truyền ra ngoài, bọn họ từ nay trở về sau đừng mong có mặt mũi nào sống trong ở kinh thành này nữa." trong lòng Triệu Duẫn Chi có một chút ngoài ý muốn, tiểu cô nương này nhìn thì đơn thuần đáng yêu nhưng tâm tư cũng rất trầm, thật có ý tứ.
"Vậy chọn phương pháp thứ hai đi." Tô Lê nâng nâng cằm kiêu ngạo mà nói, "Cha tôi vì ủy thác cho Quý gia chiếu cố tôi, liền tặng một nửa tài sản nhà tôi cho họ vậy mà bọn họ cư nhiên chỉ lấy tiền không làm việc, còn có ý muốn hãm hại tôi. Loại người này, nhất định phải cho họ một bài học mới được!"
"Như vậy họ thật là đáng chết." Triệu Duẫn Chi không cầm được lộ ra vài phần biểu tình chán ghét, một nửa tài sản của nhà giàu số một Giang Nam là một số lượng không nhỏ, nếu vậy càng là khiến cho Quý Toàn Phong trở nên lòng tham không đáy. Nếu Ân Lạc Yểu thành công bị bắt đi, gia sản còn thừa lại của Ân gia dĩ nhiên sớm muộn gì cũng sẽ rơi vào tay của Quý Toàn Phong. May mắn được hắn gặp được nếu không cuộc sống sau này của một tiểu cô nương mỹ lệ không biết sẽ xảy ra việc gì đáng sợ nữa.
Hôm sau, sáng sớm Tô Lê liền rời giường, nhìn về bốn vị cao thủ đi ở phía sau nàng liền có cảm giác tự tin hơn mười phần. Tối hôm qua Triệu Duẫn Chi báo rằng có việc gấp phải rời đi ngay, hắn nói sẽ cho người tận lực giúp đỡ và đưa nàng đến nơi. Tô Lê cũng không để ý lắm, mang theo bảo tiêu phía sau hướng thẳng đến phủ Tam Vương gia mà đi đến.
Vương phủ hôm nay vui mừng hỉ sự, bọn hạ nhân sớm đã mở cửa ra, chờ để nghênh đón nữ chủ nhân sắp đến.
Trên đường phố tiếng chiêng trống vang trời, đội ngũ đón dâu xa hoa chậm rãi mà đi tới, giấy hồng được cắt rải đầy trời, cực giống những cánh hoa.
Tô Lê lúc này đã thành công đi lẫn vào vương phủ, nhìn thấy lụa hỷ, chữ lương duyên, đèn lồng treo đầy phủ, không khỏi bĩu môi. Mẫu thân của nam chính, cũng chính là Thái phi nương nương tuy rằng không thích người con dâu từ đâu sắp tới nhưng trogn chuyện lễ nghĩa lại hết sức chu đáo. Đương nhiên, nữ chính có hào quang bàn tay vàng đã xuất chiêu thì "ác bà bà" cũng sẽ thành công bị thu phục.
Một lúc sau, Triệu Du Trác liền nghênh đón tân vương phi, nâng kiệu, vượt chậu than, bắn tên, một loạt trình tự hôn lễ diễn ra khiến cho đồ nhà quê Tô Lê từ xã hội hiện đại xuyên tới vỗ án tán dương, thiếu chút nữa chính sự cũng quên mất.
Nhìn thấy lễ bái đường sắp kết thúc, Tô Lê đứng dậy sửa sang lại vạt áo, sau đó lộ ra biểu lã chã sắp khóc, ánh mắt mang theo nước khiến người nhìn cũng không khỏi trở nên đau lòng.
Các vị bảo tiêu bên cạnh thấy nàng một giây đã biến sắc mặt trong lòng chấn động một hồi, nữ tử được thánh thượng coi trọng quả nhiên không phải dạng thường.
OOC đến bất giác Tô Lê đã nhanh chóng nhập diễn, nàng thê lương mà hô một tiếng "Lễ bái đường này không thể được" sau đó liền nghiêng ngả lảo đảo mà chạy tới trung tâm lễ bái đường, tránh thoát vô số hạ nhân muốn ngăn cản lại nàng, tóc đều trở nên rối loạn, nhìn càng thêm thê thảm. Mọi người khó hiểu nhìn nàng, nàng chỉ về phía nữ chính đang quàng khăn bên trong là mũ phượng kia nói "Nàng ta không phải là Ân Lạc Yểu, ta mới chính là Ân Lạc Yểu thật sự!"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận