Cũng giống trong nguyên cốt truyện, khi biết được phi cơ của Phong Ngao bị xảy ra sự cố, Phong Ngự liền nghĩ mọi cách để phong tỏa tin tức nhưng mà Phong Ý đã sớm chuẩn bị ra tay sao có thể giống như Phong Ngự mong muốn được? Không quá ba ngày, trên dưới tất cả mọi người trong Huyết Lang đã biết tin tức thủ lĩnh xảy ra chuyện, thậm chí Phong Ý cảm thấy việc này nháo còn chưa đủ lớn, lại thêm một lửa vào. Sau đó, trên mạng Hoa Quốc đều xuất hiện tin tức về việc này, Phong Ngự có ý muốn dấu diếm cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn việc này dần dần lên men.
"Thiếu gia, tổ chức hạ thông tri, muốn đầu tháng sau ở tổng bộ mở họp, thương thảo về phong gia sự." Trợ lý mới nhậm chức của Phong Ngự là Trình Cửu .
"Thân thể phụ thân còn chưa tìm được, bọn họ thật là một đám thiếu kiên nhẫn." Phong Ngự phất tay đập nát chén trà trong tay, trong mắt đang là gió lốc. Mấy ngày nay hắn ta không được tốt lắm, phiền toái nối gót tới, lại nghe tin Lục Thất đào tẩu cũng không có thời gian để đi truy cứu. Hắn ta xoa xoa ấn đường, mang theo thân mỏi mệt, " Cô đi nói cho bọn họ, tháng sau ta sẽ trình diện đúng giờ."
May mắn, hắn ta đã tiếp quản thành viên tổ chức mà phụ thân hắn để lại cho hắn, tổng cộng có 12 người mỗi người đều là nhân tài hiếm có , quan trọng nhất chính là Phong gia đối bọn họ có ân, bọn họ tuyệt đối sẽ không phản bội.
Khi Phong Ngự đang sứt đầu mẻ trán, thì người khởi xướng hết thảy Phong Ý cũng đã bí mật mà bắt đầu chuẩn lên hôn lễ.
Bốn thiết kế sư quốc tế nổi danh lúc này đều ở dinh thự của Phong Ý, vì để cho Tô Lê chọn lựa áo cưới mình thích cùng với kiểu dáng của lễ phục.
Tô Lê rất có hứng thú mà lật xem các bộ trang phục trên tạp chí, rồi cùng với bên người thiết kế sư thảo luận vài câu. Tuy rằng không phải lần đầu tiên kết hôn, nhưng nữ nhân đối với quần áo xinh đẹp từ trước đến nay là không thể nào chống cự được. Tô Lê tự nhận chính mình là tục nhân nên chỉ việc tận chức trách sắm vai Lục Thất thanh lãnh ít nói nhưng cũng không thể dấu đi biểu lộ nhảy nhót vui sướng trong ánh mắt .
Phong Ý dựa bên cạnh cửa nhìn, mới đi vào bên cạnh Tô Lê mà ngồi xuống, duỗi tay đem cả người cô ôm vào trong lòng ngực "Có yêu thích không?"
Tô Lê nhẹ nhàng đẩy đẩy hắn, ý bảo hắn đừng nháo " Rất thích, ta thích hết ."
"Vậy đều lấy hết." Phong Ý sát lại gần hôn lên vành tai cô , nói.
Tô Lê một bên tránh né cái tay không quy củ của hắn , một bên nói: "Thứ khác còn chưa tính, áo cưới mà lấy nhiều quá không mặc hết thì phải làm sao? Anh muốn em kết hôn thêm vài lần nữa à !"
Phong Ý đem đầu đặt cô đặt lên vai hắn rồi nói: "Nếu đối tượng em nói là anh, kết hôn thêm vài lần nữa đều có thể."
Thiết kế sư đứng một bên nhìn hai người ân ái, nhịn không được mà mở miệng: "Ngũ gia cùng Lục tiểu thư cảm tình thật tốt, làm tôi cũng nhịn không được mà muốn kết hôn rồi đây."
Phong Ý ngày thường luôn luôn cao lãnh nghe vậy cũng toát tia hài lòng, nhìn người thiết kế sư đó gật đầu sau đó liền hạ lệnh đuổi khách.
Nhìn các nhà thiết kế đi ra khỏi phòng giữ quần áo, Tô Lê quay người lại nhìn Phong Ý hỏi"Hôm nay anh đi đâu vậy em ngửi ra được như có mùi máu tươi."
Phong Ý nghe cô nói như vậy, cũng buông lỏng tay ra không hề ôm cô nói "Xử lý một ít việc, không cẩn thận liền bị dính lên. tin tức đại ca anh xảy ra chuyện em cũng biết chứ hiện tại trong tổ chức đã có người bắt đầu giở trò, anh bất quá là đi cảnh cáo bọn họ một chút thôi."
Tô Lê gật gật đầu, không hề hỏi nhiều. Tuy rằng Phong Ý nhìn đối với cô là bộ dáng tình thâm nghĩa trọng nhưng cô như cũ sẽ không muốn biết quá nhiều sự tình.
"Thất Thất, em sẽ không lại rời xa anh một lần nữa chứ." Phong Ý duỗi tay nâng lên mặt cô lên, không cầm được mà hỏi.
Tô Lê hơi sửng sốt, ngay sau đó khóe miệng liền cong lên "Sẽ không."
"Dù tôi có xử lí và phải đối phó Phong Ngự, em cũng sẽ không khỏi anh đúng không?"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận