[ Độ hoàn thành nhiệm vụ là 80%] khi Phong Ý nói phải đối phó với Phong Ngự , Tô Lê còn chưa kịp trả lời liền nghe được thông báo của hệ thống .
Điều đó ở trong mắt Phong Ý lại thành Tô Lê nghe hắn nói xong liền trầm mặc, trong lòng hắn liền không cầm được mà toát ra hai phần tức giận, hóa ra là như vậy, cô vẫn chưa thể quên được Phong Ngự sao?
Khi thấy Phong Ý sắc mặt càng thêm âm trầm, Tô Lê liền kiễng chân hôn lên khóe miệng hắn, sau đó nhìn hắn nghiêm túc nói: "Em sẽ không rời khỏi anh. Em đã không còn thích Phong Ngự nữa, hiện tại người em thích là anh - Phong Ý ."
Giây tiếp theo, Tô Lê đã bị một lực mạnh mẽ kéo vào trong lòng ngực Phong Ý, bên tai là lời âu yếm của Phong Ý "Thất Thất, anh yêu em, em là của anh, dù là đời này hay kiếp sau em đều là của anh ."
Thân thể này của Tô Lê rất là mẫn cảm, Phong Ý tựa hồ cũng biết điểm này, ngày thường luôn hôn môi và vành tai của cô, làm cho cô không nhịn được liền thở dốc.
"Ngũ gia......" Tô Lê nhịn không được mà đẩy đẩy hắn, tay Phong Ý lúc này đã linh hoạt mà xâm nhập vào trong váy của cô.
Phong Ý dùng môi mà ngăn chặn đi lời nói cự tuyệt của cô, Tô Lê có thể rõ ràng mà cảm nhận được một vật thể lạ đang cọ sát phía sau người cô .
2333! SOS!
Nhưng lúc này 2333 sớm đã thức thời mà đóng cửa bản thân mình lại, không chút nào tính toán vì ký chủ mà phân ưu giải nạn. Tô Lê đành phải một mình ứng phó với Phong Ngũ gia đã hóa thân thành sắc lang nhưng luận về giá trị vũ lực, cô một giây thì đã hạ gục. Cô chỉ phải một mặt mà kháng cự và giãy giụa, mặt khác lại sợ tổn thương lòng tự trọng của Phong Ý, nội tâm vô cùng mâu thuẫn, chính vì thế Phong Ý đã thành công mà vây hãm lại Tô Lê cô.
Phòng giữ quần áo đã sớm rối tinh rối mù, khi đã thành công ăn hết mỹ nhân Phong Ý thuận tay lấy quần áo khoác lên người để che đi những vệt đỏ trên người Tô Lê , sau đó ôm người trực tiếp đi vào phòng ngủ.
Tô Lê mệt đến mức không còn muốn phản ứng lại nữa, thì cô đã được chuyển đến trên giường lớn, "Ngũ gia, đủ rồi,em đau quá ....."
"Nơi nào đau, Thất Thất rõ ràng lúc nãy em rất hưởng thụ mà " Phong Ý nhìn đôi mắt mơ màng của cô, nói.
Sắc trời tối dần, che lấp đi một trận kiều diễm.
Khi Tô Lê tỉnh lại thì đã là buổi sáng của ngày hôm sau, tối hôm qua Phong Ý cứ như uống nhầm phải thuốc kích thích như thế nào cũng không chịu buông tha cho cô, lăn lộn tới hơn nửa đêm mới nổi lòng từ bi mà ôm cô đi tắm rửa một chút. Khi đó cô đã kiệt sức mà ngất đi rồi, còn phải chịu đựng hắn luôn ở bên tai mình mà trêu chọc đùa giỡn, nếu không phải cô không có thể lực, cô nhất quyết phải trực tiếp chém đi hai bàn tay của hắn mới có thể hả giận.
"Thất Thất, em nhanh tỉnh lại đi." Phong Ý đẩy cửa đi vào, trong tay còn cầm một ly nước mật ong ấm.
Tô Lê bất mãn mà trừng hắn một cái, "Anh tránh ra một bên cho em." Mở miệng ra nói mới phát hiện giọng nói của chính mình có chút khàn khàn, như đã nghĩ tới cái gì, mặt cô lại một mảnh ửng đỏ, sau đó hung hăng mà trừng mắt nhìn hắn .
Phong Ý bị đôi mắt ngập nước của cô trừng, lại nghĩ tới tình huống đêm qua, lập tức liền nổi lên phản ứng nhưng nhìn Tô Lê bị chính mình lăn lộn mà bộ dạng thảm như vậy , chỉ phải âm thầm mà chịu đựng.
"Uống nước đi em" Phong Ý thuần thục đem người Tô Lê ôm vào trong ngực, đút cho cô uống nước mật ong "Có đói bụng không, anh đã bảo đầu bếp chuẩn bị cháo tổ yến táo đỏ, hương vị rất ngon em nhất định sẽ thích."
Tô Lê thấy hắn bộ dạng ôn nhu hoà thuận, cũng tiêu nguôi hết cơn giận, đem đầu vùi ở trong lòng ngực hắn cọ cọ, trong miệng còn lẩm bẩm: "Thật đói muốn chết, đều tại anh hết, hại em cả đêm qua đều không có được ăn cơm."
Phong Ý nghe vậy không cầm được mà cười ra tiếng, hắn liền an ủi rồi mang cô đi rửa mặt. Nếu là mấy tháng trước, có người nói hắn sẽ vì một nữ nhân mà khom lưng cúi đầu, hắn sẽ không một chút do dự mà bắn chết người nọ. Nhưng hiện tại, hắn lại cảm thấy như vậy thực tốt a.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận