Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Khởi Đầu Nạp 1 Tỷ (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 14: Doạ té đái

Khởi Đầu Nạp 1 Tỷ (Dịch) (Đã Full)

  • 243 lượt xem
  • 1644 chữ
  • 2023-01-25 23:39:21

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mộc Phàm bình tĩnh đi lên, thực sự khiến chung quanh ngây ra.

“Tiểu tử này, tự mình tìm chết?”

Có đồng học ngây ngốc nói, các đồng học khác sôi nổi gật đầu tán đồng.

“Tự tìm đường chết!”

“Một cái phế vật Tôi thể quyền không nhập môn, thế mà cũng dám cùng Tôi thể quyền đại thành như Lý Đại Đảm gọi nhịp?”

“Xem kịch nào, hắn chết chắc rồi.”

Chung quanh nghị luận sôi nổi, mỗi người hứng thú bừng bừng nhìn hiện trường, muốn nhìn Mộc Phàm làm trò.

Lý Đại Đảm cũng giận tới mức cười, cười dữ tợn nói: “Mộc Phàm, lá gan to, cũng dám gọi nhịp với ta, xem ra không cho ngươi chút nhan sắc ngươi không nhớ a.”

“Để ngươi nhìn xem, cái gì là võ học cấp cao.”

Lý Đại Đảm nói xong, hơi thở bừng bừng phấn chấn, hai tay giơ lên cao, hai chân vừa giẫm nhảy lên, tựa như một đầu bạch hạc tức giận giương cánh bay cao, một chân hung hăng đá hướng Mộc Phàm.

“Mộc Phàm, đi tìm chết.”

Cùng với hét lớn một tiếng, Lý Đại Đảm thi triển Tôi thể quyền đại thành đánh tới Mộc Phàm, rẩ tàn nhẫn, người bình thường thật đúng là không tiếp nổi.

Nhìn Lý Đại Đảm phóng tới, ở trong mắt người khác thì tốc độ cực nhanh, nhưng trong mắt Mộc Phàm chậm như ốc sên, quả thực chính là sơ hở chồng chất.

Mộc Phàm lắc đầu, người ngoài còn tưởng rằng là bị dọa choáng váng.

Liền ở thời điển người khác cho rằng hắn đã bị đánh trúng vỡ đầu chảy máu thì Mộc Phàm đột nhiên nâng một bàn tay, tay trái như tia chớp bắt lấy nắm tay Lý Đại Đảm.

Mà tay phải thuận thế một quyền nện vào ngực Lý Đại Đảm.

Phanh!

Hai mắt Lý Đại Đảm nhô ra, thân thể tựa như rơm rạ bay ra ngoài, phun ra một búng máu, nện ở trong bồn hoa bên, nằm không nhúc nhích.

Hiện trường một mảnh tĩnh mịch, đồng học chung quanh đều sợ ngây người, ngây ngốc nhìn một màn trước mắt, mộng bức, hoàn toàn phân không biết đông tây nam bắc.

Ở trước mắt Mộc Phàm, đang có một người nằm trên mặt đất, đầu dán mặt đất đâm ra một cái hố, miệng mũi đều là máu, chỉ một chữ thảm a.

Người này đúng là Lý Đại Đảm, lại bị Mộc Phàm một đấm nện sấp.

“Ngươi thế này cũng gọi là Tôi thể quyền?”

Mộc Phàm trên cao nhìn xuống nhìn xuống hắn, khinh thường nói: “Có hoa không quả, sơ hở chồng chất, ta còn không có dùng sức ngươi liền nằm xuống, thật là làm người thất vọng.”

“Lý Đại Đảm, làm việc có thể cao điệu, nhưng làm người nhất định phải điệu thấp.”

“Làm người, không thể quá kiêu ngạo, nếu kiêu ngạo phải bị người ta chỉnh chết, nhớ kỹ sao?” Ánh mắt Mộc Phàm sắc bén nhìn chằm chằm Lý Đại Đảm trong bồn hoa.

Giờ khắc này, Lý Đại Đảm thật sự ngốc, vẻ mặt hoảng sợ, hai mắt trừng to.

Hắn nhìn ánh mắt Mộc Phàm, từ lúc bắt đầu kiêu căng, khinh thường, đến bây giờ sợ hãi, sợ hãi, dưới hai chân thế mà tràn ra một mùi hôi tanh.

“Ghê tởm, bị dọa té đái rồi sao?” Mộc Phàm bóp mũi, vẻ mặt chán ghét nhảy xa ra.

Lời này làm Lý Đại Đảm xấu hổ và giận dữ muốn chết, hai mắt trợn ngược tức giận ngất xỉu.

Nhìn đến đây, Mộc Phàm lắc đầu, thở dài nói: “Ai, đáng thương a, chỉ chút năng lực cùng can đảm thế này, liền dám kiêu ngạo ương ngạnh, quả thực mất mặt xấu hổ.”

“Mập mạp, chúng ta đi.”

Nói xong Mộc Phàm trực tiếp vượt qua, rời đi hiện trường, đồng học bốn phía sôi nổi nhường ra một con đường, mặt kính sợ, nhìn hắn nghi ngờ không thôi.

Phía sau, mập mạp mang vẻ mặt mờ mịt, choáng váng theo hắn rời đi, trong lòng hoàn toàn còn không có hết chấn động.

Thẳng đến khi Mộc Phàm đi xa, các đồng học mới như tỉnh mộng, một đám nhìn Lý Đại Đảm ngất xỉu trên mặt đất, hai mặt nhìn nhau.

“Tê!”

“Không thể nào?”

“Ta đang nằm mơ, nhất định đang nằm mơ?”

Có đồng học không tin, nhéo mình một cái, rất đau, không phải nằm mơ.

Lúc này mới khiếp sợ không thôi.

“Xôn xao!”

“Phế vật kia, thế mà một đấm nện Lý Đại Đảm nằm dài?”

“Giả đi?”

“Ta không tin!”

Tất cả đồng học kinh hãi, hoảng loạn, hoàn toàn không tin kết quả này.

Bởi vì bọn họ căn bản không tin một cái phế vật tu luyện mười năm đều không nhập môn thế mà có thể nện ngã một cái Tôi thể đại thành.

Thậm chí còn đánh mất người ta khống chế, truyền ra ai tin?

Không ai tin tưởng, hiện trường tận mắt nhìn thấy đồng học đều mang vẻ mặt mộng bức, không tin, nhưng sự thật chính là như vậy.

“Mộc Phàm, chẳng lẽ hắn không phải phế vật?”

“Chỉ là ẩn giấu thực lực thật sự?”,

“Nhưng, vì cái gì?”

Đúng vậy, mọi người mờ mịt, khó hiểu, nếu Mộc Phàm có thực lực cường đại như vậy, vì sao không biểu hiện ra ngoài, thậm chí ẩn tàng rồi.

Hơn nữa vừa ẩn tàng chính là mười năm, không tiếc bị vô số người cười nhạo, châm chọc, trở thành trò cười, thậm chí hiện tại bị trường học khai trừ.

Trường học vừa mới ra thông báo, khai trừ Mộc Phàm, rồi sau đó chân Mộc Phàm liền biểu hiện ra thực lực kinh người như thế, rốt cuộc vì cái gì.

“Mộc Phàm... Thú vị.”

Trong đám người, có một người nữ sinh yên lặng chú ý Mộc Phàm, từ đầu tới đuôi đều xem rõ ràng.

Nói thật ra nàng cũng rất khiếp sợ, đối với một quyền vừa rồi của Mộc Phàm và kết cục của Lý Đại Đảm, trong lòng có thể nói là khiếp sợ không thôi, hoàn toàn không thể tin được.

“Thì ra ngươi ẩn tàng thực lực.” Nữ sinh xinh đẹp lầm bầm lầu bầu nói, khóe miệng gợi lên một nụ cười nhàn nhạt.

Nàng nhìn ánh mắt Mộc Phàm mang theo một tia tò mò, phảng phất đối người này sinh ra đầu hứng thú, vì sao hắn ẩn giấu thực lực?

“Mộc ca, hiện tại làm sao bây giờ, trường học đã thông báo, ngươi đã bị khai trừ.”

Trên đường, mập mạp lo lắng nhìn Mộc Phàm, hỏi.

Nhưng Mộc Phàm lại rất bình tĩnh, cười nói: “Khai trừ liền khai trừ, dù sao vốn dĩ chính là muốn ở trường học lăn lộn qua ngày thôi, hiện tại khai trừ rồi cũng tốt.”

Mộc Phàm không có để ý, khai trừ liền khai trừ rồi, dù sao đã có hệ thống, hắn căn bản là không quan tâm trường học khai trừ hay không khai trừ.

Trong đầu hắn bây giờ chỉ muốn kiếm tiền, như thế nào kiếm càng nhiều tiền.

Mộc Phàm đã có một cái kế hoạch, chỉ chờ sắp xếp lại nhìn xem có thuận lợi hay không.

“Cùng lắm thì ta đi ghi danh luyện đan hoặc là luyện khí.”

Mộc Phàm đột nhiên thốt một câu, mập mạp sợ ngây người.

Hắn mang vẻ mặt mộng bức nhìn Mộc Phàm, ngơ ngác nói: “Mộc ca, ngươi, ngươi điên rồi đi? Luyện đan, luyện khí, kia đều yêu cầu thiên phú, hơn nữa, cần phải có tu chân Luyện Khí cơ sở mới được a.”

“Không sao, Luyện Khí mà thôi, đơn giản.” Mộc Phàm xua xua tay hồn nhiên không thèm để ý nói.

Cái này làm cho mập mạp hết chỗ nói rồi, hắn đột nhiên phát hiện, chính mình có chút xem không hiểu huynh đệ trước mắt ở chung mười mấy năm, hoàn toàn chính là nhìn không thấu.

Trên người hắn rốt cuộc cất giấu bí mật như thế nào, vì sao rõ ràng có thực lực cường đại lại lén giấu đi, lại cam nguyện trở thành trò cười.

Thật ra mập mạp không biết, thực lực Mộc Phàm là gần đây mới có, trước kia, xác xác thật thật chính là một phế vật không thể nhập môn trong miệng mọi người.

“Ngươi chính là Mộc Phàm?”

Nhưng vào lúc này, phía trước có đoàn người, ngực áo mỗi người đều in một huy hiệu, là nhân viên bảo vệ trường học.

Bọn họ đi lên ngăn đường Mộc Phàm.

“Là ta, các ngươi có chuyện gì?” Mộc Phàm bình tĩnh nhìn bọn họ.

Nhóm người này là nhân viên bảo vệ, xem như bảo an.

Nhưng đừng xem thường bọn họ, nhóm bảo an này, mỗi một tên đều là Tôi thể nhất trọng trở lên, thậm chí nghe nói đội trưởng bảo vệ là một vị Tôi thể tam trọng.

Một đám bảo an nhìn Mộc Phàm, hai mặt nhìn nhau, cuối cùng, một người nam tử đi tới.

Hắn khinh thường nói: “Hiệu trưởng để chúng ta tới thông tri ngươi, Mộc Phàm, ngươi bị khai trừ rồi, yêu cầu ngươi trong hôm nay thu thập đồ rời nhị trung, nếu không chúng ta chỉ có thể mạnh mẽ mời ngươi đi ra ngoài.”

Lời này vừa ra, Mộc Phàm liền hiểu.

“Không cần phiền toái, ta tự mình đi.”

“Mập mạp, ta đi trước một bước, có rảnh lại đến xem ngươi.”

Mộc Phàm nói cho mập mạp một tiếng, vẫy vẫy tay xoay người rời đi, toàn bộ quá trình có vẻ rất bình tĩnh, làm một đám bảo an vốn dĩ khinh thường nhìn theo không biết làm sao.

Kịch bản này không đúng a, không phải là hắn sẽ thương tâm muốn chết khóc lóc thảm thiết sao.

Mộc Phàm biểu hiện thật sự là quá bình tĩnh, bình tĩnh đáng sợ.

Không bao lâu, Mộc Phàm liền tới tới cửa trường học, nhưng mới ra tới liền gặp phiền toái.

“Nha, này không phải Mộc Phàm, ca ca ta sao?”

Mộc Phàm mới ra cổng trường, liền thấy một đám người nhanh chóng xông tới.
 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top