Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Hương Sắc Khuynh Thành (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 9: Anh em kết bạn lắm thú vui. (3)

Hương Sắc Khuynh Thành (Dịch) (Đã Full)

  • 264 lượt xem
  • 1498 chữ
  • 2023-03-26 23:10:02

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

" Hả? Có chiêu mới à?" Lôi Đại Bằng hai mắt tỏa sáng, câu cá là sở thích chung của mấy anh em, lần nào cũng thu hoạch phong phú, tất cả là dựa vào cả mồi câu mà Đơn Dũng điều phối. Lôi Đại Bằng ngồi xuống phát hiện ra cái thùng đỏ đóng nắp, một mùi thơm lạ bốc lên, làm hắn bật thốt :" Thơm quá."

Nửa thùng là gạo trắng phau, thơm ngào ngạt.

" Anh làm bằng cái gì thế?" Tư Mộ Hiền vốc một nắm lên, không phải gạo bình thường, mà cái mùi lạ này cũng không phải là thứ mà gạo có được. Làm mồi hoàn toàn dụ vào hương liệu, có thứ này lo gì không bắt được cá lớn.

Đơn Dũng đóng nắp lại, đắc ý nói :" Gạo xạ hương, xông nửa tháng mới được nửa thùng, cá chép với cá trắm là thích ăn nhất đấy. Mấy đứa đợi mà xem, chúng ta sẽ sáng tạo ra kỷ lục mới.

Nghe nói là gạo xông xạ hương làm ra, công đoạn phức tạp, cả hai tặc lưỡi liên hồi. Lôi Đại Bằng xách thùng định đặt lên xe, chợt nhớ ra một vấn đề :" Lão đại, lão đại, không đúng rồi, em thấy lối suy nghĩ của anh có vấn đề."

"Vấn đề gì?"

" Mồi nhử quá thơm."

" Quá thơm thì có vấn đề gì?"

" Quá thơm chính là vấn đề lớn."

Lôi Đại Bằng cứ như cố tình bới móc vậy, bình thường là thế, càng không thông minh thì càng thích khoe khoang sự thông minh của mình, thích đưa ra đủ các vấn đề cho lão đại. Truy hỏi mấy lần Lôi Đại Bằng mới nói ra suy nghĩ của mình:" Anh chắc chắn là không nghĩ tới, mồi nhử quá thơm, chúng tới ăn mồi nhử mà không ăn mồi câu thì sao?"

A, đúng là một vấn đề, Lôi Đại Bằng cũng coi là tay câu cá lâu năm, ngay cả Tư Mộ Hiền cũng thấy có vài phần đạo lý. Không ngờ Đơn Dũng cười vang vỗ vai Lôi Đại Bằng :" Vài ngày không gặp mà cậu thông minh lên rồi đấy. Có điều cậu nghĩ tới chưa? Cậu thông minh như vậy mới nghĩ tới, nhưng cá không thông minh như cậu, làm sao chúng nghĩ ra được? Đúng không?"

" A, đúng thật đấy." Lôi Đại Bằng ngẩn người, chấp nhận cách giải thích này:

Tư Mộ Hiền cười đau bụng, cả trường chỉ duy nhất có lão đại Đơn Dũng là không bị những lời của Lôi Đại Bằng giật điện thôi. Cũng chỉ có lão đại am hiểu phương thức trò chuyện với Lôi Đại Bằng, thường thường nói trúng tâm ý của hắn khiến hắn bị thuyết phục. Nhưng nghi vấn này vừa qua, nghi vấn mới lại tới, Lôi Đại Bằng xách thùng lên xe hỏi :" Lão đại, vậy mồi câu ba ba đâu? Anh nói là cho bọn em thấy mà? Đập nước Chương Trạch cũng bị câu lâu năm rồi, ba ba sắp bị câu thành tinh rồi, câu được đều nhờ vận may. Ba ba dưới một cân và giá hơn ba trăm."

" Trong tay cậu chính là vũ khí bí mật đó, tự xem đi." Đơn Dũng cười thần bí xách một cái thùng khác lên:

Tư Mộ Hiền cũng tò mò muốn xem lắm, nhưng Thiện Dụng kéo lại, quay đầu nhìn lão đại, lão đại lắc đầu. Chắc chắn có trò gì trong đó rồi, hắn không dám xem nữa sợ bị trêu.

Lôi Đại Bằng không nén nổi hiếu kỳ, đặt thùng xuống mở nắp ra, nhìn một cái cứ như thấy ma giữa ban ngày, cổ họng phát ra tiếng "kẹt", ngồi bình xuống đất, cuống quít che mũi, miệng la hét bò dậy chạy.

Thối, cái mùi thối kinh khủng, thối nói không nên lời, ngay cả Tư Mộ Hiền ở cách đó mấy bước cũng phải bịt mũi lại, mùi còn kinh hơn cả nhà xí nhiều năm không quét dọn. Chỉ Đơn Dũng chẳng ngại, che mũi đi tới đậy nắp lại nhìn Lôi Đại Bằng bị trêu chọc. Tới khi thùng đặt vào xe rồi, Lôi Đại Bằng đợi thêm hồi lâu mới quay lại. Đơn Dũng ngồi vào ghế lái, ra hiệu mọi người lên xe :" Đây là ruột gà, gan lợn và ít nguyên liệu đem ủ chung ... Đừng chê thối, thứ mồi này anh mày không nói cho người khác đâu. Đợi câu được rùa rồi các cậu sẽ thấy đáng tiền, khó lắm mới tích góp được chừng ấy.”

" Thứ thối thế này người còn không dám tới gần, ba ba ngửi thấy nó cũng chạy mất." Lôi Đại Bằng không tin cho lắm:

Đơn Dũng cười :" Cậu là Thiên Lôi chứ có phải ba ba đâu, sao cậu biết ba ba không thích?"

Ơ, Lôi Đại Bằng xưa nay quen gây sốc người khác bị lão đại làm ú ớ. Tư Mộ Hiền cười đắc ý:" Hết nói được rồi chứ gì, Đại Bằng, xem ra chỉ có lão đại trị được cậu."

"Xì." Lôi Đại Bằng hất đầu lên, làm ra cái vẻ không phục hết thảy quyền uy, nhưng mà ở mặt câu cá bắt ba ba thì lão đại có quyền uy tuyệt đối. Khi không cách nào nghi ngờ, hắn đổi phương thức, đợi xe nổ mày mới hỏi:" Khoan đã lão đại, anh để ba ba ăn thứ thối thế này, tiếp đó chúng ta ăn ba ba, chẳng phải chúng ta cũng ăn thứ thối hoắc trong thùng à?"

Lôi Đại Bằng vừa nói vừa sợ hãi chỉ chỉ cái thùng ở cốp sau, cái mùi thối ấy đúng là người thường không chịu nổi.

Mà người bình thường cũng chẳng giải đáp câu hỏi của Lôi Đại Bằng, nhưng hôm nay đối diện với hắn là lão đại, chỉ thấy Đơn Dũng hết sức nghiêm túc hỏi Lôi Đại Bằng :" A, cậu nói có lý đấy. Có điều Đại Bằng này, cậu nghĩ tới chưa, ngày ngày cậu ăn rau là bón bằng phân đấy, nếu dựa theo logic của cậu, chẳng phải ngày ngày cậu cũng ăn phân rồi à?"

Tư Mộ Hiền cười phá lên sảng khoái, Lôi Đại Bằng cuối cùng cũng cứng họng rồi, hầm hừ không phục, có điều không tìm ra cách ứng phó tốt hơn, tạm thời im lặng. Vừa im một cái, Tư Mộ Hiền biết Thiên Lôi ca bắt đầu động não, nghĩ cách làm khó lão đại.

Trên đường đi ba người cùng phòng cứ như thế tranh chấp không đầu không cuối, gần bốn năm như vậy rồi. Tư Mộ Hiền nhìn lão đại Đơn Dũng, vẫn dáng vẻ đó, mặc bộ đồ JEEP, da phơi nắng ngăm đen, khỏe khoắn tinh thần. Mỗi lần gặp lão đại, hắn luôn cảm thấy thân thiết và tôn kính.

Lão đại Đơn Dũng và Lôi Đại Bằng thời cao trung là bạn học, theo Lôi Đại Bằng nói, hai người từng học trường quý tộc, giữa chừng thì Đơn Dũng bỏ học. Loáng thoáng qua miệng Lôi Đại Bằng được biết, cha lão đại vì kinh doanh khách sạn thua lỗ sạch sẽ, cả nhà liền về quê, chính là trên ngọn Lão Đính Sơn này.

Mấy năm qua dựa vào du lịch nổi lên, trong nhà mở du lịch sinh thái làm nông, gia cảnh ít nhiều mới có khởi sắc. Đối với lão đại từng trải qua biến cố lớn này, Tư Mộ Hiền luôn thấy trên người y có một khí chất khác người thường, không giống đám anh em thích ngâm gió ngắm trăng. Bốn năm học cùng toàn thấy Đơn Dũng làm việc nhà, đi giao đồ chín, đi bán hàng, cùng dẫn anh em trong phòng đi bắt cá. Lão đại làm bất kỳ việc gì cũng thành còn đường kiếm tiền, gần như nửa làm việc nửa học tập, làm chuyện học tập bình thường bị ảnh hưởng.

Càng như thế càng khiến Tư Mộ Hiền thêm kính trọng lão đại, hắn thấy nổi đối vị trí cho nhau mình chắc gì làm tốt hơn lão đại, càng chẳng thể sống lạc quan như lão đại.

Vừa yên ổn chưa được bao lâu, trò vui lại tới, xe đi vào con đường cấp hai, Đan Dũng trêu Lôi Đại Bằng:" Đại Bằng, sao không báo cáo học tập và cuộc sống khi anh vắng mặt? Nhìn bộ dạng của cậu hình như không có gì để báo cáo hả? Không có anh, chắc chắn cậu ăn không ngon, ngủ không sâu, chơi không vui đúng không? Đừng buồn, hôm nay chúng ta chơi thật vui, đảm bảo mai về cậu sẽ ngủ như heo ... Í, không phải, sao lại thâm trầm như vậy? Không phải nhìn trúng cô bé nhà nào đó rồi chứ?"

Không nhắc chuyện này đã đành, vừa nói tới một cái, Tư Mộ Hiền tiếp lời ngay :" Lão đại anh minh, nhìn một cái đã thấu nguyên nhân rồi."

" Ai thế Đại Bằng, nói ra xem nào, đừng nhụt chí, nếu cậu không chinh phục được thì còn có anh đây cơ mà." Đơn Dũng đầy nghĩa khí nói:

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top