Tô Lê trở lại nhà lớn của Phong gia vào 11 giờ tối, khi cô vừa vào cửa liền cảm giác được có nhiều điều kì lạ.
[2333, tra xem nơi này có chuyện gì bất thường không. ]
[ Ký chủ, tất cả mọi thứ đều bình thường, không có người lạ xuất hiện. ]
Tô Lê đảo mắt nhìn xung quanh, Phong gia khắp nơi đều có bảo tiêu canh giữ, nên cũng sẽ không xảy ra được chuyện gì .
Cô âm thầm nhẹ nhàng thở ra, đi theo cầu thang uốn lượn lên lầu trở về phòng chính mình ai ngờ vừa mở cửa ra liền thấy được bóng người quen thuộc.
Tô Lê nhẹ nhàng nhướng mày, lộ ra biểu tình ngoài ý muốn, "Thiếu gia, đã trễ thế này còn có việc gì sao?"
Phong Ngự trong phòng đang đưa lưng về phía cô, nghe được cô hỏi chuyện, liền quay người lại. Biểu tình lạnh nhạt, cảm xúc dưới đáy mắt có chút hắc ám. "Cô hôm nay đã đi đâu?"
Tô Lê tự nhiên mà đi vào, đứng ở trước mặt Phong Ngự, nói: "Gặp mặt ngũ gia, sau đó cùng đi ăn."
" Ồ." ánh mắt Phong Ngự nhìn cô càng thêm lạnh băng "Ngũ gia? Cô cùng hắn khi nào đã biết nhau, hắn vì việc gì vừa trở về liền tìm cô?"
Tô Lê tựa như là bị ngữ khí chất vấn của Phong Ngự mà sợ tới mức sửng sốt, "Tôi ngày hôm qua là lần đầu tiên nhìn thấy ngũ gia."
"Lần đầu tiên?" Phong Ngự đánh giá cô vài lần, vươn tay nâng lên chiếc cằm tinh xảo của cô, nói:
"Thật là một khuôn mặt xinh đẹp."
"Thiếu gia......" thanh âm của Tô Lê có chút hơi phát run.
"A Thất, cô có phải rất oán hận tôi đúng không?" Phong Ngự bỗng nhiên mở miệng hỏi, trong giọng nói mang theo một tia nguy hiểm.
Tô Lê nhắm mắt, giả vờ bình tĩnh, "A Thất không dám."
Phong Ngự nghe vậy cười nhạo một tiếng, "Cô không cần phải sợ hãi như thế, chỉ cần cô không phản bội tôi, tôi sẽ không tổn thương cô. Cho nên, cô sẽ phản bội tôi sao?"
"A Thất đối với thiếu gia sẽ luôn trung thành và tận tâm." Tô Lê kiên định nhìn Phong Ngự, nói.
"Vậy là tốt rồi, cô nếu thật sự phản bội tôi thì dù cô có chạy trốn tới chân trời góc biển thì tôi cũng sẽ tự mình bắt cô trở về. Tôi sẽ không giết cô nhưng tôi sẽ cho cô thấy em trai cô sẽ chết thảm như thế nào." Giọng nói của Phong Ngự cho thấy ra một tia tàn nhẫn, mặc dù hắn ta hiện giờ chỉ là một con sói con còn chưa trưởng thành nhưng hắn ta khi sinh ra đã có sẵn máu lạnh thô bạo.
Tô Lê gật đầu khẳng định lại một lần nữa, "A Thất vĩnh viễn sẽ không phản bội thiếu gia."
Phong Ngự rốt cuộc buông cô ra, "Tôi tin tưởng cô. Cho nên, tôi muốn cô giúp tôi làm một chuyện."
"Cô hãy thay tôi tiếp cận Phong Ý, giúp tôi giám sát y."
"Cái gì?" Tô Lê đột nhiên ngước mắt nhìn Phong Ngự "Thiếu gia?"
Khóe môi Phong Ngự hiện lên ý cười mang theo tia mỉa mai, "Hắn ở nước ngoài ngu ngốc không muốn lại như thế nào đột nhiên trở về?
Nếu như nói là không có ý đồ gì, tôi không thể tin. Gần đây bên trong Huyết Lang đang loạn ai biết được hắn có lại giúp đỡ cho người nào trong đó không. Cô hãy khiến cho hắn xem trọng cô, rồi sau đó thám thính về tin tức đó cho tôi ."
"Ngũ gia vừa nhìn đã biết là người tâm cơ thâm trầm, tôi chỉ sợ còn chưa tiếp cận được y đã bị người bên cạnh y phát hiện." Tô Lê nhíu mi tú lệ.
"A Thất," Phong Ngự đưa tay sờ lên gương mặt tinh tế của cô, "Tôi thấy khi cô cùng hắn ăn cơm tâm tình của hắn thật không tồi nha, xem ra hắn rất thích cô đấy."
Tô Lê cúi đầu, né tránh bàn tay lạnh lẽo của hắn ta, có chút gian nan mà mở miệng, "Thiếu gia, cậu như thế nào biết được......"
"Tôi như thế nào biết? Tôi tự nhiên sẽ có phương pháp của tôi." Phong Ngự duỗi tay sờ mái tóc mềm nhẹ của cô, giống như muốn trấn an một con sủng vật đang hoảng sợ, "Cô chỉ cần nghe theo lời tôi nói mà làm theo thôi. Hắn sẽ thích cô, cô lớn lên đẹp như vậy, ai cũng sẽ vì cô mà động tâm thôi?"
[ Hắn ta đang muốn ta đi câu dẫn Phong Ý sao, nếu hắn ta đã muốn vậy thì... Vẫy tay, bye bye. jpg]
[......] 2333: TMD*, hóa ra nam chính lại là thần trợ công nha!
TMD: Tha mụ đích = Mẹ nó chứ
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận