- Trang Chủ
- Tản Mạn
- Khí Chất Bao Nhiêu Hạnh Phúc Bấy Nhiêu (Dịch) (Đã Full)
- Chương 20: Cô gái à, càng làm bộ làm tịch càng dễ mất địa vị
Có một cô gái khóc lóc kể với tôi là “cô ấy và bạn trai đã chia tay rồi nhưng cô ấy vẫn còn rất yêu bạn trai, làm sao bây giờ? Liệu có thể cứu vãn hay không?”
Chính cô gái này là người đề nghị chia tay trước, vì sinh nhật cô ấy, cô ấy thích được tặng một chiếc điện thoại Iphone nhưng bạn trai lại tặng cho cô ấy túi xách thế là cô ấy liền không vui, cho rằng nếu đã là người yêu rồi thì tâm ý phải tương thông. Rõ ràng cô ấy đã ám chỉ rồi thế nhưng bạn trai lại không làm theo ý của cô ấy, thế này thì yêu đương gì chứ??
Vậy là cô ấy bắt đầu làm bộ làm tịch. Đầu tiên là liệt kê những điểm mà bạn trai cô ấy lơ là. Sau đó kể ra bạn trai người khác chu đáo săn sóc ra sao. Cuối cùng lên án bạn trai không hề yêu mình rồi đòi chia tay. Ban đầu, bạn trai cô ấy vẫn dịu dàng dỗ dành cô ấy, nói rằng thế thì để anh ấy đi mau Iphone bù vào, nhưng cô gái này được voi đòi tiên nói là “giờ có mua cũng không cần nữa, đòi hỏi thì có ý nghĩa gì. Cô ấy muốn là muốn bạn trai chủ động mua tặng mình cơ.”
Bạn trai tiếp tục xin lỗi cô ấy, nhưng cô ấy càng được đà lấn tới, khăng khăng đòi chia tay. Sau bốn tiếng nhập nhằng dây dưa, bạn trai lẳng lặng chấp nhận lời đề nghị chia tay của cô ấy. Lúc đó thì sự đã rồi, cô ấy không xuống nước được nữa. Hai người cứ thế chia tay.
Giờ sắp qua nửa tháng rồi, bạn trai...Ồ! Không! Bạn trai cũ hoàn toàn bặt vô âm tín mà cô gái này thì đã sớm bị nỗi khổ từ từ dày vò đến gầy mòn héo hóp, bèn hỏi tôi làm thế nào mới cứu vãn được cuộc tình này?? Chỉ cần có thể níu kéo bạn trai cũ thì bảo cô ấy làm gì cô ấy cũng chịu.
Tôi chỉ nghĩ đến một câu nói “không tìm đường chết thì sẽ không phải chết”.
Một cô gái khác còn làm bộ làm tịch khủng hơn. Cô ấy kể với tôi thế này, “chị Vãn Tình ơi, một tháng trước em với chồng em ly hôn rồi, em không thật lòng muốn ly hôn, lúc đó chỉ là kích động nhất thời mà thôi, bây giờ em rất muốn quay lại với anh ấy. Nhưng ám chỉ nhiều lần rồi mà anh ấy vẫn không có phản ứng gì, em không biết nên làm sao cho phải, chị có thể chỉ em cách gì đó được không?”
Tôi chỉ muốn nói với cô ấy “hôn nhân không phải em cứ muốn ly hôn là ly hôn, muốn quay lại là quay lại. Nếu không muốn ly hôn thì sao lại kích động như thế? Đây chẳng phải là từ tìm đường chết à?”
Thực ra tôi cũng chẳng có tư cách gì để đánh giá vấn đề làm bộ làm tịch của các cô gái khác. Từ thời đại học, cô bạn cùng phòng Điền Tâm đã nói với tôi một câu, “ai cũng bảo con gái Thượng Hải hay làm bộ làm tịch, nhưng tớ thấy cậu đã vượt xa chúng tớ rồi, sau này thể nào cũng khổ về cái tính đó, cậu cứ đợi mà xem!!”
Tôi không cho là đúng, tôi nghĩ con gái ai chẳng làm bộ làm tịch, thế mới đáng yêu, quyến rũ, mới làm người ta thương chứ. Con gái phải làm bộ làm tịch nhiều hơn một chút thì mới có địa vị.
Sau khi quen ông xã tôi, tôi vẫn giữ nguyên cái tính đó, muốn dỗi là dỗi ngay được, làm bộ làm tịch là làm bộ làm tịch được ngay. Ông xã tôi là người cực kỳ tốt tính, cho nên lần nào tôi lên cơn giận dỗi là anh ấy cũng nhượng bộ bao dung. Nhưng rốt cuộc có một lần tôi gieo gió gặt bão, làm bộ làm tịch tới mức chia tay, giống hệt như nhiều cô gái khác. Khi anh ấy bất đắc dĩ chấp nhận yêu cầu chia tay, tôi mở to mắt, há hốc miệng, vừa xấu hổ, vừa trơ mắt nhìn anh ấy rời đi. Thế rồi tôi lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa, lết sáng đi tìm cô bạn thân Đương Đương. Sau khi nghe tôi kể hết mọi chuyện, Đương Đương chỉ tặng cho tôi mỗi hai chữ, “Đáng đời!”
Tôi lấy khăn giấy, hỏi cô ấy phải làm sao bây giờ ? Cô nàng vẫn xem như có lương tâm, nói với tôi rằng, trước đây anh ấy bao dung cậu như vậy, không thể nói không yêu là không yêu được ngay, có lẽ lần này anh ấy cũng chỉ muốn trị cậu một phen, xem cậu có định làm bộ làm tịch nữa không. Nghe cô ấy nói vậy, tôi lập tức từ thương tâm chuyển sang phẫn nộ, “không lẽ đúng là như vậy?? Anh ấy dám đối xử với tớ như thế, tớ sẽ cho anh ấy biết tay.”
Đương Đương lườm tôi một cái, “tớ cho cậu biết nhé, tuy tớ không nghĩ lần này anh ấy thực sự muốn chia tay với cậu, nhưng nếu cậu còn làm bộ làm tịch nữa thì tớ cam đoan sớm muộn gì cũng có ngày anh ấy chia tay với cậu. Tới lúc đó, cậu đừng đến chỗ tới khóc lóc nữa nhé. Vì tớ sẽ không cảm thông với một người phụ nữ tự Tìm Đường Chết đâu. Nếu còn muốn ở bên anh ấy thì cậu phải kiểm điểm bản thân đi.”
Tôi nghe lời cô nàng, thu dọn hành lý, ôm vài cuốn sách rồi tìm tới một nơi để kiểm điểm bản thân. Sau 10 ngày, tôi quay về, thành khẩn xin lỗi anh ấy. Ban đầu anh ấy không tin, cho rằng tôi chỉ giả vờ lúc ấy thôi, tôi đành khép nép nói, “Vậy anh hãy cho em 3 tháng, nếu em thực sự sửa đổi thì chúng mình sẽ làm lành như xưa. Nếu em vẫn không thay đổi, thì lúc đó anh chia tay em cũng chưa muộn mà. Dù sao nếu anh thực sự muốn chia tay, em cũng không thể ép buộc được anh.”
Hồi đó, tôi làm bộ làm tịch với anh ấy thực ra cũng là để anh ấy trân trọng tôi hơn, để mình có địa vị cao hơn, cuối cùng lại thành tự làm tự chịu. Theo lời Đương Đương thì chính là “Cậu làm bộ làm tịch vì muốn anh ấy chiều chuộc cậu hơn, nhưng kết quả thì sao? Tự đòi chia tay, tự xin làm lành? Còn mất địa vị hơn cả ban đầu??”
Ông xã thấy tôi hối lỗi như vậy, cũng không làm căng nữa, đồng ý dùng 3 tháng làm hạn định. Trong 3 tháng này, tôi vô cùng thấu tình đạt lý, hoàn toàn sửa đổi. Mà anh ấy cũng không hoàn toàn nghe theo lời tôi như xưa, đề nghị hợp lý thì làm theo lời tôi, còn không hợp lý thì anh ấy sẽ từ chối. Cũng may anh ấy là một người chín chắn, không vì vậy mà cho rằng “nông nô hóa thành vũ trụ”.
Một thời gian sau thấy tôi thực sự sửa đổi, anh ấy vẫn yêu thương tôi như xưa. Nhưng nếu tôi còn làm bộ làm tịch thì anh ấy tuyệt đối không đồng tình.
Sau đó, có một lần anh ấy thổ lộ tiếng lòng với tôi, “thực ra lần đó anh cũng không thật sự muốn chia tay với em. Anh chỉ muốn hai người có thời gian yên tĩnh ngẫm lại. Mấy hôm sau anh sẽ lại đi tìm em. Nhưng anh vẫn phải nói, may mà em thay đổi kịp thời, nếu không dù lần đó không chia tay thì sau này cũng có lúc chia tay.”
Tôi tin anh ấy đang nói thật.
Rất nhiều cô gái, kể cả tôi, luôn cho rằng đối phương bao dung, nhân nhượng mình vô điều kiện mới thật là yêu. Cho nên ra sức giận dỗi vô cớ, không ngừng làm bộ làm tịch. Thấy đối phương thỏa hiệp hết lần này tới lần khác thì rất vui vẻ, cho rằng đối phương không thể sống thiếu mình. Dù chúng ta làm gì đi chăng nữa thì đối phương cũng không bao giờ rời đi. Mà không hề biết rằng, sự kiên nhẫn của đối phương đang dần biến mất. Khi đối phương mất hết kiên nhẫn cũng là lúc mọi chuyện không thể cứu vãn được nữa.
Trong quá trình trưởng thành và trở nên chín chắn, tôi chợt nhận ra, phụ nữ chưa bao giờ đạt được địa vị bằng cách làm bộ làm tịch.
Địa vị của phụ nữ được xây dựng trên giáo dưỡng, học thức, năng lực, khả năng đối nhân xử thế.
Khi bạn học rộng tài cao, đàn ông sẽ tôn trọng bạn.
Khi bạn hào phóng, khéo léo, đàn ông sẽ thấy thơm lây.
Khi bạn giỏi giang hơn người, đàn ông sẽ không dám khinh nhờn.
Khi bạn thấu tình đạt lý, đàn ông sẽ thầm mừng vui.
Bạn thân mếm hỡi, chỉ có người yêu thương chúng ta, mới bao dung cho hành động làm bộ làm tịch của chúng ta. Nhưng tình yêu không nên trở thành lý do để chúng ta áp chế đối phương. Càng không phải vũ khí để uy hiếp đối phương.
Nếu có người sẵn lòng bao dung cho sự tùy hứng, nhõng nhẽo của chúng ta, hẳn là chúng ta phải đối tốt với đối phương hơn. Bởi vì rất khó để gặp được người đàn ông sẵn lòng bao dung cho chúng ta.
Phải biết quý trọng, thỏa mãn, chứ không phải đi khiêu chiến sự nhẫn nại và giới hạn chịu đựng của anh ấy.
Giận dỗi một chút thì thú vị, nhưng giận dỗi quá đáng thì hại thân. Thỉnh thoảng làm nũng, bĩu môi, lườm nguýt chút xíu là gia vị tình yêu. Nhưng ngày nào cũng làm bộ làm tịch, ngang ngạch, bướng bỉnh, điêu ngoa, tùy hứng vậy thì thành đáng ghét, đáng phiền mất rồi.
Tôi tin rằng những cô gái thông minh đều biết cách điều chỉnh chuyện này trong chừng mực.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận