2333 ở một bên không nói lời nào, nó cảm thấy hệ thống của mình sắp hư rồi. Quả nhiên, ký chủ là boss chắn lưng, cốt truyện sẽ diễn biến theo chiều hướng không biết trước được. Nó cảm thấy chính mình không thể giúp nhiều cho ký chủ,chỉ là lúc trước nếu không phải ký chủ nhiều lần thất bại thì nó cũng không đến mức bị các trí não khác cười nhạo lâu như vậy. Bất quá đều không sao, hiện tại nó đã hiểu về Tô Lê, ký chủ nhà nó chính là một cái đùi vàng a!
Khách sạn Ninh Mậu nếu tính về độ xa hoa thì đây sẽ là khách sạn đứng thứ nhất trong nước, nhiều nhân vật có tiếng trong giới đều tới khách sạn này để ở và thưởng thức món ăn ở đây, món ăn nổi tiếng nhất của khách sạn Ninh Mậu là thanh lan gan ngỗng cùng bông tuyết trứng cá muối, Lục Thất đi theo Phong Ngự tới nơi, hương vị đích xác thực tốt.
"Gần bên cạnh khách sạn Ninh Mậu mới xuất hiện một vị chủ bếp Michelin tam tinh, tay nghề thực tốt, hơn nữa nghe nói ông ta làm bánh kem dâu tây thực không tồi, em hẳn là sẽ thích." Phong Ý tuy rằng tính toán làm Lục Thất đối Phong Ngự hết hy vọng nhưng bây giờ còn muốn cho cô ăn đến cao hứng một ít.
Con người lúc nào cũng mâu thuẫn như vậy, một bên nghĩ mọi cách khiến đối phương vui vẻ, một bên lại cho đối phương thấy chân tướng tàn khốc xé mở máu chảy đầm đìa.
"Ừm ." Điểm tâm ngọt ăn rất ngon, Tô Lê lập tức quăng mất mục đích đi bắt gian ra sau đầu. Bình tĩnh mà xem xét, Phong Ý là một người yêu hoàn mỹ, được người ưu tú như vậy theo đuổi, Tô Lê cảm thấy thể xác và tinh thần đều sung sướng, chẳng sợ hắn có mục đích khác tiếp cận cô. Hơn nữa, cô cảm thấy trên người hắn có một bóng dáng quen thuộc, tuy rằng cô không nghĩ ra là ai, nhưng cô có thể khẳng định rằng hắn sẽ không thương tổn đến cô.
Ngồi thoải mái trên ghế, Tô Lê nhìn người phục vụ bưng lên bánh kem dâu tây có mắt đã dán lên bánh kem nhưng dáng vẻ bề ngoài của cô vẫn như cũ duy trì Lục Thất bình tĩnh, không đến mức làm lố lên.
"Mau nếm thử đi." Phong Ý nhìn ra được cô đang cực lực khắc chế liền thỏa mãn tính thèm ăn của cô.
"Ân, cảm ơn." Tô Lê cầm cái muỗng tinh xảo lên nếm một ngụm, hương vị nồng đậm ngọt thanh hương dâu tây hòa hợp, vị ngọt thanh mà không béo. "chủ bếp Michelin tam tinh tay nghề quả thực danh bất hư truyền." Tô Lê tán thưởng một tiếng rồi liền tiếp tục dùng muỗng múc bánh ăn.
2333 ở một bên đang gấp gáp đến độ không được rồi, mỗi lần nhìn đến ký chủ ăn bánh nó đều cảm thấy thập phần oán niệm, nó cũng muốn ăn a nhưng mà chính nó miệng cũng chẳng có......
Đại khái là không nghĩ rằng lại bị ký chủ ảnh hưởng, 2333 xâm nhập hệ thống an toàn của phòng Phong Ngự, bắt đầu rình coi.
[ TM*! ]2333 vừa vào nhìn thấy tình hình ở trong phòng liền nhịn không được chửi tục một câu
TM*: Tha mụ = Mẹ nó
[ Làm sao vậy? ] Tô Lê thoáng nâng mắt, nhìn thấy toàn bộ trí não 2333 đang ngây ra.
[ Ký chủ, nam nữ chính ở trong phòng kia .... nữ chính bị nam chính chỉnh khóc thật thảm nha. ]2333 nói.
"Khụ." Tô Lê nghe vậy nhịn không được sặc nước miếng, làm cho Phong Ý khẩn trương lo lắng "Làm sao vậy, ăn từ từ, có muốn uống miếng nước lọc không?"
Tô Lê cảm kích tiếp nhận ly nước mà hắn đưa tới liền uống một ngụm, mới cảm thấy đỡ hơn một chút. [ Ngươi không có việc gì nên liền đi rình xem nam nữ chính làm chuyện kia sao? ]
Vẻ mặt Tô Lê chảy xuống ba đường hắc tuyến
2333 uể oải nói [ Ta chính là cảm thấy nhàm chán đây . ]
[ Trí não cũng có cảm xúc nhàm chán sao? ] Tô Lê kinh ngạc.
[ Trước kia thì không có nhưng hiện tại thì giống như có vậy. ]2333 có chút không xác định được.
Trong lòng Tô Lê như có một vạn đầu thảo nê mã* chạy như bay qua, [ Ngươi không lẽ thành trí năng tiến hóa rồi đi, có muốn đi tới hệ thống trung tâm kiểm tra tu sửa lại một chút không? ]
Thảo nê mã*: (草泥马 : cào nǐ mā)nghĩa đen dịch sát là 'Ngựa cỏ bùn'. Hình ảnh của nó giống như con lạc đà không bướu Nam Mỹ (Alcapa). Tuy nhiên nó còn đồng âm (khác thanh điệu một chút) với câu chửi rất bậy ( 肏你妈 : tháo nễ ma), nghĩa đen tức là "địt mẹ mày"
[ Có khả năng nha! Nói không chừng ta sắp tiến hóa! Nếu như muốn đi kiểm tra tu sửa lại thì ta phải tắt máy trong hai ngày, ký chủ như vậy không thành vấn đề đúng không? ]2333 có chút lo lắng hỏi.
Khóe miệng Tô Lê hơi giơ lên [ Cho ngươi hai ngày tự do trong hai ngày,... mà thôi chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, nếu không thì do ta quá xui xẻo thôi. ]
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận