Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Cổ Đại
  3. Kiêu Tế
  4. Chương 81: Dao găm

Kiêu Tế

  • 474 lượt xem
  • 1644 chữ
  • 2020-12-08 15:33:11

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

Trong Vũ Anh Điện.

Lửa vừa mới bị dập tắt, khắp nơi nhỏ nước, một nửa long án bằng gỗ lim cháy ngã lật trên bậc kim, chỗ than đen vẫn còn đang bốc khói.

Tóc tai Thẩm thị tán loạn, trên mặt bị máu tươi bắn tung tóe, dính đầy than đen, nhìn không ra hào quang vốn có, váy áo cũng ướt, nhăn nhúm kéo lê trên mặt đất, nhưng tất cả những thứ này đều không ảnh hưởng thần sắc lãnh ngạo của bà ta, đến hoàn cảnh này, bà ta ngược lại không còn sợ hãi điều gì nữa.

Hoắc thị đi lên trên bậc kim, trên cao nhìn xuống liếc nhìn bà ta một cái, nâng cằm lên: "Ngươi năm đó sai người bịa đặt chuyện trong ngoài cung, vu hãm ta thông gian với lão tặc không biết xấu hổ này phản bội Đoan vương, lúc có ý bức tử ta đã không nghĩ rằng sẽ có hôm nay phải không?"

Thẩm thị cười lạnh một tiếng, hừ nói: "Năm đó chính ngươi làm việc xấu hổ, lại còn có mặt mũi nhắc lại? Nếu ta là ngươi, sớm đã đâm đầu chết tám trăm lần rồi! Ta coi ngươi như tỷ muội nhưng ngươi báo đáp ta thế nào? Lại ở trong cung ta cấu kết với hoàng đế! Nói cho ngươi biết, hiện nay nhìn thấy ngươi ta vẫn còn đầy bụng ghê tởm."

Hoắc thị bị bà ta đâm chọt chỗ đau, bước nhanh xuống, vung tay cho Thẩm thị một bạt tai, chĩa về phía bà ta chất vấn: "Xem ta như tỷ muội? Nói ra cũng không thấy hổ thẹn với lương tâm mình! Ngày đó, nếu không phải ngươi ở trong cung yến không ngừng rót rượu cho ta, sau đó lại mang ta vào trong cung ngươi, ta như thế nào bị lão tặc này... Rõ ràng chính là ngươi sớm nhìn ra hắn đối với ta rắp tâm bất lương, muốn dùng ta cầu sủng, bảo vệ đứa nhỏ trong bụng ngươi trở thành thái tử!"

Bà ta không nhắc tới chuyện này thì thôi, nhắc tới cái này, đúng chỗ thương tâm của Thẩm thị, hai tay Thẩm thị bị trói, khí thế lại không một chút kém cỏi, phun một cái lên mặt Hoắc thị, mắng: "Ta xuất thân thế gia, còn cần dùng đến ngươi sao? Ta mang thai đã hơn bốn tháng, nếu không phải nhìn thấy việc ghê tởm ngày đó, ta sao có thể bị kinh hãi vấp ngã, mất hài nhi đầu của ta! Gian thiên điện kia về sau ta ngày ngày hun hương bên trong, nhưng lại không bước vào nửa bước, ngươi biết vì sao không? Ha, ta ngại bẩn!"

"Lấy ngươi cũng muốn giết chết ta?"

Thẩm thị nở nụ cười khinh miệt: "Đúng vậy, sao ngươi lại không chết chứ? Thừa nhận đi, Hoắc Song Song, ngươi vốn là trời sinh □□, nếu không ngày đó chịu nhục ngươi lẽ ra phải đổ máu tươi ở Hiển Dương Cung. Ngươi không chết, bất quá là biết Tiêu Đạo Thành bị phái ra ngoài, nhất thời sẽ không phát giác được các ngươi □□, loại lén lén lút lút này thật kích thích, ngươi có lẽ đang mê đắm trong đó đâu."1

Ngực Hoắc thị phập phồng kịch liệt, sắc mặt trắng bệch, xoay người đi tìm kiếm, muốn đâm bà ta thành một cái rổ, nhưng lúc đi vào bà ta không cầm kiếm, nhìn một vòng không tìm được, bà ta cũng không đi ra ngoài tìm mà trực tiếp kéo lấy đầu tóc Thẩm thị, muốn cụng đầu bà ta vào cây cột trong điện, Thái Hòa đế bị trói ở trên một cái ghế ở bên cạnh, thấy thế vội la lên: "Song Song, đừng..."

Hoắc thị độc ác đạp ông ta một cước, Thái Hòa đế ho đến không nói nổi lời nào, tay Thẩm thị bị trói, đi đứng vẫn là tự do, đá lung tung loạn xạ, Hoắc thị ngã trên mặt đất, hai người giống như những người đàn bà chanh chua đánh nhau một trận.

Thái Hòa đế ở một bên lắc lắc đầu, ông ta đối với Thẩm thị không có bao nhiêu đau lòng, đối với Hoắc thị bây giờ lại có chút sợ hãi, lúc hai nữ nhân đánh nhau, ông ta liên tục thở dài, nhớ tới quang cảnh bao nhiêu năm trước, không biết sao lại biến thành trước mắt như vậy.3

Thẩm thị đến cùng thua thiệt, qua vài lượt, đầu tóc cũng bị túm rớt một mớ, miệng lại ở bên tai Hoắc thị nói tiếp: "Ngươi cùng hoàng đế thông dâm cũng được, còn sinh con trai, như thế nào, hôm nay là muốn cho hắn nhận cha đẻ, từ đây cùng Đoan vương không liên quan nữa? Hoắc Song Song, ngươi chờ đi, Tiêu Đạo Thành thành quỷ cũng sẽ không tìm ngươi."

Hoắc thị nổi cơn điên, hét: "Hắn là nhi tử Đoan vương!"

"Phải", Thẩm thị nhẹ nhàng nói: "Ngươi yên tâm đi, năm đó thái y bắt mạch cho ngươi đã chết, bên trong hồ sơ của hắn, đã từng có dấu vết để lại có thể tìm ra, sau bị hoàng đế tra được, bất quá, trước khi các ngươi hồi kinh lần này, đều bị ta hủy đi rồi. Ha ha ha, Hoắc Song Song, ngươi sau này còn có thể tiếp tục lừa gạt Tiêu Lan, cũng lừa gạt bản thân ngươi. Chỉ là ngươi tốt nhất có thể tiếp tục sống sót, sống thành lão yêu quái, nếu không một ngày kia ngươi cũng xuống đất, sao có thể nhìn mặt Tiêu Đạo Thành đây?"1

Hoắc thị nghẹn họng nhìn trân trối, đột nhiên quay đầu lại nhìn Thái Hòa đế, Thái Hòa đế biết rõ bà ta sớm có sát tâm, vội vàng co người lại lui về phía sau.

Hoắc thị đứng lên, đi đến cửa đại điện, hướng bên ngoài quát lên: "Cầm kiếm đến đây!"

Nhóm thủ binh được phân phó, đều cách ở rất xa, nghe tiếng thì một người đi về phía trước hành lễ, nhưng không dám đưa kiếm, Hoắc thị tức giận đến bật cười, xa xa trông thấy Mẫn Hành đã ở ngoài điện, liền sai người mang hắn tới đây.

Hắn một đường đi theo, Hoắc thị biết trong túi tùy thân trên quần áo hắn có kim châm cứu hành y: "Ta biết đại phu có biện pháp giết người không thấy máu."

Mẫn Hành chau mày, cung kính khom người, nói: "Lão phu nhân, Mẫn mỗ là đại phu, hai tay này chỉ cứu người, không thể hại người."

Hoắc thị liếc hắn một cái, cũng không tức giận, Mẫn Hành rủ tay áo xuống, leng keng một tiếng, kim châm cứu không có nhưng lại rơi xuống dao găm dùng để phòng thân, Hoắc thị nói: "Cái này cũng được."1

Giờ phút này bà ta chỉ có một ý nghĩ, phải mau giết chết Thẩm thị và Thái Hòa đế.

Dao găm hiện ra hàn quang, Thẩm thị cười lạnh một tiếng, cơ hồ không đợi bà ta đưa lên cổ mình mà đã tự mình nghênh đón.

Ánh mắt của Thẩm thị còn chưa khép lại, câu nói cuối cùng là: Ngươi chờ đó, Tiêu Đạo Thành nhất định...

Khoảng cách quá gần, máu còn chưa lạnh chảy xuống tay Hoắc thị, bà ta khẽ phát run, trong đầu tràn đầy câu nói của kia Thẩm thị "vì sao ngày đó chịu nhục ngươi lại không đổ máu tươi ở Hiển Dương Cung?"

Thật sự là do không bỏ được cái mạng này?

Không, không, Hoắc thị lắc lắc đầu, bà là nghĩ, mình tuyệt không phải là không bỏ được tính mạng, ta không bỏ được là Tiêu Đạo Thành.

Không nghĩ mới cùng hắn tách ra lại không đợi được người trở về đã nhắm mắt.

Về sau... Về sau thì sao?

Về sau có Tiêu Lan.

Phải, chính là bởi vì như vậy, bà mới không thể không gánh lấy khuất nhục sống đến bây giờ.6

Trong đầu Hoắc thị lộn xộn, thấy Thẩm thị đã đổ trên mặt đất, bà ta xoay người, dùng dao găm chỉ vào Thái Hòa đế, một đao đâm về ngực ông ta, Thái Hòa đế há to miệng, chỉ là còn chưa đâm vào sâu thì cổ tay Hoắc thị đã bị người khác bắt lấy, rút dao găm ra.

Hoắc thị đảo mắt thấy là Tiêu Lan đuổi tới đây, vẻ mặt lạnh lẽo: "Trước mắt đã nhập chủ Kim Lăng, còn giữ lại hắn làm cái gì?"

Tiêu Lan không trả lời, liếc mắt nhìn dao găm, hỏi: "Ai đã đưa dao?"

Hàn Lâm cũng mắt lạnh quét qua, không ai dám.

Mẫn Hành cúi người: "Dao găm là của ta."1

"Ngươi?" Tiêu Lan vài bước đi đến cạnh hắn, lấy lưỡi đao dính máu lau một cái lên quần áo hắn, Mẫn Hành buông mắt không nhúc nhích, Hoắc thị nói thay hắn, "Là ta kiên quyết muốn lấy."

Tiêu Lan chau mày, thu dao găm vào vỏ, dắt vào đai lưng Mẫn Hành: "Cất kỹ."

Hoắc thị nhìn chằm chằm Thái Hòa đế, Thái Hòa đế giương miệng, cố gắng nhìn về phía Tiêu Lan a a hai tiếng, lại không có động tĩnh.

- - Không biết có phải vừa mới bị kích thích hay không, ông ta lại mất đi giọng nói.

Tiêu Lan nhìn chằm chằm vết thương ở ngực ông ta, phân phó Hàn Lâm: "Dẫn người đến Minh Ung cung đi, để thái y băng bó."

Hoắc thị nhíu nhíu mày, nhưng không nói gì nữa.

Tiêu Lan nhìn Thẩm thị một chút: "Mẫu thân cũng đi thôi, hôm nay cung biến, Thẩm thị là cùng cùng tiên đế táng thân trong Vũ Anh Điện."

Hoắc thị thở dốc một hơi, sắc mặt còn trắng bệch, có chút đứng không vững: "Ngực ta khó chịu quá, để Mẫn đại phu xem mạch cho ta, lần này đều là hắn xem bệnh cho ta, người khác ta cũng không quen, qua lần này liền cho hắn nhập thái y viện đi."

Lông mày Tiêu Lan động động, gật đầu: "Mẫu thân đã nói như thế, vậy làm theo ngài đi."

 

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top