Từ dáng vẻ tới giọng nói, Phong Ngự và Phong Ý đều là những người anh tuấn thả và cao ngạo điển hình của Phong gia. Chẳng qua Phong Ngự bên ngoài thể hiện biểu lộ cao ngạo với mọi người, mà Phong Ý cao ngạo ẩn giấu ở trong xương cốt của hắn .
Lâm Mạt nhìn thấy Phong Ý liền biết người này cùng Phong Ngự khẳng định có quan hệ huyết thống, vì cô ta mà ra hỏi.
Phong Ý ngồi xuống bên cạnh Tô Lê, cầm tay cô, dáng vẻ thân mật "Tôi thúc của Phong Ngự, bất quá quan hệ của chúng tôi không mấy tốt đẹp."
Lâm Mạt nhìn hành động của Phong Ý và Tô Lê trong lòng có chút kinh ngạc, cũng không có nghĩ nhiều khi nghe Phong Ý nói. Chỉ là cô ta sinh ra trong gia đình không mấy giàu có nên không biết quan hệ không tốt của gia đình giàu có là như thế nào, vì thế cô ta liền nói:
"Phong tiên sinh, tôi biết yêu cầu này có chút vô lý nhưng tôi thật sự muốn gặp Phong Ngự một lần, cầu xin ngài giúp tôi......"
"Giúp cô?" ánh mắt của Phong Ý rốt cuộc cũng từ trên người Tô Lê dời đi, hắn nhìn Lâm Mạt ánh mắt phát lạnh "Vì sao ta phải giúp cô? Cô là nữ nhân của Phong Ngự , mà hắn ta là địch nhân của ta. Hắn ta dám làm cho Thất Thất nhà ta bị thương chuyện này ta còn không có tìm hắn tính sổ đâu, bây giờ cô có muốn thay hắn ta chịu tội này không?"
"Địch nhân?" Lâm Mạt nhíu mày, muốn nói gì đó, lại bị lời nói của Tô Lê đánh gãy.
"Lâm tiểu thư, tôi nhớ rõ rằng đã nói với cô vô số lần, không nên tìm hiểu quá nhiều về Phong Ngự rồi mà, xem ra cô chưa bao giờ ghi nhớ nó thì phải. Như vậy tôi sẽ lặp lại một lần nữa, vì cái mạng nhỏ của cô mà suy nghĩ, cô tốt nhất nên thu hồi toàn bộ tâm tư, tình yêu thiếu nữ của cô lại đi ." Ngữ khí của Tô Lê cũng lạnh xuống
Lâm Mạt hiện giờ còn quá mức lương thiện, trong nguyên cốt truyện, cô ta khi đã qua nhà Phong gia thật lâu rồi mới có thể thích ứng được với sinh hoạt nơi đây. Tô Lê đứng dậy, thuận tiện kéo Phong Ý đứng lên "Tôi và cô chúng ta không còn có gì nữa, cô muốn đi tìm ai đều có thể nhưng tôi không giúp được cho cô."
Lâm Mạt nhìn hai người rời đi, rũ mắt xuống, che dấu đi bất an trong mắt.
Tựa như bị kích thích, kế sách Phong Ý gần đây đối phó với Phong Ngự nhanh hơn. Chỉ qua nửa tháng,thế lực của Phong Ngự cơ hồ đã quân lính tan rã, thành viên tổ chức bên người hắn cũng người thì chết người thì bị thương, chỉ còn lại có hai người.
[ Tiến độ nhiệm vụ là 98%] Tô Lê mới vừa tỉnh ngủ, liền nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở .
[ Chậc, ôm đúng đùi to thì là nằm cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ a! ] Tô Lê ôm lấy chăn ở trên giường lăn một vòng, lăn tới chỗ ngủ của Phong Ý bên kia giường.
2333 bay xuống dưới ngừng ở trước mặt cô, thiệt tình khích lệ, [ Ký chủ, là ánh mắt của cô độc đáo. ]
Tô Lê gật đầu, [ Xem ra không quá mấy ngày nữa, chờ Phong Ý tiếp quản xong Huyết Lang là có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi! ] Đáng tiếc, không cho thêm thời gian để cô có thể thể tự mình cùng Phong Ý kết hôn. Thẳng thắn mà nói, cô thật sự rất thích hắn, vô luận về phương diện nào đều rất hợp tiêu chuẩn của cô, chẳng qua cô chỉ là người của thời không không thể buông hết tất cả mà ở đây yêu đương được .
Khi nhiệm vụ kết thúc, cô chỉ có thể ở cái thời không này nhiều nhất là mười ngày, nếu là còn muốn tiếp tục lưu lại đây, phải dùng tích phân đổi, 10 tích phân cho một ngày, không hề có lời.
2333 lúc trước đã nói qua, nó lúc trước lựa chọn cô cũng vì lý do là cô nhập vai nhanh mà ra diễn cũng nhanh, sẽ không cùng với đối với nhân vật trong kịch bản sinh ra quá nhiều tình cảm.
Nhưng mà hiện tại, giống như có cái gì đó không giống nhau......
"Thất Thất, tỉnh ngủ rồi sao?" Phong Ý đẩy cửa mà vào, trong tay vẫn là đang cầm một ly nước mật ong .
"Ừm" Tô Lê ngồi dậy, hướng hắn gật gật đầu.
Nhìn Phong Ý hiện lên ý cười ôn nhu, Tô Lê âm thầm thở dài, đây không phải là nhân vật trong kịch bản, đây không phải là người để cô diễn xuất, người trước mắt này là người yêu cô.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận