Bệnh viện.
Mục Thừa Ngôn ở nhận được tin Tô Lê bỗng nhiên ngất xỉu liền vội vàng chạy tới bệnh viện, hắn không dám đem việc này nói cho Triệu Nhu biết, liền quyết định chạy tới trước xem tình huống như thế nào.
"A Hành, Tầm Tầm đâu?" Mục Thừa Ngôn vọt ra từ trong thang máy liền thấy Hạng Tư Hành đang đứng ở hành lang, vội vàng chạy tới hỏi.
"Ở phòng bệnh truyền dịch." Hạng Tư Hành dẫn Mục Thừa Ngôn tới phòng bệnh của Tô Lê, "Bác sĩ nói cô ấy bị mệt nhọc quá độ, có chút thiếu máu, về mặt khác đều hết thảy bình thường."
Mục Thừa Ngôn ngồi xuống ghế bên cạnh giường nhìn sắc mặt Tô Lê tái nhợt, liền đau lòng không thôi.
"Mệt nhọc quá độ? Em ấy ngày thường cũng không bận rộn gì nhiều mà, làm sao lại bị ngất xỉu chứ?"
Hạng Tư Hành cũng cảm thấy kỳ quái, "Lúc nảy tôi vẫn còn thấy nàng khi nàng trạng thái thực hảo, cô ấy có tinh thần tốt, không có vẻ mệt mỏi."
Mục Thừa Ngôn suy nghĩ, vẫn quyết định bảo bác sĩ kiểm tra toàn thân cho em gái, để tránh sau này ra việc tương tự.
Hai người bên này lo lắng không thôi, bản thân Tô Lê bên này cũng không hề khá hơn.
Giờ phút này cô cảm giác chính mình đang nằm mơ, thế giới trong giấc mơ này quá hỗn loạn. Cô cảm thấy mình biến thành An Bạch Nguyệt, sau đó lại trở thành Lục Thất. Cô thậm chí còn mơ về thế giới của mười nhiệm vụ mà cô đã thất bại trước đó.
Vào thời điểm đó, cô xuyên vào vai phụ và rất cố gắng trong việc duy trì cốt truyện, thế nhưng do vấn đề về thể chất, ngay cả khi cô thực hiện vai dựa trên cốt truyện, cô vẫn thường dễ dàng thay đổi hướng của cốt truyện. Mà thay đổi lớn nhất là bất kể Boss trong cốt truyện gốc là ai, cuối cùng cô cũng sẽ phải lòng vai phụ này của cô.
Sau đó, cốt truyện liền thay đổi như một hiệu ứng cánh bướm, và cô cũng gặp phải rất nhiều chuyện khủng khiếp. Ví dụ như bị Boss biến thái giam cầm thì không nói đi, thé mà ở một thế giới nào đó khi cô bị xuyên thành một con mèo, Boss cũng có thể đem nó trực tiếp trộm đi để nuôi dưỡng. Mỗi ngày đều bị Boss sờ bụng nhỏ, tiết tháo liền rớt đến sạch sẽ.
Quá khứ lộn xộn cuồn cuộn như dòng chảy, chảy xung quanh cô, Tô Lê cố gắng để tìm ra nút thắt của mọi chuyện và rồi cuối cùng cô cũng sắp xếp lại được mọi ký ức trong đầu của mình.
Bất kể họ là Cố Hành hay Triệu Duẫn Chi, hay những vai Boss trước đây, họ đều là cùng một người !
Bao gồm cả Thẩm Đình Xuyên.
Là Boss cuối cùng để lại cho cô vô số bóng ma.
Khó trách Cố Hành cùng y giống nhau như đúc, hóa ra bọn họ căn bản là cùng một người!
Vậy làm sao Cố Hành có thể tốt tính như vậy nhỉ......
Tô Lê trong mộng che mặt lại, hóa ra người mà cô thích lại là tinh phân*, làm xao đây online chờ gấp.
Editor đáng yêu: Tôi không biết nghĩa của từ [*] này, bạn nào biết thì comment chỉ cho tôi biết với nhé!!!
Chờ Tô Lê từ trong mơ tỉnh lại, trước giường bệnh cô đã vây quanh bởi một đống người.
Mục Thừa Ngôn cuối cùng vẫn đem chuyện em gái hôn mê nói cho Triệu Nhu biết, Hạng Cẩm Tùng vội vàng mang theo bà chạy tới bệnh viện.
"Mẹ...... Đừng khóc." Tô Lê vừa mở mắt liền nhìn thấy mẹ của mình khóc đến sưng đỏ cả mắt, bỗng đau lòng, vội vàng mở miệng an ủi.
"Tầm Tầm, con tỉnh lại là tốt rồi, tỉnh liền tốt......" Triệu Nhu duỗi tay vuốt ve gương mặt trắng nõn của con gái, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Tô Lê trấn an mẹ xong, cô liền ngước mắt tìm kiếm người mình muốn gặp nhất trong đám người vây quanh giường bệnh.
Hạng Tư Hành đứng ở phía sau, nhìn Tô Lê được người nhà quan tâm, liền mỉm cười, âm thầm buông tâm tình vẫn luôn căng chặt xuống.
Lúc anh muốn rời khỏi, lại bắt gặp được ánh mắt tràn ngập quyến luyến của cô. Làm anh ngẩn cả ra, bước chân vì thế mà dừng lại.
Vào thời điểm Tô Lê nhìn thấy Hạng Tư Hành, liền nở một nụ cười ngọt ngào xinh đẹp. Đôi mắt cô rất sáng, như một ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm. Hạng Tư Hành không khỏi cũng hướng cô lộ ra tươi cười, tựa như băng tuyết tan rã, xuân về hoa nở.
Hóa ra anh vẫn luôn ở bên cạnh em, không hề rời xa. Kể từ đây, cuộc sống của em sẽ tràn ngập sức sống, sẽ không bao giờ khô cạn.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận