Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Huyền Giám Tiên Tộc (Dịch)
  4. Chương 4: Lý Diệp Thịnh

Huyền Giám Tiên Tộc (Dịch)

  • 100 lượt xem
  • 1114 chữ
  • 2024-07-08 19:50:46

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Đại bá tha mạng!"

Người kia sợ đến mức gan nứt ra, vừa rơi xuống đất đã bắt đầu cầu xin tha thứ, ôm Lý Mộc Điền co lại thành một cục.

"AI Tha mạng, đại bá tha mạng, đại bá tha mạng...'

Lý Diệp Thịnh làm sao cũng không ngờ rằng mình chỉ muốn ăn trộm dưa để giải thèm một chút, trong chớp mắt vị đại bá mà mình sợ nhất đã đứng ở trước mặt, sợ đến mức hắn không thể động đậy, ai ngờ Lý Mộc Điền còn cầm trường đao, làm cho hắn sợ vỡ mật.

"Diệp Thịnh?"

Lý Mộc Điền nhìn chăm chú, lông mày nhíu chặt, trên mặt âm tình bất định, sờ sợi râu trên cằm yên lặng nhìn qua hắn.

Lý Diệp Thịnh là ca ca của Lý Diệp Sinh, cha của hai người bọn họ nhiêu năm bị bệnh liệt giường, Lý Diệp Thịnh lại suốt ngày chơi bời lêu lổng, đi gây chuyện khắp nơi.

Hai thiếu niên cũng nghe tiếng chạy đến, trường côn của Lý Thông Nhai vừa nhấc lên, trực tiếp đặt ở trên cánh tay của Lý Diệp Thịnh, làm cho nước mắt của hắn chảy xuống.

"Đường đệ?"

Lý Trường Hồ thở dài một hơi, nghi hoặc hỏi.

"Vì sao ngươi lại ở đây?"

Lý Thông Nhai lạnh lùng hỏi, lực đạo của trường côn trên tay không giảm.

"Đến trộm dưa của nhà ngươi!"

Nhìn bộ dáng ấp úng của Lý Diệp Thịnh, Lý Mộc Điên lạnh lùng trả lời thay hắn, trường đao trong tay vừa thu lại, quay đầu bước đi.

"Đường đệ, đắc tội."

Lý Thông Nhai cũng thu lực xách côn, nói một câu liền đi theo phụ thân trở về phòng. Chỉ còn lại Lý Trường Hồ đỡ Lý Diệp Thịnh lên, lau mặt cho hắn, lại nhẹ lời an ủi vài câu, khách khí đưa ra đình viện. ...

Trong phòng. Lý Xích Kính và Lý Hạng Bình ngơ ngác ngồi ở bên cạnh bàn, gương giấu ở trong lòng, Lý Hạng Bình không dám làm một cử động nào, cũng may không bao lâu sau thì phụ thân và nhị ca đã đi vào trong đường.

"Đại ca đâu rồi?"

Hắn nhìn sang phía sau bọn họ, vội vàng hỏi.

"Đi tiễn khách."

Lý Mộc Điền lắc đầu

"Ta hiểu tiểu tử Diệp Thịnh này thường xuyên tới đây xin tiên ta, nhưng sợ chuyện tối nay tiết lộ tin tức, làm cả nhà biến thành tro bụi."

Lý Thông Nhai tìm được ghế nhỏ ngồi xuống, nghe vậy nghiêng đầu quan sát Lý Hạng Bình, đang muốn mở miệng.

"Két."

Cửa lớn phát ra âm thanh đóng kín, vẻ mặt đại ca Lý Trường Hồ nghi hoặc, ngồi xuống trên ghế, mở miệng nói với phụ thân Lý Mộc Điền.

"Phụ thân đang làm gì vậy?”

Hắn lắc đầu.

"Diệp Thịnh chỉ ăn trộm một quả dưa thôi, ngài thuận nước giong thuyên không làm, có lẽ lần sau phải đắc tội nhà hắn."

"Cái gì mà nhà hắn nhà ta, chỉ có một Lý gia, ta là cả ngươi là thứ..."

Lý Mộc Điền dựa vào cửa sổ nghiêng tai lắng nghe, vẫy tay với phu nhân và đứa con:

"Các ngươi ngồi ở cửa chính cửa sau, có người thì kêu to lên."

Hai người xác nhận, sau đó lui ra, Lý Mộc Điền quay người đóng cửa sổ lại, vỗ vỗ Lý Hạng Bình nói.

“Ngươi nói

Lý Hạng Bình dùng sức gật đầu, mở miệng nói:

"Hôm nay ta đi Mi Xích hà để bắt cá, nhặt một thứ gì đó từ trong sông "

Nói xong hắn quan sát phụ thân Lý Mộc Điền, thấy phụ thân gật đầu một cái, hắn móc ra một cái gương từ trong lòng.

Lý Trường Hồ nhìn sang đệ đệ, lại nhìn phụ thân, sau khi tiếp nhận cái gương màu nâu xanh kia, cẩn thận dò xét cũng không nhìn ra cái gì. Lý Mộc Điền nhận lấy cái gương từ trong tay trưởng tử, tìm một cái lỗ nhỏ trên nóc nhà, lấy một cái ghế đá, đặt cái gương xuống dưới chân hắn, híp mắt nhìn qua hai đứa con trai.

Nhìn thấy ánh trăng như nước không ngừng dao động, lại giống như yến non về rừng hội tụ trên mặt gương, sau đó mặt gương hiện ra một vòng ánh trăng màu trắng nhạt như là bảo thạch.

Lý Trường Hồ đứng vụt lên trên ghế, nhìn chằm chằm vào ánh trăng trên gương, Lý Thông Nhai cũng thất sắc động dung, như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm vào gương.

Yên lặng một thời gian uống cạn chung trà, đám người Lý gia yên lặng nhìn chằm chằm cái gương, vẻ mặt khác nhau.

Lý Hạng Bình đã nhìn thấy hình ảnh này lần thứ hai, nhưng cũng chấn kinh thất sắc, tự lẩm bẩm:

"Ta từ nhỏ tới giờ chưa từng thấy cảnh đẹp như vậy..."

"Ha ha đừng nói ngươi, lão tử của ngươi ta cũng chưa từng thấy qua thứ tốt như vậy.'

Lý Mộc Điền cười nhẹ, nhưng không thấy ý cười gì, ngược lại ánh mắt ngoan lệ.

"Sợ rằng đây là đồ vật của tiên nhân."

Lý Thông Nhai lặng lẽ mở miệng, cầm lấy trường đao không ngừng lau, hắn nhìn chằm chằm vào gương, nhưng bàn tay run không ngừng đã biểu hiện nội tâm của hắn.

"Tiết lộ tin tức thì chính là hoạ diệt môn nhà ta."

Lý Trường Hồ không ngừng dạo bước trong đường, vẻ mặt vừa lo lắng lại vừa hưng phấn.

"Nếu như tiên nhân mất đi đồ vật, ngày mai sẽ thi pháp tìm tới, chúng ta nên tự xử như thế nào?”

Lý Thông Nhai yên lặng nhìn chằm chằm vào phụ thân, sầu lo hỏi thăm.

Lý Hạng Bình gật đầu, cười nói:

"Tiên nhân lúc đó sẽ ban thưởng thứ gì đó, nhà ta đều hưởng thụ vô tận."

"Đánh rắm."

Lý Mộc Điền khoát khoát tay: Ta nghe nói tiên nhân có nhiều hạng người thích thị sát, tuyệt đối không thể! Không biết cái gương này rơi xuống nước đã bao lâu , muốn tới lấy thì sớm đã nhặt đi, đâu đến lượt phàm nhân chúng ta, ta thấy hơn một nửa khả năng là tiên nhân kia đã gặp bất trắc.

Lời nói đại nghịch bất đạo này làm cho Lý Trường Hồ kinh hồn táng đảm, cau mày cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Lý Thông Nhai lại bừng tỉnh đại ngộ, trâm thấp mở miệng:

"Nhưng mà bị tiểu tử Lý Diệp Thịnh kia nhìn thấy rồi sao?"

"Ta đưa vật này cho phụ thân nhìn ở trong phòng, lúc ấy Diệp Thịnh ca ở trong ruộng.'

Lý Hạng Bình cúi thấp mặt mày xuống.

"Ta đi giết hắn!"

Lý Thông Nhai biểu lộ ra vẻ mặt ngoan lệ, không chút do dự khoác áo dây leo lên, cầm lấy đao đi ra bên ngoài, Lý Hạng Bình lân đầu tiên nhìn thấy loại thân sắc này ở trên mặt ca ca, không khỏi chăm chú nhìn thêm.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top