Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Học Sinh Tu Chân Cuồng Long (Dịch)
  4. Chương 59: Trịnh béo quyết đoán (1)

Học Sinh Tu Chân Cuồng Long (Dịch)

  • 141 lượt xem
  • 889 chữ
  • 2024-01-11 23:44:12

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 – Có một số người thích tự cho mình là đúng, khiến người ta cảm thấy chán ghét, như ruồi đuổi cũng không đi.

Triệu Kiệt đột nhiên xoay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Tần Mục:

- Cậu đang nói chuyện với tôi?

- Xem ra tai của anh không bị điếc, mà chỉ số thông minh có vấn đề.

Ở đây, ngoại trừ anh ra, còn có người thứ hai có da mặt dày như vậy sao?

- Cậu muốn chết?

Triệu Kiệt giận tím mặt.

Lần đầu tiên Tần Mục vô lễ với gã, gã có thể nhịn.

Nhưng năm lần bảy lượt cố ý nhục mạ, nếu gã còn để tiếp tục như vậy nữa, gã không phải là Triệu Kiệt.

- Kiệt thiếu, bớt giận.

Loại tiểu nhân vật này cứ giao cho tôi giải quyết.

Triệu Chí Thăng vừa trấn an Triệu Kiệt, vừa phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Tần Mục.

Y nghĩ sao cũng nghĩ không ra Tần Mục lại lớn mật như vậy, ngay cả Kiệt thiếu cũng dám đắc tội.

- Này, mới tới, buổi sáng cậu trốn học tôi còn chưa giáo huấn cậu.

Bây giờ cậu muốn ra tay với tôi sao?

- Hừ, đồ không biết sống chết, đến bây giờ còn giả vờ giả vịt.

Tần Mục lắc đầu:

- Xem ra là cậu hết thuốc chữa rồi.

Dựa theo đạo nghĩa giang hồ, phản bội lão đại chính là tội ác tày trời.

Triệu Chí Thăng căn bản mặc kệ Tần Mục, nói với một số tên mặc áo đen đứng ngoài cửa:

- Kéo tiểu tử này ra ngoài đánh.

Chết sống không cần lo.

- Triệu Chí Thăng, cậu dám?

Diệp Khinh Tuyết đứng dậy.

Tính tình của cô vẫn lãnh đạm, nhưng vẫn phải tức giận lần này.

Các bạn học cảm thấy tình huống không ổn, liền bước lên khuyên can.

- Triệu thiếu, Tần Mục là người nghèo, anh không nên chấp nhặt với cậu ấy.

- Đúng vậy, chỉ là hiểu lầm thôi mà.

Triệu Kiệt quát:

- Cái gì mà hiểu lầm.

Tố chất người Ninh Giang như vậy sao?

Tất cả đều là một đám đê tiện.

Triệu Kiệt đã tức giận, tất nhiên cũng chẳng có ý định tiếp tục ở lại, một câu mắng hết tất cả mọi người.

Ở đây đều là học sinh, rất nhiều người không biết Triệu gia ở Yên Kinh là có ý nghĩa gì.

Lời Triệu Kiệt vừa nói ra, lập tức khiến bọn họ phải phản kháng.

- Mẹ nó, có tiền thì giỏi lắm sao?

- Đúng đấy, miệng đầy phân heo, còn chửi người khác không có tố chất.

- Triệu Chí Thăng, cậu mang cái loại nhân sâm này đến tụ hội là có ý gì?

Sắc mặt Triệu Chí Thăng trầm xuống:

- Tất cả im miệng cho tôi.

Nếu không phải đây là ý của Kiệt thiếu, các người cho rằng tôi nguyện ý đến cái trường nát cấp 3 Vân Lan học sao?

Trong lòng Triệu Chí Thăng cười lạnh.

Các người đúng là loại ngu ngốc, không biết Triệu gia Yên Kinh có ý nghĩa gì à?

Cho dù Diệp gia của Ninh Giang, thậm chí là Thanh Long Bang, đứng trước mặt Triệu gia cũng nhỏ bé vô cùng.

- Triệu Chí Thăng, thì ra cậu cũng là loại người như vậy.

Đúng là vô sỉ.

- Ngày mai chúng ta đến trường kháng nghị đuổi học cậu.

Mọi người càng lúc càng phẫn nộ, khiến cho sắc mặt Triệu Chí Thăng càng thêm khó coi.

- Kiệt thiếu, cái này…

- Sợ cái gì chứ?

Chẳng lẽ cậu còn sợ trường học đuổi sao?

- Không phải.

Trường cấp 3 Vân Lan không có can đảm đuổi tôi.

Tôi nói là tình huống lúc này có chút không khống chế được.

- Hừ, không khống chế được?

Đã trở mặt rồi, còn cần khống chế sao?

Bảo tất cả cút hết ra ngoài.

- Dựa vào cái gì mà bắt chúng tôi cút ra ngoài?

Đây là lớp chúng tôi tụ hội, muốn cút thì cũng phải là các người cút.

Mọi người tất nhiên là không phục.

Bị người ta đuổi ra ngoài, khuất nhục này làm sao mà chịu được.

Triệu Chí Thăng cười lạnh:

- Các người đừng quên, là tôi bỏ tiền bao lầu 3 này.

- Bỏ ra bao nhiêu tiền tôi đền lại.

Mời các người ra ngoài.

Diệp Khinh Tuyết lên tiếng.

Cô là con gái của nhà giàu nhất thành phố Ninh Giang.

Đừng nói là bao tầng 3, bao luôn toàn bộ khách sạn Ninh Giang cũng không thành vấn đề.

Triệu Kiệt cười, nói với Diệp Khinh Tuyết:

- Chút tiền nhỏ này đối với Diệp tiểu thư tất nhiên là chín trâu chỉ mất sợi lông.

Nhưng cái gì cũng phải có trước sau.

Nếu chúng tôi đã bao chỗ này trước, tất nhiên phải là các người rời khỏi.

- Được rồi, chúng ta đổi chỗ khác đi, tránh cho bị buồn nôn.

Mặc dù Hoàng Hiểu Châu rất mê trai đẹp, nhưng lúc này cũng nhìn Triệu Chí Thăng với sắc mặt ghê tởm.

Mặc dù ủy khuất, nhưng cũng không còn biện pháp nào xử lý tốt hơn.

- Đợi một chút, thích thì gọi người ta đến, không thích thì lại đuổi người ta đi.

Nào có chuyện đơn giản như vậy?

Tần Mục có chút không vui.

Triệu Chí Thăng nhìn Tần Mục, châm chọc:

- Đây là tôi nói đấy.

Chẳng lẽ cậu còn không muốn đi ?

- Lúc trước là cậu nói mời khách, tại sao bây giờ lại đuổi chúng tôi đi?

Muốn đùa chúng tôi à?

- Mẹ nó, tôi đùa đấy, rồi sao?

Tần Mục không thay đổi nét mặt, lắc đầu:

- Tôi không quen bị người ta đùa nghịch.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top