Tô Lê mới vừa đi ra từ quán đồ ngọt, liền thấy mấy chiếc quen thuộc vây lại, cô xua tay ý nói bảo tiêu nơi chỗ tối không cần hành động thiếu suy nghĩ, rồi bình tĩnh mà nhìn người bước từ trên xe xuống .
"Trình Cửu? Đã lâu không gặp, bộ dạng vẫn vậy nha." Cũng giống Lục Thất, Trình Cửu cũng là thuộc hạ của Phong Ngự, chẳng qua hai năm trước kia cô ta đắc tội với một vị cao tầng nào đó của Huyết Lang, nên bị Phong Ngự đưa ra nước ngoài. Hiện tại Lục Thất đi đến bên người Phong Ý, lại xảy ra chuyện về Lục Kỳ, Phong Ngự liền kêu cô ta trở về.
Trình Cửu đánh giá Lục Thất trên dưới một phen, mới nhếch môi, cười nhạo nói: "Hai năm không gặp cô tựa hồ sống không được tốt mấy nha."
Tô Lê nhoẻn miệng cười, "Tất nhiên là không so kịp với người tự do như cô rồi. Không nghĩ rằng thiếu gia thật sự kêu cô trở lại nha."
Trình Cửu nghe vậy sắc mặt khẽ biến, "Lục Thất, cô đừng tưởng rằng hiện tại còn có thể ỷ vào thiếu gia mà lên mặt dạy đời cô hiện giờ đến bản thân còn khó bảo toàn, vẫn nên tích chút công đức để được yên ổn sau này đi."
"Tôi xin ghi nhớ." Lục Thất gật đầu, sau đó di chuyển chân dài vượt qua người Trình Cửu liền nghiêng người ngồi vào trong xe, "Thiếu gia tìm tôi, tự nhiên không dám chối từ."
"Ngươi cũng rất thức thời đấy." Trình Cửu hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn qua tài xế nói: "Lái xe!"
Hơn một giờ sau, xe ngừng ở một nhà xưởng đã bị vứt bỏ bốn phía hoang vắng vô cùng, Tô Lê xuống xe sau liền liếc nhìn Trình Cửu một cái.
"Thiếu gia ở chỗ này sao?" Tô Lê vẻ mặt hồ nghi.
"Bằng không cô cho rằng tôi mang cô tới chỗ này là vì giết người diệt khẩu sao?" Trình Cửu châm chọc nói.
"Ý tôi là, thiếu gia có điểm thói quen sạch sẽ, y như thế nào có thể tới loại địa phương này ?"
Tô Lê chỉ tay vào cỏ dại mọc thành cụm trên mặt đất, trong giọng nói có chút bất mãn.
Trình Cửu: "......"
"Ít nói nhảm đi." Trình Cửu mạnh mẽ bắt lấy cánh tay của Tô Lê đẩy cô vào bên trong.
......
Khác với sự hoang vắng ở bên ngoài, nhà xưởng bên trong được quét dọn rất sạch sẽ, thậm chí có thể thấy được là được tỉ mỉ bố trí qua. Đôi mắt Tô Lê nhìn khắp nơi vài lần, mới yên lặng gật gật đầu, cái này mới phù hợp với tính cách của Phong Ngự .
"Thiếu gia đâu?" Tô Lê hỏi một bên Trình Cửu.
Trình Cửu tiếp nhận một cái di động do thủ hạ đưa qua , vẻ mặt tươi cười mang theo chút vui sướng khi thấy người gặp họa, "Thiếu gia sẽ tự tới đây, cô trước tiên hãy nhìn xem cái này đi."
Di động click mở lên một đoạn video, Lục Kỳ bị treo trên một cây thánh giá, cả người là đều là máu, cậu tựa hồ đã hôn mê, cúi đầu không nhìn thấy rõ mặt. Người quay video như thực kích động, hình ảnh vẫn luôn rung, một bàn tay liền xuất hiện trong màn hình, hung hăng mà nắm lấy tóc của cậu buộc cậu phải ngẩng đầu lên. Chỉ thấy đôi mắt Lục Kỳ gắt gao nhắm lại, một bên mặt thì bị sưng phù lên, có thể thấy được rõ ràng dấu tay hồng hồng, khóe miệng cũng có vết máu, nhìn thật thê thảm.
Tô Lê nhìn thấy hình ảnh này nhịn không được giơ tay quăng điện thoại di động ra ngoài. Nội tâm cô như sóng to gió lớn, kế hoạch hoàn mỹ vô khuyết của cô cuối cùng cũng không tránh được xuất hiện một lỗ hổng. Cô lúc trước không có nghĩ sẽ đem Lục Kỳ tính kế trong kế hoạch, đây là em trai của nguyên chủ, là người cô duy nhất vướng bận. Thời điểm Tô Lê tới cô nghĩ nhất định phải bảo hộ em trai của nguyên chủ thật tốt, hơn nữa sau khi cùng Lục Kỳ tiếp xúc cô thật sự thực thích người thiếu niên đơn thuần lại không ngốc này . Hiện giờ......
Tô Lê nhắm mắt lại, một lần mở mắt ra, trong ánh mắt liền không được sát khí.
Trình Cửu thấy sắc mặt cô thay đổi, nhịn không được cười đắc ý, "Lục Thất, không nghĩ tới cô cũng có hôm nay đi, muốn trách thì tự trách bản thân không biết cố gắng em trai đi. Bất quá, nếu cô muốn đem công chuộc tội để nói thì cũng không phải là không được."
"Cô muốn như thế nào?" Tô Lê ngước mắt nhìn Trình Cửu một cái, cười lạnh.
"Không phải là tôi muốn như thế nào, mà là cô muốn như thế nào." Trình Cửu ánh mắt lạnh đi mà nhìn cô "Lục Kỳ phản bội tổ chức mà cái tội danh này cô so với tôi hẳn là rõ ràng hơn chứ. Nếu cô còn muốn ở lại bên người thiếu gia, như vậy, cô liền tự mình đi xử lý Lục Kỳ đi."
--------------
Editor có vài lời: Nữ chính dù biết rõ tâm nguyện của ký chủ chủ yếu là Lục Kỳ vậy mà không có lo đi phòng trước , cứ cho là mình mạnh. Xảy ra chuyện rồi mới tự trách. Việc này làm ta không thể nào thích được tính cách của nữ chính trong chương này được (◣_◢)
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận