Nếu đã đáp ứng yêu của nam chính đi tiếp cận Phong Ý, Tô Lê tự nhiên sẽ hoàn thành nhiệm vụ này.
Cô thay một bộ váy dáng vẻ tươi mát , váy màu lam nhạt khiến cho cô cả người đều tràn đầy hơi thở thanh xuân.
[ Ký chủ, cô hiện tại không đi trường học, vì việc gì mà còn muốn mặc băng buộc ngực vậy ? ] 2333 ngồi ở trên vai cô, hỏi. Rõ ràng ký chủ như vậy là làm mất đi dáng người vốn có, không phải sao?
Tô Lê nhìn một lượt chính mình tóc đã ngắn đã dài ra một ít, đối với chính mình trong gương lộ ra dáng vẻ tươi cười thần bí, "Ngươi không biết cái gì là "trước mắt sáng ngời" sao?"
[ Trước mắt sáng ngời? Ký chủ cô là đang nói cô sẽ dùng cái hình tượng này để tiếp cận mục tiêu nhân vật sau khi hắn đã hình thành thói quen, cô sẽ cho hắn một sự bất ngờ sao? ]2333 suy đoán nói.
Tô Lê nhịn không được liền cười, [ 2333, ngươi càng ngày càng hiểu được lòng người nha ] Cô tuyệt đối tin tưởng không có một nam nhân nào có thể cự tuyệt được khối thân thể hoàn mỹ này, ừ, trừ bỏ cái loại người như nam chính thôi.
[ Giúp ta dò xem Phong Ý đang ở đâu. ] Tô Lê phân phó nói. Khi có tích phân sau này, cô liền mua một cái dò xét, bất quá kiểu dáng chỉ ở dạng cấp thấp, có thể dùng giọng nói để khởi động, giám sát tùy thời gian.
[ Đinh. ] 2333 nói [ Hệ thống giám sát phát hiện mục tiêu nhân vật Phong Ý đang trong khách sạn Ninh Mậu ở Thành Nam . ]
[ Khách sạn Ninh Mậu? ] Tô Lê lười nhác ngồi dựa vào ghế [ Gần bên chỗ đó có quán nào tương đối đặc biệt không? ]
[ Bên cạnh nó có một quán bánh ngọt mới khai trương, nghe nói mỗi ngày đều có rất nhiều người xếp hàng để mua bánh. ] 2333 nói [ Ký chủ cùng nguyên chủ đều thích ăn đồ ngọt, ngay cả em trai của nguyên chủ cũng là tín đồ của đồ ngọt. ]
[ Vậy đi mua đồ ngọt đi, nhiều mua một tý mang cho tiểu Kỳ. ] khóe miệng Tô Lê giương lên, liền quyết định như vậy. Nguyên chủ thật sự rất thích ăn đồ ngọt, chỉ là trong nguyên cốt truyện, cô ấy mỗi ngày đều luôn ở bên người của nam chính nên rất ít có thời gian riêng cho bản thân, hơn nữa nam chính không thích ngọt, vì thế càng không cơ hội đi ăn.
Gần khách sạn Ninh Mậu là tiệm bánh ngọt có tên "phòng đồ ngọt của Tô cách", chủ tiệm là một vị mỹ nhân trí thức tóc dài bay bay . Mà trùng hợp ở chỗ nữ chính Lâm Mạt cũng có mặt tại tiệm bánh ngọt này, bất quá cô ta là tới làm công.
"Là cô (*)?" Lâm Mạt liếc mắt liền thấy Tô Lê trong hàng dài chờ mua bánh, với người cao gầy và diện mạo xuất chúng của Tô Lê thì sẽ rất khó có thể bỏ qua được.
(*): Bây giờ nữ chính trong [TG2 ]Lâm Mạt đã yêu nam chính Phong Ngự nên về cách xưng hô với Tô Lê sẽ thay đổi từ "bạn" => "cô" nhé.
Tô Lê tự nhiên cũng thấy được Lâm Mạt, rốt cuộc cũng là hào quang của nữ chính, cũng khó có thể bỏ qua cô ta. Cô nhìn Lâm Mạt nhàn nhạt gật đầu, xem như chào hỏi.
[ Nữ chính như thế nào lại ở chỗ này? ] Trong nguyên cốt truyện không hề có tình huống này, xem ra không chỉ có biến cố trong nhân vật mà còn cả các tình huống nữa.
[ Nguyên cốt truyện đề cập qua nữ chính có đi kiếm một công việc để trả học phí, khả năng là ở chỗ này đi. ]2333 suy đoán nói.
Tô Lê ừ một tiếng, mặt cũng không tỏ vẻ gì khác, rốt cuộc về việc sửa cốt truyện gì đó, cô không thể không biến nó thành thói quen.
Chờ tới khi đến lượt Tô Lê, Lâm Mạt lập tức lộ ra bộ mặt vui vẻ tươi cười, "Lục đồng học, cô muốn ăn loại nào, trong tiệm chúng tôi ngon nhất và nổi tiếng nhất là bánh dâu tây đấy."
Tô Lê liền nhập vai thành Lục Thất thanh lãnh, chỉ thấp giọng nói: "Vậy cho tôi hai phần bánh dâu tây, hai phần bánh trái cây, hai phần bánh tùng du khúc kỳ đi."
"Vâng ." Lâm Mạt liền hỏi tiếp "Có muốn đóng gói không?"
" Có." Tô Lê gật đầu đáp.
Lâm Mạt nhanh nhẹn mà gói lại đồ ngọt sau đó đưa qua và mở to đôi mắt chớp chớp mà nhìn cô, tựa hồ như có chuyện gì muốn nói với cô.
"Như thế nào, còn có việc gì sao?" Tô Lê thấy cô ta làm ra cái dạng này, liền hỏi nói.
"Ân...... Cái kia, Thất Thất, một lát nữa cô có rảnh không?" Lâm Mạt suy nghĩ rồi thật cẩn thận hỏi.
"Có rảnh." Nữ chính đã mời, không rảnh cũng phải rảnh a.
"Vậy cô đến chỗ kia ngồi một hồi nhé? Tôi sẽ mời cô uống trà sữa, thuận tiện hỏi cô vài việc nha."
Thanh âm của Lâm Mạt càng ngày càng thấp, tựa như có chút ngượng ngùng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận