- Trang Chủ
- Tản Mạn
- Khí Chất Bao Nhiêu Hạnh Phúc Bấy Nhiêu (Dịch)
- Chương 43: Hôn nhân có tốt đẹp hay không, chỉ cần xét điểm này là đủ.
Hai hôm trước một người bạn đăng ảnh bánh ga-tô mà cô ấy tự tay làm lên trang cá nhân. Điều này khiến người đang đau đầu nghĩ “quà sinh nhật là tôi đây mừng như bắt được vàng”.
Thế là cuối tuần tôi liền cùng bạn tới trung tâm dạy nữ công gia chánh để học cách tự làm bánh ga-tô. Người tới đây toàn là phụ nữ, mà hầu hết đều là người mới kết hôn hoặc con còn nhỏ. Những cô gái chưa kết hôn có lẽ còn không muốn học những kỹ năng như thế này. Còn người đã kết hôn quá lâu thì chìm trong guồng quay cuộc sống, đã mất đi hứng thú kiểu này rồi.
Nơi phụ nữ tụ họp, đề tài đương nhiên xoay quanh hôn nhân, con cái, cũng rất dễ làm quen, rồi thân thiện với nhau.
Một bà mẹ có con ba tuổi than thở với chúng tôi,
Mẹ chồng ở nhà rất khó tính, suốt ngày ép chị ấy phải thế này thế kia. Còn chồng thì bảo “dù sao đó cũng là mẹ anh, lại lớn tuổi rồi, em nhường bà ấy một chút đi.”
Đứa con ba tuổi lại bám mẹ đành tới trung tâm nữ công gia chánh để nghĩ ngơi một chút.
Một cô gái khác chưa có con thì kể,
Sau khi kết hôn, chồng cô ấy chẳng chịu làm việc nhà, còn suốt ngày lêu lổng bên ngoài. Mình chẳng khác gì người độc thân mà tự dưng lại có thêm bao nhiêu việc nhà và một đống họ hàng thân thích.
Một chị gái đang nhào bột đứng bên thì cười nhẹ như mây bay, nói “thế đã là gì. Hôn nhân của chị ấy mới là cực phẩm. Cha mẹ chồng ghê gớm độc đoán . Chồng nhu nhược vô dụng, thấy cha mẹ như chuột gặp mèo. Con thì còn chán hơn. Thi cử toàn xếp chót bảng, làm chị ấy sắp trầm cảm tới nơi.”
Sau đó cả đống người cùng nhau thở dài, an ủi nhau rồi nói một câu, “Hôn nhân là như vậy đó.”
Dường như hầu hết phụ nữ đều không hài lòng về hôn nhân của mình. Cha mẹ chồng kỳ cục, chồng vô trách nhiệm, con cái hư đốn như thể cuộc hôn nhân này, ngoài việc khiến mình không vui thì chẳng còn gì hết.
Tôi không kìm lòng được mà hỏi, “Thế hồi còn độc thân thì mọi người sống như thế nào ?”
Vấn đề này lập tức làm mọi người hồi tưởng lại những năm tháng tuổi trẻ.
Bà mẹ kia thoáng nghĩ ngợi rồi tiếc nuối, đáp,
“Hồi còn độc thân thì sống thoải mái lắm. Có một công việc không tồi. Cha mẹ lại chăm chút yêu thương mình. Phải nói là áo đưa tận tay, cơm đưa tận miệng.”
Những người khác cũng mồm năm miệng mười, kể về cuộc sống của mình trước khi kết hôn.
Một người kể, “trước khi kết hôn, em thích mua gì thì mua. Thỉnh thoảng mẹ em cũng mắng vài câu nhưng chưa bao giờ cần để ý thái độ của người khác. Giờ muốn mua gì cũng phải giấu diếm mẹ chồng. Thực ra em toàn tiêu tiền của em thôi nhưng cứ như làm trộm ấy”
Một vị khác nói, “trước khi lấy chồng, tiền mình kiếm thì mình tiêu. Chuyện của mình thì mình quyết định. Còn giờ có thêm cả đống người giám sát mình. Nghĩ về cái thời chưa lấy chồng, tự nhiên lại thấy lấy chồng xong khổ quá.”
Chị gái nọ cười bảo, “Đúng rồi. Tụi mình trước khi kết hôn, ai chẳng xinh đẹp mơn mởn . Sau khi kết hôn, ai nấy đều khô héo như hoa tàn. Nếu cho chị chọn lại một lần nữa chắc chắn chị sẽ không chọn kết hôn.”
Có người lấy hẳn di động ra đọc một đoạn văn hài hước cho chúng tôi,
Kết hôn rồi, về nhà muộn cũng là tội tày đình.
Kết hôn rồi, mua đồ cho nhà mẹ đẻ cũng như ăn trộm.
Kết hôn rồi, đi mua sắm với bạn cũng như phá gia chi tử.
Kết hôn rồi, mua bộ quần áo cũng như quyết định trọng đại lắm.
Kết hôn rồi, muốn ra ngoài ngắm nhìn thế giới chẳng khác nào nằm mơ.
Những lời này được mọi người đồng tình sâu sắc, đều cho rằng cuộc sống sau khi kết hôn, không sướng bằng thời độc thân. Nhưng không kết hôn thì lại phải chịu áp lực quá lớn từ xã hội.
Nhớ cách đây không lâu, Đương Đương hỏi tôi,
“Cậu nghĩ làm thế nào để đánh giá một cuộc hôn nhân có tốt đẹp hay không?”
Tôi nghĩ ngợi một thoáng rồi đáp,
“Muốn đánh giá một cuộc hôn nhân có tốt đẹp hay không, chỉ cần xét điểm này là đủ. Đó chính là, sau khi kết hôn có sống tốt hơn trước khi kết hôn hay không. Điều này không liên quan tới vật chất, cũng không liên quan tới người khác, chỉ liên quan tới một thứ, đó là tinh thần của bạn có vui vẻ hơn trước đây hay không?”
Một cuộc hôn nhân tốt đẹp hay tệ hại, không nằm trong đánh giá của cha mẹ, cũng không nằm trong phán xét của người khác, mà chỉ ở trong lòng của bạn. Vì vật chất nhiều tới đâu, người khác cảm thấy tốt tới đâu cũng không bù đắp được sự trống vắng trong tâm hồn bạn. Giống như chỉ người uống nước mới biết, nước ấm lạnh ra sao. Chỉ bạn mới có tư cách đánh giá hôn nhân của mình tốt đẹp hay không.
Có người nói, một cuộc hôn nhân tốt đẹp là sự môn đăng hộ đối về mặt tinh thần.
Lại có người nói, một cuộc hôn nhân tốt đẹp là sự trưởng thành của cả hai vợ chồng.
Họ nói đều rất đúng. Nhưng dù sao những tiêu chuẩn này đều quá hư cấu.
Thực ra đánh giá hôn nhân có tốt đẹp hay không chẳng phức tạp như vậy, chỉ cần xét một điểm là đủ. Đó là sau khi kết hôn, bạn sống tốt hơn hay trước khi kết hôn, bạn sống tốt hơn?
Khi đêm về bạn chỉ cần tự hỏi lòng mình, sau khi kết hôn mình có sống tốt hơn trước kia hay không?
Và rồi câu trả lời đã có sẵn trong lòng bạn.
Kết hôn để làm gì?
Để hạnh phúc, để sống tốt hơn lúc độc thân chứ không phải để tìm một người, một gia tộc để trói buộc chính mình, đòi hỏi chính mình và bức ép chính mình.
Chúng ta kết hôn,
Là vì hi vọng trên đời này có thêm một người yêu thương chúng ta, luôn ở bên chúng ta. Khi đau đầu, nhức óc sẽ có người đưa chúng ta tới bệnh viện, lấy nước, mớm thuốc cho chúng ta.
Là vì khi trời mưa tầm tã sẽ có người xuất hiện đón chúng ta về ngôi nhà ấm áp của mình.
Là vì đêm khuya tĩnh lặng, có người ngủ bên cạnh giúp chúng ta yên tâm say giấc.
Là vì khi tủi thân oan ức, có người vỗ về chúng ta và nói một câu, “đừng lo, có anh ở đây rồi.”
Là vì khi bận rộn cực khổ với việc nhà, có người cho chúng ta một nụ cười động viên ấm áp.
Nếu tất cả đều không tồn tại, chỉ dư lại việc nhà làm mãi không hết, quở trách nghe mãi không thôi, những tháng ngày khổ sở không có hồi kết, nước mắt xót xa rơi hoài không ngớt. Vậy cuộc hôn nhân như vậy có ý nghĩa gì đây?
Ngẫm lại thời còn độc thân, cuộc sống hạnh phúc biết bao. Gương mặt luôn tràn ngập nụ cười, trong mắt luôn lấp lánh hào quang, ai cũng là con cưng được cha mẹ yêu thương, chiều chuộng. Sao bạn nỡ nhẫn tâm để mình vào cuộc hôn nhân bất hạnh.
Đừng bảo với tôi, “số mệnh là như thế.”
Đừng bảo với tôi, “hôn nhân đều như vậy.”
Bạn xứng với hôn nhân tốt đẹp, cũng đáng có được hôn nhân tốt đẹp.
Dù là một cô gái bình thường tới không thể bình thường hơn trong mắt người khác. Sau khi kết hôn, cũng phải được chiều chuộng, yêu thương. Nếu không kết hôn để làm gì?
Ý nghĩa thực sự của hôn nhân không phải trốn tránh sự soi mói của người đời. Cũng không phải để cha mẹ hài lòng. Cũng không phải vì sinh con đẻ cái mà chỉ để bản thân sống hạnh phúc hơn mà thôi.
Tất cả những cuộc hôn nhân không phải vì mục tiêu này đều sẽ không hạnh phúc.
Ở xã hội hiện đại có nhiều hôn nhân bất hạnh hơn hôn nhân hạnh phúc. Người ta đã hoàn toàn quên mất ý nghĩa thực sự của hôn nhân. Trong những cuộc hôn nhân chấp nhận, chịu đựng, ý nghĩa của hôn nhân đã sớm biến dị. Với chính người trong cuộc mà nói, hôn nhân là để người cảm thấy “tôi đi đúng đường, tôi đã kết hôn ở tuổi nên kết hôn.”
Cũng phải thôi, dù sao cái giá phải trả cho việc giữ vững lý tưởng của bản thân đắt hơn việc để mình trôi theo dòng nước nhiều lắm.
Với cha mẹ mà nói, “Con tôi đã kết hôn rồi. Cuối cùng tôi cũng hoàn thành trách nhiệm của mình.”
Đương nhiên là thế. Hầu hết cha mẹ đều mong hôn nhân của con cái mình hạnh phúc. Nhưng thực tế là giữa việc yêu cầu con cái kết hôn đúng hạng và việc tôn trọng sự tự do, lựa chọn hôn nhân của con cái. Họ thường chọn tiêu chuẩn trước.
Với rất nhiều gia đình mà nói, giữ vững hôn nhân là để cho con cái có một gia đình hoàn chỉnh.
Nói chung, mọi cuộc hôn nhân chấp nhận chịu đựng, đều có những nỗi khổ tâm và bất đắc dĩ riêng.
Nhưng, bạn thân mến hỡi, bạn hãy tự hỏi lòng mình, hôn nhân chỉ có những thứ đã đủ hay chưa?
Lẽ nào cảm nhận của bạn không phải là điều quan trọng nhất ư?
Chẳng lẽ bạn không mong mỏi sự ấm áp và hạnh phúc trong hôn nhân sao?
Đàn ông cũng vậy thôi, ai chẳng từng là thiếu niên phóng khoáng, ai chẳng từng nhiệt huyết tung hoành, ai chẳng từng đắc chi mê say, sao bạn nhẫn tâm chôn vùi bản thân thành một người trung niên mệt mỏi giữa hôn nhân bất hạnh.
Đời người ngắn ngủi mấy chục năm, để bản thân có một cuộc hôn nhân tốt đẹp là hành động có trách nhiệm nhất với chính mình. Và cũng là chuyện tốt nhất bạn làm cho bản thân.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận