Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Hồn Ma Kí Túc Xá Kinh Hoàng (Dịch)
  4. Chương 2: Đêm đầu tiên ở ký túc xá nữ quỷ ám

Hồn Ma Kí Túc Xá Kinh Hoàng (Dịch)

  • 158 lượt xem
  • 1200 chữ
  • 2025-02-24 20:52:22

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Bảy giờ tối, tôi đến khu ký túc xá số một, hiệu trưởng Vương đã đợi sẵn ở cửa.

Ông ta dẫn tôi vào phòng bảo vệ, còn đưa cho tôi một điếu thuốc:

"Người trực ca ban ngày là một chị gái họ Vương, tôi bảo cô ấy về trước rồi. Đúng rồi, Tiểu Cố này, có mấy chuyện tôi phải nói trước với cậu."

Tôi lập tức gật đầu.

"Thứ nhất, theo quy định, trường chúng ta tắt đèn lúc mười giờ tối. Nếu có sinh viên về muộn, cậu có thể cho vào, nhưng đúng mười hai giờ phải khóa cửa, sau đó tuyệt đối không được mở ra, nhớ chưa?"

Tôi gật đầu: "Nhớ rồi."

"Thứ hai, bình thường cậu nên ở phòng bảo vệ, có thể đi ra hành lang hoặc vào nhà vệ sinh, nhưng tuyệt đối không được vào phòng ngủ của sinh viên, hiểu chứ?"

Tôi lại gật đầu, điều này cũng hợp lý.

Dù sao đây là ký túc xá nữ, tôi là đàn ông, vào đó cũng không tiện.

"Cuối cùng, sau mười hai giờ đêm, bất kể bên ngoài có chuyện gì xảy ra, cậu cũng không được ra ngoài, càng không được mở cửa. Kể cả có là thiên thạch rơi xuống Trái Đất, cũng phải đợi đến sáu giờ sáng hôm sau mới được mở. Hiểu không?"

Tôi chần chừ một chút, rồi hỏi: "Vậy nếu có người bị bệnh, cần đi cấp cứu thì sao?"

Hiệu trưởng Vương thản nhiên đáp: "Cũng không được. Dù có chết thì cũng phải đợi đến sáu giờ sáng mới đưa ra ngoài. Cứ làm theo lời tôi, nếu có chuyện gì, tôi sẽ chịu trách nhiệm."

Phải nói thế nào nhỉ?

Tôi cảm thấy quy định này hơi vô lý, nhưng vẫn đồng ý làm theo.

Hiệu trưởng Vương nói: "Thế nhé, có chuyện gì cứ gọi điện cho tôi."

Trước khi rời đi, ông ta còn nhét cả bao thuốc vào tay tôi. Ông ta khách sáo quá khiến tôi thấy hơi ngại.

Sau đó, tôi ngồi trong phòng bảo vệ, lúc này trời đã tối hẳn.

Sinh viên ăn tối xong lục tục trở về ký túc xá.

Đêm đó, không ít nữ sinh nhìn tôi chằm chằm, có người còn đứng ở hành lang chỉ trỏ. Chắc là thấy một nam quản lý ký túc xá nữ thì hơi lạ lẫm.

Không chỉ họ thấy kỳ quái, mà chính tôi cũng cảm thấy không quen. Nói thật, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có ngày làm công việc này.

Quản lý ký túc xá? Lại còn là ký túc xá nữ?

Giống như lời thầy hiệu trưởng Vương nói, có một số nữ sinh sẽ về phòng sau khi tắt đèn, hình như khoảng mười một rưỡi gì đó.

Tôi vừa chuẩn bị đi rửa mặt thì nghe thấy có một nữ sinh gõ cửa sổ phòng bảo vệ ngoài hành lang, nói:

"Bác ơi, cháu xin nhờ chút việc ạ."

Lần đầu tiên trong đời bị gọi là bác, tôi tức muốn nghẹn họng.

Tôi quay đầu mở cửa sổ, bảo cô ấy nhìn cho kỹ, tôi có phải là bác không?

Cô ấy cũng hơi ngạc nhiên:

"Ồ, nghe bạn cùng phòng nói dưới lầu có một anh quản lý ký túc xá mới, cháu còn tưởng là bác cơ. Không ngờ lại là một anh trai đẹp trai thế này! Anh tên gì vậy?”

Cô gái này trông khá xinh xắn, giọng nói cũng dễ nghe, chỉ có điều cái cách xưng hô vừa nãy khiến tôi hơi bực.

Tôi bực mình nói:

“Tôi tên Cố Ngôn, có chuyện gì thì nói nhanh đi.”

Cô ấy hơi ngại ngùng nói:

"Anh ơi, em bị mất ví, anh có thể cho em vay hai mươi tệ được không? Nhà em đột nhiên có chút việc, em muốn bắt taxi về."

Tôi nhìn cô ấy, quần áo sạch sẽ, ăn mặc khá thời trang, không giống người túng thiếu, liền hỏi:

“Bạn cùng phòng của cô đâu?”

Cô ấy nói: “Bọn họ ngủ cả rồi, em không tiện đánh thức họ.”

Dù sao cũng không phải số tiền lớn, tôi không hỏi gì thêm nữa, rút từ ví ra một tờ một trăm rồi đưa cho cô ấy, nói:

“Cầm trước đi, lỡ thiếu thì sao? Nhớ trả lại tôi là được.”

“Cảm ơn anh nhé!”

Cô ấy nhận tiền, trông có vẻ rất vui, lại móc từ trong túi ra một chai coca đưa cho tôi:

"Đây, chai nước này cho anh, em tên là Oánh Oánh, ngày mai em sẽ trả tiền cho anh."

Tôi nói : “Thôi thôi, tôi không uống thứ này.”

Oánh Oánh nói : “Anh cứ cầm lấy đi, dạo này em đang giảm cân nên không uống đồ ngọt, anh không lấy thì em vứt đi đấy.”

Nói xong cô ấy chạy vội ra khỏi tòa nhà ký túc xá.

Còn tôi còn đứng phía sau gọi với theo:

“Đi đường cẩn thận nhé!”

Nhưng cô ấy không đáp lại.

Sau đó tôi cũng chuẩn bị đi ngủ, liền vào nhà vệ sinh rửa mặt, giữa chừng có một cô gái mặc đồ lót đi vào rửa ráy, khiến cả hai chúng tôi đều hơi lúng túng.

Nhưng cô gái đó cũng không nói gì, rửa xong liền đi ra luôn, cũng may là chỗ rửa mặt và đi vệ sinh ở tòa nhà ký túc xá này không ở cùng nhau, nếu không thì việc đi nặng đi nhẹ của tôi cũng là một vấn đề.

Lúc đó tôi còn nghĩ, nếu tôi muốn đi vệ sinh thì phải làm thế nào nhỉ? Chẳng lẽ dùng bô?

Nghĩ đến đây tôi tự bật cười, nhìn đồng hồ, còn mười phút nữa là mười hai giờ, tôi liền chuẩn bị đi khóa cửa.

Nhưng tôi vừa bước ra đến cửa ký túc xá thì thấy có một cô gái mặc váy trắng đứng ở ngoài, không biết đã đứng bao lâu rồi.

Cô ấy khá gầy gò, mắt hơi đỏ, hình như vừa khóc xong, trông có vẻ đáng thương.

ôi cũng không biết cô ấy có phải là sinh viên của ký túc xá này không, liền hỏi cô ấy: “Em muốn vào à?”

Cô ấy không nói gì, chỉ gật đầu.

Thế là tôi mở cửa cho cô ấy vào, vừa khóa cửa vừa nói với cô ấy: “Lần sau về sớm một chút nhé, muộn quá là không mở cửa được đâu.”

Đợi tôi quay đầu nhìn lại thì cô gái đã biến mất, nhưng tôi cũng không để ý.

Trước khi ngủ tôi còn cố tình đặt đồng hồ báo thức, chuẩn bị sáng mai 5:50 dậy, thu dọn qua loa một chút rồi sáu giờ mở cửa đúng giờ.

Nói thế nào nhỉ, phòng bảo vệ cũng khá ổn, chỉ có điều không biết là nữ sinh nào cãi nhau với bạn trai hay sao mà khóc cả đêm, nghe rất rợn người, khiến tôi ngủ không yên giấc.

Sáng sớm tỉnh dậy, tôi cảm thấy hơi khát, chợt nhớ đến chai Coca mà Oánh Oánh đưa tối qua, liền mở ra uống một ngụm.

Nhưng vừa uống một hớp, suýt nữa thì tôi phun ra hết.

Cái quái gì thế này?

Lớn chừng này rồi tôi chưa từng uống loại coca nào khó uống như thế này, không có chút ga nào, giống như bị hết hạn rồi ấy.

Cảm thấy không ổn lắm, tôi liền nhìn ngày sản xuất, thế là tôi đơ người ra.

Ngày 8 tháng 7 năm 2017.

Chai coca này đã hết hạn từ ba năm trước rồi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top